Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 560: Linh hồn thần nguyên viên mãn! Hoảng hốt hãi hùng!

Chương 560: Linh hồn thần nguyên viên mãn! Hoảng hốt hãi hùng!




Thiên Cương tức điên lên, hai mắt trợn tròn nhìn chằm chằm Tu Thần.

Lão muốn chửi ầm lên, nhưng đẳng cấp chúa tể không cho phép lão làm thế.

Chửi mắng những người có tu vi cấp bậc chúa tể, sợ rằng chỉ có Tu Thần mới dám làm điều đó.

Từ sau khi trở thành chúa tể, Thiên Cương chưa từng chửi nhau với ai. Nếu thực sự muốn mắng chửi, thì có lẽ Tu Thần chính là người mà toàn bộ chúa tể bọn họ muốn lôi ra chửi mắng.

"Không nói ra được à? Làm sao ngươi nhìn thấy trên tay Bắc Lý có chiếc nhẫn đó?" Thiên Cương thấy Tu Thần không trả lời, lập tức châm chọc khiêu khích hắn.

Quả thực là Tu Thần không chính mắt nhìn thấy chiếc nhẫn trong tay Bắc Lý, chưa chúa tể nào từng âm thầm tiếp xúc với Tu Thần, bởi vì những người thực sự tiếp xúc với hắn thì đã toi cả rồi.

"Lúc các ngươi triệu hồi Cửu Giới lệnh, mở không gian chúa tể ra, chẳng phải các ngươi đã chọn Bắc Lý là người sẽ đến gặp ta sao?" Tu Thần cười nói.

"Ngươi cho ta là thằng ngu à? Đó chỉ là một hóa thân thôi! Một hóa thân thì đeo chiếc nhẫn này làm gì? Hắn muốn dùng hóa thân để đoạt xá ngươi sao?" Thiên Cương cười lạnh nói.

Tu Thần chẹp miệng lắc đầu: "Vậy vì sao Trường Hà lại đưa chiếc nhẫn này cho ngươi? Chẳng lẽ bản thân lão muốn đổi linh hồn với ngươi sao? Lão bằng lòng với thực lực hiện giờ của ngươi ư? Đổi với ngươi chẳng phải là quá thiệt thòi à?"

Thiên Cương sững sờ, sau đó cười lạnh nói: "Nếu mọi chuyện quả thật đúng như ngươi nói, thì Trường Hà cho ta chiếc nhẫn này nhất định là muốn để thuộc hạ của lão đổi linh hồn với ta, chứ không phải bản thân lão! Tu Thần, ngươi chỉ toàn nói láo, còn muốn lừa ta bao lâu nữa? Thực sự cho ta là đồ ngu à?"

"Ha ha ha!" Tu Thần bật cười ha hả.

Quả là Tu Thần chưa từng nhìn thấy trên tay Bắc Lý đeo chiếc nhẫn đó, sở dĩ hắn cảm thấy Bắc Lý và Trường Hà có hợp tác với nhau là vì Bắc Lý có liên quan đến lão già.

Nhưng đương nhiên là hắn không để cho Thiên Cương vạch trần, lão già ngu ngốc này rất dễ bị lừa.

"Ngươi quả là ngây thơ! Mặc dù sau khi mở ra đại trận cấm chế bản nguyên đã tiêu hao mất một nửa tu vi của ngươi, nhưng bản nguyên Thiên giới vẫn nằm trong tay ngươi. Trường Hà là kẻ ngu ư? Sao lại phải giao bản nguyên hoàn chỉnh của Thiên giới cho thuộc hạ của mình? Sau đó nhìn thuộc hạ trở thành chúa tể mới đứng ngang hàng với mình? Đầu óc ngươi nghĩ gì vậy?" Tu Thần gật gù đắc ý, trên mặt đầy vẻ trào phúng.

Sắc mặt Thiên Cương lập tức cứng lại, đôi mày nhíu chặt.

Quả thật Tu Thần nói cũng rất đúng.

Nếu đổi lão là Trường Hà, chỉ cần suy nghĩ một chút cũng sẽ không làm ra chuyện ngu xuẩn như vậy được.

"Nhưng lão ta không thể nào trao đổi linh hồn với ta được, đúng không? Không cho thuộc hạ dưới trướng mình thì chẳng lẽ lại cho một hóa thân? Hóa thân lấy đâu ra linh hồn bản nguyên? Làm sao mà hoàn thành trao đổi được?" Thiên Cương lạnh giọng hỏi.

Tu Thần nhếch miệng cười, để lộ ra vẻ mặt thần bí.

Thiên Cương nhìn vẻ mặt hắn, trong lòng chợt giật thót một cái.

"Ai nói hóa thân không thể có linh hồn đầy đủ?" Tu Thần hỏi ngược lại đầy ẩn ý.

Thực ra lúc trước hắn cũng không biết, nhưng sau khi trông thấy Thiên Nguyên Tử thì hắn lập tức được mở mang kiến thức.

Thì ra hóa thân cũng có thể tu luyện để làm đầy thần nguyên!

"Ngươi thật sự coi ta là đồ ngốc đấy à? Tu Thần, dù sao ta cũng là chúa tể, nắm giữ bản nguyên chi lực của Thiên giới. Ngươi mở miệng ra là nói láo, xem thường sự tôn nghiêm của chúa tể! Chẳng lẽ ngươi không cảm thấy xấu hổ sao?" Thiên Cương giận dữ quát.

