Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 575: Đại nhân nhà ta từ trước đến nay nói được là làm được!

Chương 575: Đại nhân nhà ta từ trước đến nay nói được là làm được!




"Trốn được sao?" Thiên Cương cười gằn hỏi.

Lúc Thiên Cương trói buộc Phù Tiên Tử vừa rồi, trong cơ thể Phù Tiên Tử chợt bộc phát ra một luồng năng lượng không thuộc về lão, trực tiếp đưa lão bay đi mười tỷ cây số.

Nhưng đây là địa bàn của Thiên Cương, chỉ chớp mắt là lão ta đã đuổi kịp, sau đó bắt lại Phù Tiên Tử.

"Vừa rồi trong cơ thể ngươi bộc phát ra một thứ sức mạnh rất lợi hại. Rốt cuộc ai đã bố trí cấm chế này cho ngươi? Phù Tiên Tử, ngươi càng ngày càng không thành thực." Thiên Cương nhìn nét mặt đau đớn của Phù Tiên Tử, nhếch miệng cười nói.

Lão ta biết trực giác của mình không sai, Phù Tiên Tử chạy tới Thiên giới chắc chắn là có âm mưu nào đó!

Không phải là Tu Thần thì chính là Trường Hà!

Có thể kéo người bay xa mười tỷ cây số trong nháy mắt, loại cấm chế này người bình thường không thể làm ra được, tất nhiên phải là tu vi cấp bậc chúa tể.

Điều này càng khiến Thiên Cương quyết định thi triển Vãng Sinh Chuyển Hồn với Phù Tiên Tử! Đây là cơ hội duy nhất của lão, bỏ lỡ lần này thì coi như lão cầm chắc cái chết từ từ.

Đương nhiên, nếu không đọc được điều gì trong ký ức của Phù Tiên Tử, thì lão cũng sẽ chết, khác nhau chỉ là tốc độ mà thôi.

"Thiên Cương! Ngươu thật sự muốn làm vậy? Ngươi sẽ phải hối hận!" Phù Tiên Tử tức giận quát.

"Hối hận? Ha ha, giờ phút này ta chẳng còn gì để hối hận nữa cả. Phù Tiên Tử, bây giờ ngươi vẫn còn cơ hội, lập tức nói hết sự thật cho ta, có lẽ ta sẽ giữ lại cho ngươi một mạng." Thiên Cương cười ạnh nói.

Phù Tiên Tử trợn tròn mắt, rống lên: "Thiên Cương! Ngươi có gan thì sử dụng đi! Một khi ngươi dùng Vãng Sinh Chuyển Hồn, ngươi sẽ lập tức mất Thiên giới!"

"Thật sao?" Thiên Cương bật cười ha hả, ánh mắt đầy vẻ hung tàn.

Sau đó lão ta thi triển Vãng Sinh Chuyển Hồn.

"Ặc ặc..." Xung quanh cơ thể Phù Tiên Tử bị một lớp khí màu đen nhanh chóng quấn chặt lấy, xé nát tất cả sự vật xung quanh.

Trên mặt lão đầy những tia máu đen bò chằng chịt, trông cực kỳ đau đớn.

Sắc mặt Thiên Cương cũng tái nhợt, lần này lão thực sự đánh cược tất cả, chỉ vì muốn xem xem rốt cuộc Phù Tiên Tử đang có âm mưu gì, người sau lưng rốt cuộc là ai.

Ký ức của Phù Tiên Tử bắt đầu bị Thiên Cương đọc được. Sau đó mặt mũi Thiên Cương trắng bệch như tờ giấy, hoảng hốt hãi hùng nhìn Phù Tiên Tử.

"Ngươi! Không ngờ ngươi là do Tu Thần sáng tạo ra!"

Tất cả các ký ức từ lúc Phù Tiên Tử được sáng tạo ra đều bị Thiên Cương đọc hết.

Sau khi đọc xong toàn bộ ký ức của Phù Tiên Tử, Thiên Cương cảm thấy vô cùng sợ hãi.

Hóa ra đây là người do Tu Thần phái tới! Vậy người ở cùng Trường Hà kia là ai?

Tu Thần thực sự đã cứu được cha mẹ hắn từ tay Qua Thiên?

"Ha ha ha..." Phù Tiên Tử mỉm cười, đầu tiên là cúi đầu cười nhạt, sau đó ngửa mặt cười sằng sặc.

Lúc này Thiên Cương đã giận đến run người.

"Giỏi! Giỏi lắm! Cực kỳ giỏi! Tu Thần phái ngươi tới đây làm gì? Để giành sự tín nhiệm của ta trước Trường Hà à? Nhận được sự tín nhiệm của ta thì sao? Muốn làm gì?" Thiên Cương nghiến răng nghiến lợi hỏi.

Lão chỉ có thể đọc được những ký ức của Phù Tiên Tử từ khi Tu Thần sáng tạo ra, những chuyện mà Phù Tiên Tử không tham dự thì lão cũng không thể biết được.

Cho nên tin tức quan trọng nhất đối với Thiên Cương lúc này chính là Phù Tiên Tử do Tu Thần phái tới để đạt được sự tín nhiệm của mình, và một người thần bí ở bên cạnh Trường Hà mà lão không biết tên.

Những ký ức mà Thiên Cương đọc được chỉ là những tin tức mà Tu Thần muốn cho lão biết mà thôi. Bởi vì lúc trước Tu Thần đã đoán được hẳn là Thiên Cương sắp không chịu nổi nữa, muốn đánh cược một phen. Cho nên hắn cố ý sửa đổi ký ức của Phù Tiên Tử.

Các chúa tể khác không có năng lực này, nhưng Tu Thần thì làm được, hắn có thể che giấu trí nhớ của một người. Ngay cả người đó cũng có những ký ức này thì người khác không thể nào mà đọc được.

"Thiên Cương ơi là Thiên Cương! Vừa rồi ta đã nói với ngươi rồi, khi ngươi đọc ký ức của ta, thì ngươi chẳng còn cơ hội nào nữa. Bây giờ ngươi chẳng khác nào người đã chết." Phù Tiên Tử vừa nói với giọng điệu hài hước, vừa cười ha hả.

Thiên Cương cau màu, lạnh giọng quát: "Ngươi đang trêu đùa ta sao? Ngươi cho rằng bây giờ trước mặt ta ngươi còn bí mật gì à? Chỉ vì Tu Thần nói với ngươi nếu bị ta đọc trí nhớ thì hắn có thể giết ta? Giờ thì sao? Tu Thần đâu?"

Phù Tiên Tử quả thực không biết vì sao lúc đó Tu Thần lại nói với mình rằng nếu Thiên Cương sử dụng Vãng Sinh Chuyển Hồn với mình thì coi như mạng của lão đã chấm dứt.

Phù Tiên Tử vô cùng tín nhiệm và trung thành đối với Tu Thần, nên khi hắn nói vậy thì lão bèn cho là như vậy.

"Đại nhân nhà ta chưa bao giờ nói khoác." Phù Tiên Tử cười lạnh trả lời.

"Đại nhân nhà ngươi? Ha ha." Thiên Cương cười khẩy, ánh mắt tỏ ra vô cùng chán ghét: "Ngươi biết không? Ngươi chỉ là một cái xác, nói ra những lời như thế khiến ngươi ta cảm thấy ghê tởm! Ngươi chỉ là một sản phẩm phục chế mà thôi, chỉ là một mô hình do người ta sáng tạo ra mà thôi. Ngươi thực sự cho mình là Phù Tiên Tử sao?"

"Đại nhân Tu Thần mạnh mẽ đến mức nào ngươi hoàn toàn không biết đâu. Thiên Cương, giờ có nói gì cũng vô dụng, tốt nhất ngươi nên hưởng thụ chút thời gian cuối cùng này đi!" Phù Tiên Tử cười lớn nói.

Thiên Cương sầm mặt lại, nghiến răng nói: "Ta ngược lại muốn nhìn xem Tu Thần có năng lực gì. Ta sử dụng Vãng Sinh Chuyển Hồn là có thể lấy mạng được ta sao? Không sai, hiện giờ đúng ta là đã hao tổn nghiêm trọng sinh linh chi lực, chống đỡ đại trận cấm chế bản nguyên rất khó khăn. Nhưng hắn muốn phá vỡ đại trận của ta thì còn xanh và non lắm! Ít nhất ta cũng có thể chống đỡ được đến lúc các chúa tể khác phát hiện ra, lúc đó hắn sẽ bị vây đánh!"

Trên mặt Phù Tiên Tử lộ ra vẻ hứng thú, lão nở nụ cười chế giễu: "Đại nhân nhà ta làm việc chưa bao giờ dông dài, không để mối thù qua đêm. Ngài ấy nói ngươi sử dụng Vãng Sinh Chuyển Hồn sẽ mất mạng thì chắc chắn sẽ lập tức mất mạng! Ngươi chứ chờ xem! Vận mệnh Thiên giới của ngươi đã tận, chẳng mấy chốc là có thể đi cùng tên Phù Tiên Tử chân chính kia!"

"Đồ không biết sống chết!" Thiên Cương giận dữ quát lên một tiếng, sau đó vung tay lên.

Vòm trời bỗng nhiên ngưng tụ ra một sợi roi dài đang bốc lửa đen ngùn ngụt, quất thẳng về phía đầu Phù Tiên Tử. Những nơi sợi roi đi qua không gian nổ vụn trong chớp mắt, từng vòng sóng màu đen rung động lan ra bốn phương tám hướng, thổi tan toàn bộ mây trắng trên trời.

"Chát!"

Sợi roi quất mạnh vào đầu Phù Tiên Tử. Không gian ở chỗ Phù Tiên Tử bị xé tan ra, một tiếng động kinh thiên động địa vang lên, vọng ra khắp nơi.

"Cái gì thế?" Con ngươi Thiên Cương co rút lại, vẻ mặt vô cùng hoảng sợ.

Không ngờ một roi này lại không thể làm Phù Tiên Tử bị thương chút nào! Động tĩnh lớn như vậy cũng chỉ gây ra tiếng vang lớn mà thôi, ngay cả da cũng không xước vệt nào.

"Lúc sử dụng Vãng Sinh Chuyển Hồn xong, ngươi sẽ yếu đến mức này sao?" Phù Tiên Tử giễu cợt đầy vô tình.

"Đồ hỗn xược!" Thiên Cương cảm thấy khuất nhục, quát lên một tiếng, xòe bàn tay chộp về phía trước sau đó nắm chặt lại.

Bầu không khí yên lặng, Phù Tiên Tử vẫn không bị làm sao.





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch