Chương 555: Sẽ tùy tiện thu nhận chó mèo ven đường sao?
Sau khi giải thích rất lâu với cha mẹ, Tu Thần rốt cuộc cũng chứng minh được giới tính của mình không có vấn đề gì.
Tu Ninh bay nửa giờ trên trời mới đáp xuống, vô cùng vui vẻ và hưng phấn kéo tay Tu Thần. Tiếp đó Tu Thần hỏi Tu Ninh có bằng lòng tu luyện không, cô liền im lặng, cuối cùng cô lựa chọn làm một người bình thường giống cha mẹ mình. Suy nghĩ của cô rất đặc biệt, không giống với vợ chồng Tu Viễn Quốc, cô chỉ đơn thuần là thích đi làm mà thôi...
"Anh ơi, lúc nào chúng ta có thể trở về? Em còn chưa xin nghỉ phép đâu." Tu Ninh hỏi.
Tu Thần bất đắc dĩ cười khổ.
Đi làm vì cái gì?
Chẳng phải là để nâng cao chất lượng cuộc sống của mình sao?
Mà như hắn hiện giờ, có thể cho Tu Ninh bất cứ cuộc sống nào mà cô mong muốn, hoàn toàn không cần phải đi làm.
"Anh trai của em bây giờ lợi hại thế này, em vẫn còn muốn đi làm sao?" Tu Thần bất đắc dĩ hỏi.
Tu Ninh cười hi hi, kéo tay Tu Thần nói: "Em thích đi làm mà, em rất hưởng thụ cảm giác thành tựu khi đi làm. Anh cũng biết từ nhỏ em đã thích nghiên cứu những thứ kỳ quặc kia."
Tu Ninh thích khảo cổ, từ nhỏ đã vô cùng say mê môn này, thi đại học cũng lựa chọn chuyên ngành khảo cổ. Sau khi tốt nghiệp cô liền làm cho một công ty đa quốc gia, bay đi khắp thế giới, đến đủ loại di tích khảo cổ.
Làm nghề như Tu Ninh, một phần ba năm là đi khảo cổ, một phần ba năm nghiên cứu, còn một phần ba năm để nghỉ ngơi. Thời điểm bị Qua Thiên đưa đi vừa vặn vào đúng dịp nghỉ phép của cô.
"Sợ là tạm thời chưa thể về được." Tu Thần nói.
Tu Viễn Quốc nhìn con trai mình, hỏi với giọng lo lắng: "Khó khăn lắm sao? Có phải đánh bại Qua Thiên kia thì mới quay về được đúng không?"
"Vâng, Địa Cầu ở bên trong Nguyên giới của lão. Nên nếu con muốn đưa mọi người về thì phải chiếm được Nguyên giới của lão trước, hoặc là còn có một cách khác." Tu Thần nói đến đây đôi mắt đột nhiên sáng lên.
"Cách gì?" Tu Ninh vội vàng hỏi.
Cô chỉ hận không thể lập tức trở về, sau đó khoe khoang về anh trai mình cho mọi người trong công ty! Hơn nữa để cho người trong công ty tin mình không khoác lác, cô còn quyết định sẽ đòi Tu Thần một thứ gì đó mà trên Địa Cầu không có.
"Nếu như anh có thể tới Địa Cầu, thì anh có thể kéo Địa Cầu vào trong Nguyên giới của mình." Tu Thần nói.
Hiện giờ hắn đã nắm giữ năng lực Phệ Hóa Chư Thiên, chỉ cần nắm giữ bản nguyên Tán giới của Địa Cầu, thì có thể sử dụng Phệ Hóa Chư Thiên, tiếp đó kéo Địa Cầu tới đây, giống như Thiên Nguyên Đại lục lúc trước vậy.
"Vậy đi thôi." Tu Ninh nói.
"Không đơn giản vậy đâu." Tu Thần lắc đầu nói.
Địa Cầu ở Thần Vũ giới, mà nơi đó không phải là Lĩnh Vực Vô Địch của hắn, cứ thế tới đó thì chỉ có mất mạng.
Chuyện như thế Tu Thần tuyệt đối không bao giờ làm.
"Con bé này, khảo cổ nhiều quá u mê cả đầu óc rồi à? Chỗ đó không phải địa bàn của anh trai con, chắc chắn là có rất nhiều cạm bẫy và thủ đoạn, con bảo anh con đi đến đó khác nào là hại nó? Mà anh con không ở đây, chẳng lẽ bọn họ không đến tìm anh con gây sự sao?" Bà Tu trừng mắt mắng Tu Ninh.
Tu Ninh lè lưỡi nói: "Người ta cũng nhất thời nóng vội thôi mà... Nếu đã không được thì cứ bình tĩnh, con còn được nghỉ một tháng nữa. Anh ơi, hay là anh dẫn bố mẹ với em đi dạo chơi đi. Để xem dị giới này rốt cuộc có dáng vẻ thế nào."
Tu Thần nhìn cha mẹ mình, thấy trên mặt ông bà hiện lên vẻ mong đợi. Đương nhiên là hai người họ cũng muốn xem phong cảnh của dị giới rồi.
"Được, vậy chúng ta cùng đi dạo chơi." Tu Thần gật đầu cười nói.
"A!" Tu Ninh hét to một tiếng, vô cùng phấn khởi. Được du lịch ở dị giới, chỉ nói thôi cũng đã thấy đẳng cấp ngời ngời rồi.
"Vậy đầu tiên chúng ta đi đâu? Em muốn tới Tiên giới, nơi có rất nhiều kiến trúc vàng son lộng lẫy ấy, rồi còn có người bay qua bay lại, và cả thần thú, tiên hạc các loại nữa!" Tu Ninh nói với vẻ mặt đầy ạo ước.
Tu Thần trợn trắng mắt, vỗ đầu Tu Ninh cười nói: "Anh của em chính là lão đại ở thế giới này, nơi này chính là Tiên giới."
"Hả? Nơi này chính là Tiên giới ư?" Tu Ninh nhìn xung quanh.
Mặc dù cũng coi như có chút hứng thú, nhưng cô vẫn cảm thấy đi dạo ở đây không giống như đi du lịch, mà giống đi dạo quanh nhà hơn.
"Thế này đi, để con bảo người dẫn mọi người đi lòng vòng quanh đây chút. Bây giờ con còn có chút việc phải xử lý." Tu Thần nói.
"Hả? Anh không đi cùng em với bố mẹ sao?" Tu Ninh hơi thất vọng hỏi.
Tu Thần biến mất quá lâu, vất vả lắm mới đoàn tụ được với hắn, hơn nữa hắn còn trở thành đại lão. Sở dĩ Tu Ninh đề nghị đi du ngoạn chính là vì muốn cả nhà được đoàn tụ, Tu Thần không đi thì còn ý nghĩa gì nữa?
"Ở đây rất rộng lớn, hoàn toàn phù hợp với viễn tưởng về Tiên giới của em. Em cùng bố mẹ đi dạo quanh đây, đợi anh trở về thì chúng ta ra bên ngoài chơi. Nhanh thôi." Tu Thần vừa cười vừa nói.
"Vậy con đi mau lên, nhớ phải cẩn thận đấy." Tu Viễn Quốc dặn dò.
Ông biết Tu Thần muốn đi làm gì, bây giờ con trai mình đã trở thành tay cự phách một phương, chuyện mà hắn muốn đích thân đi làm chắc chắn là rất quan trọng. Ông không muốn trở thành gánh nặng cho hắn.
"Vâng. Vậy anh cẩn thận chút nhé, em với bố mẹ đi dạo chơi đây." Tu Ninh lầm bầm.
Tu Thần xoa đầu Tu Ninh, mỉm cười nói: "Được rồi, đợi anh quay về sẽ chơi với em. Thượng Cung."
"Thầy!"
Tu Thần gọi một tiếng, Thượng Cung lập tức xuất hiện trước mặt hắn. Ba người Tu Viễn Quốc nhìn thấy Thượng Cung Cẩn, ánh mắt liền sáng rực lên.
Tu Ninh lượn vài vòng xung quanh Thượng Cung Cẩn với vẻ mặt kinh ngạc, rồi chẹp miệng nói: "Anh ơi, đây là đồ đệ của anh sao? Vừa xinh đẹp vừa có khí chất!"
Bà Tu mặt mày hớn hở kéo tay Thượng Cung Cẩn, ánh mắt kia quả là vô cùng hài lòng, cũng gật đầu cười nói: "Tốt, tốt lắm. Cô gái, cô tên gì?"
"Ta tên là Thượng Cung Cẩn." Thượng Cung Cẩn trả lời.
"Thượng Cung Cẩn? Cái tên này rất hay." Bà Tu gật đầu mãn nguyện, tiếp đó nhìn sang Tu Thần.
Tu Thần lúng túng gãi múi nói: "Ừm, Thượng Cung, ngươi đưa cha mẹ và em gái ta đi dạo xung quanh núi Thiên Tử đi. Vi sư phải ra ngoài một lát."
"Vâng, thưa thầy." Thượng Cung Cẩn cung kính đáp.
Tu Ninh chạy đến cạnh Tu Thần, kéo góc áo hắn, nở nụ cười gian manh, nhỏ giọng hỏi: "Thầy ơi, thầy nói xem, có phải Thượng Cung Cẩn này về sau sẽ trở thành chị dâu không?"
"Nói bậy gì đấy! Cô ấy là đồ đệ của anh! Hơn nữa người ta nghe thấy đấy!" Tu Thần trừng mắt nhìn Tu Ninh.
Thượng Cung Cẩn ở bên cạnh nghe thấy vậy mặt hơi ửng đỏ.
"Thầy trò yêu nhau cũng không có gì lạ. Anh ơi, em cảm thấy cô ấy rất tuyệt, khí chất và dung mạo của cô ấy đỉnh nhất trong những cô gái em từng gặp đấy." Tu Ninh cười hì hì nói.
"Người ta là thánh nữ, đương nhiên khí chất và diện mạo đều rất ổn. Em cho rằng anh trai em sẽ tùy tiện thu nhận chó mèo ven đường sao?" Tu Thần tức giận nói.
"Hắt xì!"
Lúc này, Tiger đang chơi điện tử trong cung điện hắt hơi một cái rõ to.