Lão không nhịn được nữa, lão cảm nhận được sự sỉ nhục từ người Tu Thần!

Không chỉ là khinh miệt về nhân cách mà còn là sỉ nhục về niềm tin.

Giống như trong mắt Tu Thần, Thiên Cương lão chỉ là rác rưởi, hoàn toàn phủ định giá trị của lão.

"Ta đang phổ cập kiến thức cho ngươi, ngươi đối xử với thầy giáo thế sao? Ngươi xem vừa rồi ta phổ cập kiến thức về chiếc nhẫn cho ngươi, bây giờ là tới kiến thức mới, ngươi còn không lấy bút ra ghi chép lại à? Cái này cũng sẽ thi đấy!" Tu Thần nhếch miệng cười nói.

"Tu Thần! Ta phải cho ngươi một trận!"

Thiên Cương rốt cuộc không nhịn được nữa, gầm lên một tiếng đầy giận dữ, sau đó vỗ một chưởng về phía Tu Thần.

"Uỳnh!"

Không gian xung quanh người Tu Thần bao gồm cả người của hắn lập tức nổ tung thành mảnh vụn, một hố đen khổng lồ xuất hiện trong đại điện.

"Hộc hộc..."

Thiên Cương ngồi trên ghế chủ vị, thở dốc từng cơn, sắc mặt vừa dữ tợn vừa tức giận.

Vừa rồi lão thực sự không nhịn được nữa, máu nóng bốc lên đầu lập tức tiêu diệt hóa thân của Tu Thần.

Nhưng giờ tỉnh táo lại thì trong lòng lão lại bắt đầu lo sợ. Tên này chưa bao giờ ra bài theo lẽ thường, hơn nữa còn rất nhỏ mọn. Mình diệt hóa thân của hắn, hắn sẽ không lập tức dốc toàn lực trả thù đấy chứ?

Nếu đổi là những người khác, Thiên Cương sẽ không lo lắng như vậy, nhưng đối phương là Tu Thần thì khỏi phải nói đến những việc khác.

Tên này chính là một kẻ điên!

Người khác chỉ động vào hắn một cái là hắn sẽ giơ tay lên liều mạng với ngươi, vừa rồi mình thịt hóa thân của hắn, đừng bảo là hắn sẽ liều chết với mình đấy nhé?

Nhất thời trên trán Thiên Cương túa mồ hôi lạnh.

Nếu Tu Thần quả thực đánh đến đây, mặc kệ hậu quả mà phá vỡ đại trận cấm chế bản nguyên, thì lão thực sự không đối phó nổi!

Chủ yếu nhất là thời điểm mà hắn ra tay, thì những chúa tể khác sẽ không đứng ra. Bọn họ chỉ ước gì Tu Thần phá vỡ đại trận này, sau đó xử lý cả Thiên Cương và Tu Thần cùng một lúc.

Cầu viện Trường Hà ư?

Thiên Cương lập tức phủ nhận suy nghĩ này!

Mặc dù lão không hoàn toàn tin vào những gì Tu Thần vừa nói, nhưng cũng không dám tín nhiệm Trường Hà. Ít nhất sự xuất hiện của chiếc nhẫn này là hoàn toàn vô lý, nó chắc chắn có vấn đề.

Thiên Cương vuốt lông mày với gương mặt khổ sở, hiện giờ lão chẳng còn cách nào cả.

"Hả?"

Đột nhiên Thiên Cương nhíu mày.

Tu Thần lại một lần nữa xuất hiện ở trước thành lũy Thiên giới. Hơn nữa không phải một, mà là hai người!

"Sao lại có chuyện này?"

Thiên Cương nhìn thấy hai Tu Thần, sợ đến mức hồn bay phách lạc.

Hai Tu Thần này đều có tu vi Thần Tôn cảnh.

Tu vi thì không có vấn đề gì, nhưng mà hai người này đều có thần nguyên viên mãn!

Hai Tu Thần!

Không đúng!

Tu Thần thực sự còn chưa từng xuất hiện!

Đây là chuyện gì?

Trong chớp mắt, Thiên Cương cảm thấy như trời đất quay cuồng. Lão nhớ lại những gì Tu Thần nói vừa rồi, bảo lão ghi lại trọng điểm.

Hóa thân cũng có thể có được linh hồn thần nguyên viên mãn!

Thiên Cương nghĩ ngay đến câu nói đó của Tu Thần!

"Ngươi... ngươi... các ngươi thật sự là hóa thân?" Thiên Cương nhìn Tu Thần, ngay cả giọng nói cũng trở nên run rẩy.

Đây là một điều vô cùng đả kích Thiên Cương!

Đả kích đến mức hoàn toàn lật đổ nhận thức của lão.

"Chẳng phải vừa rồi ta đã nói ngươi lấy bút ra ghi lại sao? Đây chính là kiến thức mới. Ai ngờ ngươi lại nóng tính như vậy, trực tiếp đánh chết hóa thân kia của ta."

Hai Tu Thần đồng thời mở miệng, ngữ điệu và tốc độ nói chuyện hệt như nhau, thần thái và động tác cũng giống y đúc.

Thiên Cương nhìn hai Tu Thần có linh hồn thần nguyên viên mãn trước mặt với ánh mắt sợ hãi, lão hoàn toàn không nói nên lời.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch