Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 551: Oán hận! Một đám tiểu nhân giả dối!

Chương 551: Oán hận! Một đám tiểu nhân giả dối!




Trong Thiên giới, lúc này Thiên Cương đang bế quan tu luyện. Sau khi mở đại trận cấm chế bản nguyên, lão đã bị hao tổn gần một nửa tu vi, đối với lão đây là chuyện tai ương ngập đầu.

Nếu lúc này Tu Thần lại nhảy ra, thì lão có thể sẽ trực tiếp đầu hàng, bởi vì thực lực hiện giờ không thể chống lại hắn nữa.

Cũng may, đại trận cấm chế bản nguyên mở ra có thể khiến lão an tâm ở yên trong Thiên giới khôi phục lại thực lực, trong thời gian ngắn không sợ bị kẻ nào xâm nhập.

Nhưng Thiên Cương cũng biết đây không phải là kế lâu dài, lão biết con người Tu Thần đã đi là đi đến cùng, nếu hắn đã đặt mục tiêu vào mình, thì chắc chắn chưa giết chết mình thì chưa bỏ qua.

Cho nên hiện giờ lão không lo chúa tể của các Nguyên giới khác sẽ nhân cơ hội bỏ đá xuống giếng, mà lo lắng Tu Thần sẽ sống mái một trận đến cùng với mình.

Hắn đúng là một tên điên!

Thiên Cương sống nhiều năm như vậy, nhưng chưa từng gặp kẻ nào thần kinh như Tu Thần. Hắn mang tu vi thần bí khó lường đã đành, lại còn giết chết được Phù Tiên Tử.

Hiện giờ điều lão nghi ngờ nhất là rốt cuộc Tu Thần giết chết Phù Tiên Tử bằng cách nào? Vấn đề này cứ vướng mắc mãi trong lòng các chúa tể.

Hủy diệt một chúa tể là chuyện trọng đại đến mức nào?

Thậm chí có thể nói là chuyện lớn không gì sánh bằng trong chín đại Nguyên giới!

Hơn nữa các chúa tể lại hoàn toàn không nghe được phong thanh gì, không cảm nhận được trận chiến giữa Phù Tiên Tử và Tu Thần. Việc này quá bất thường!

Ngay cả đại trận cấm chế bản nguyên cũng không kịp mở ra?

Đây là thực lực gì?

Khả năng mà Thiên Cương có thể nghĩ tới là Tu Thần có thực lực hoàn toàn áp đảo Phù Tiên Tử. Áp đảo đến mức độ nào?

Giống như chúa tể giết chết một Thần Tôn, chỉ cần giơ tay tung một chưởng là xong.

Nhưng điều này có thể xảy ra ư?

Tu vi của Tu Thần đã đến mức trên chúa tể rồi sao?

Chúa tể chí tôn?

Thiên Cương phủ nhận suy nghĩ này, nếu Tu Thần thực sự đến chúa tể chí tôn, thì không thể nào giở nhiều âm mưu quỷ kế đùa bỡn bọn họ như vậy được! Cứ trực tiếp san bằng là được!

Vậy rốt cuộc chỗ dựa của Tu Thần là gì?

Thiên Cương nghĩ đến mức đầu muốn nổ tung.

Đúng lúc này, bên cạnh nơi Thiên Cương bế quan bỗng nhiên mở ra một lối đi xoáy tròn màu đen, một bóng người bước ra từ đó.

Thiên Cương mở mắt nhìn bên cạnh.

Hóa thân của Trường Hà đang đứng đó, ánh mắt có chút phức tạp/

Một khi đại trận cấm chế bản nguyên mở ra, thì tất cả sinh linh không được bản nguyên Thiên giới thừa nhận đều sẽ bị trục xuất ra ngoài, người ngoài muốn vào nhất định phải được sự đồng ý của Thiên Cương.

Trường Hà xuất hiện đương nhiên là đã được Thiên Cương đồng ý.

"Thực sự ép ngươi đến nước này rồi sao?" Trường Hà cau mày hỏi.

Thiên Cương hít sâu một hơi, đáp: "Ngay cả đại trận cấm chế bản nguyên ta cũng đã mở ra rồi, ngươi nói thử xem? Hễ còn chút biện pháp nào thì ta cũng không đến mức phải tự hủy căn cơ như vậy."

Câu này của Thiên Cương như kim đâm vào tim. Từ lúc trở thành chúa tể, đã bao giờ lão bị ấm ức như thế? Bị một hậu bối đuổi đánh, mà ngươi lại không có cách nào đối phó với hắn.

Trường Hà thở dài một tiếng, chậm rãi nói: "Ta nhận được tin tức, Qua Thiên đã bắt được cha mẹ và em gái của Tu Thần. Tình hình bây giờ như thế nào vẫn còn chưa biết."

"Hắn thực sự đến từ Thần Vũ giới?" Thiên Cương nhíu mày hỏi.

Thực ra lão rất nghi ngờ về lai lịch của Tu Thần, cho dù Qua Thiên đã nói hắn đến từ Thần Vũ giới, nhưng lão vẫn không tin lắm.

Trong Thần Vũ giới xuất hiện một nhân vật như vậy, mà Qua Thiên lại hoàn toàn không biết gì? Vậy ngươi làm chúa tể chỉ để chơi thôi phải không?

"Dựa theo tình hình bây giờ, hắn quả thực đến từ Tán giới trong Thần Vũ giới." Trường Hà gật đầu.

Thiên Cương nheo mắt, cười lạnh một tiếng: "Bắt cha mẹ hắn thì sao? Đến cấp bậc như chúng ta, ràng buộc tình cảm còn hữu dụng không? Chẳng lẽ Qua Thiên ngây thơ đến mức cho rằng dùng cha mẹ là có thể áp chế được Tu Thần? Lão ta không biết hắn là loại người gì à? Tu Thần còn cực đoan, đáng hận hơn lão ta nhiều lắm!"

Trường Hà nhìn Thiên Cương, lắc đầu nói: "Ta không rõ lắm, dù sao hiện giờ lão làm như vậy, ít nhất cũng là làm mất thể diện của Tu Thần. Tuy chúng ta chưa tiếp xúc nhiều với Tu Thần, nhưng ta và ngươi đều rõ hắn như một quả bom, chỉ cần châm lửa là nổ. Ai đắc tội, uy hiếp hắn, thì hắn sẽ lao tới cắn xé chẳng khác nào chó điên. Cho nên tạm thời ngươi có thể yên tậm, hiện giờ có lẽ Tu Thần đang đấu với Qua Thiên rồi."

"Ta có thể an tâm được sao? Hiện giờ tu vi bị giảm mất một nửa, muốn khôi phục hoàn toàn chẳng biết đến tháng nào năm nào. Đến lúc đó thế cục thay đổi, ta muốn tự bảo vệ mình cũng khó!" Thiên Cương giận dữ nói.

Lão vô cùng sốt ruột, nhưng lại chẳng còn cách nào. Đến nông nỗi ngày hôm nay, lão muốn khôi phục trong thời gian ngắn là chuyện không thể!

Điều duy nhất lão có thể trông cậy vào là Tu Thần có thể đấu với chúa tể Nguyên giới khác trong mấy trăm kỷ nguyen, để lão có thể từ từ hồi phục.

Bằng không thì kết quả bất luận là Tu Thần thua hay chúa tể khác thu, Thiên giới của lão vẫn sẽ bị người ta tiến đánh.

Một chúa tể còn một nửa tu vi, còn tính là chúa tể sao?

Đương nhiên là không!

Đối diện với cám dỗ thế này, ai trông thấy mà chẳng thèm, sau khi trận giao tranh giữa Tu Thần và các chúa tể khác lắng lại, thì người tiếp theo chắc chắn là Thiên Cương lão!

Chư Thiên Vạn Giới, quá yếu cũng là một cái tội.

Muốn không bị ức hiếp thì chỉ có cách phải hùng mạnh!

Mà hiện giờ Thiên Cương lão hiển nhiên không có vốn liếng ấy.

"Trong thời gian ngắn chắc chắn là không có vấn đề gì quá lớn. Tu Thần không phải là quả chín, đâu dễ bị bọn họ bóp nát như vậy. Lại nói, các chúa tể khác hiện giờ cũng rất thận trọng, nhất là sau khi Phù Tiên Tử bị giết. Rồi ngươi lại bị người ta ép đến mức mở đại trận cấm chế bản nguyên, bọn họ càng thêm kiêng kỵ, không ai muốn đối đầu chính diện với Tu Thần. Tất cả đều muốn ngồi làm ngư ông đắc lợi." Trường Hà cười lạnh nói.

Thực ra ai cũng biết mọi người đều mang tâm lý ngồi làm ngư ông đắc lợi, và cũng đều làm như vậy. Cho nên hiện giờ mọi người đều cam tâm tình nguyện nhìn thấy cảnh Qua Thiên lại tự cho mình là thông minh đối đầu với Tu Thần trước.

Xét về thực lực của chín đại chúa tể, thì Qua Thiên có thể đứng hàng thứ ba! Nếu Tu Thần có thể giết chết Qua Thiên thì những người còn lại chắc chắn rất vui mừng.

"Hiện giờ Tu Thần có thể phách lối như vậy chính là vì nắm được tâm tính ấy của chúng ta. Nếu như ngay từ đầu chúng ta liên thủ lại tiêu diệt hắn, thì Phù Tiên Tử cũng sẽ không chết! Mà ta cũng không phải tự hủy căn cơ để mở đại trận cấm chế bản nguyên!" Thiên Cương sầm mặt, nghiến răng nghiến lợi nói.

Trong lòng lão tràn ngập oán hận.

Lúc trước lão và Phù Tiên Tử mở Cửu Giới lệnh ra, suy nghĩ đầu tiên chính là muốn mọi người liên thủ lại tìm ra kẻ đứng sau Tu Thần, sau đó tiện thể tiêu diệt luôn cả hắn.

Nhưng kết quả thì sao?

Cả đám người đều mang theo mưu mô quỷ kế, nghi ngờ lẫn nhau, làm việc thì kiêng dè, nên mới đẩy lão rơi vào tình cảnh ngày hôm nay.

Nếu nói đến hận thì thực ra Thiên Cương hận các chúa tể không kém gì hận Tu Thần.

Tựu chung lại chỉ một câu nói: "Một đám tiểu nhân giả dối!"






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch