Chương 580: Suy nghĩ không khuất phục! Người dẫn đường!
Trường Hà thấy vẻ mặt đầy châm chọc của Thiên Cương,5 sắc mặt có chút khó coi. Lão đúng là có nghĩ vậy, nhưng lại không định làm vậy.
Dù sao đây cũng chỉ là hóa thân thôi, lão giữ lại hóa thân cũng không thể ngăn cản Thiên Cương đi tìm các chúa tể khác hợp tác.
Ngược lại, nếu Trường Hà ép hóa thân này phải ở lại, sẽ khiến lão và Thiên Cương không thể hợp tác được nữa, như thế cái được không bù nổi cái mất.
"Xem ngươi nói kìa, ta là người như thế nào chứ? Ý của ta là ngươi chờ ở đây một chút. Ta đi thương lượng xem sao, sẽ nhanh có kết quả thôi." Trường Hà nặn ra một nụ cười giả dối, nói.
Lão quả thực không thể quyết được việc này, hơn nữa chuyện này quá nguy hiểm, lão cũng không muốn để mình tự làm, tốt nhất là để cho Thiên Nguyên Tử sắp xếp.
"Thương lượng? Ngươi còn cần thương lượng với những người khác sao?" Thiên Cương cười lạnh hỏi.
Trường Hà mỉm cười, đáp: "Có một số việc, nói rõ ra rồi thì hết cả thú vị, đúng không? Ngươi biết ta có ý gì mà. Huống hồ, ngay từ đầu chúng ta đã muốn hợp tác rồi. Tuy ở giữa xuất hiện một vài hiểu lầm nho nho, nhưng ta thật lòng muốn hợp tác với ngươi. Cho nên hiện giờ thực ra ta vẫn muốn hợp tác với ngươi thêm lần nữa. Nhưng ta cần một chút thời gian, nhanh thôi. Ngươi nghỉ ngơi ở đây một lát là được."
Thiên Cương nheo mắt, bỗng nhiên cười, nói: "Được, nếu ngươi đã nói đến vậy mà ta vẫn còn từ chối thì có vẻ không có thành ý cho lắm. Ta sẽ ở đây chờ ngươi đi thương lượng. Một canh giờ, không thể nhiều hơn."
Trường Hà cười nói: "Được, không thành vấn đề, lát nữa ta sẽ cho ngươi câu trả lời thuyết phục."
Thiên Cương khẽ gật đầu, sau đó ngồi xuống nhắm mắt lại.
Trường Hà lại quan sát kỹ Thiên Cương một phen, không nói thêm gì nữa, phái hóa thân của mình đi tìm Thiên Nguyên Tử.
Giờ này Thiên Nguyên Tử vừa mới trở lại Bắc Lý giới.
Khoảng thời gian này Bắc Lý không thấy Thiên Nguyên Tử đâu, trong lòng vẫn luôn cảm thấy kỳ lạ. Tuy ngoài mặt hai người có quan hệ đồng môn, nhưng Bắc Lý luôn cảm giác trên người Thiên Nguyên Tử có rất nhiều bí mật, khiến lão đoán không ra.
"Ngươi vừa đi đâu vậy?" Thấy Thiên Nguyên Tử xuất hiện, Bắc Lý nhíu mày hỏi.
Thiên Nguyên Tử cười ha hả, ngồi xuống đáp: "Ra ngoài đi dạo, xem có thể thu hoạch được thứ gì bất ngờ không."
"Đi dạo?" Bắc Lý bật cười, nếu lão tin lý do này thì lão chính là đồ ngu.
"Thế nào? Bắc Lý giới có vấn đề gì không?" Thiên Nguyên Tử nhìn Bắc Lý, hỏi.
"Cũng không có vấn đề gì, từ sau khi đại trận phong tỏa Nguyên giới bị thất bại, các chúa tể khác không có ý định ra tay với ta nữa. Lúc này bỗng nhiên cảm thấy rất yên ắng, các phe thế lực đều án binh bất động, lại có chút bất thường." Bắc Lý cau mày nói.
Nếu bây giờ xảy ra đánh nhau thì đó mới là chuyện lão muốn thấy, nhưng lại không hề có động tĩnh gì.
Không ai đánh ai, ngay cả Thiên giới cũng không có người nào mó tay vào. Điều này khiến lão luôn cảm thấy sắp xảy ra chuyện lớn gì đó, trong lòng vô cùng bực bội bất an.
Thiên Nguyên Tử thấy vẻ mặt phức tạp của Bắc Lý, lắc đầu cười nói: "Có đôi lúc nghĩ nhiều quá không phải là việc tốt. Rất nhiều chuyện thực ra rất đơn giản, suy nghĩ nhiều ngược lại sẽ khiến mình rơi vào thế bị động.
"Đơn giản?" Bắc Lý nhíu mày, hỏi: "Ý của ngươi là hiện giờ cục diện các nơi đều yên ắng là chuyện rất bình thường?"
"Đương nhiên là bình thường, bằng không còn muốn thế nào nữa? Muốn xem Tu Thần đối chọi với đám Qua Thiên Phạt Ngô à? Hay là muốn nhìn Tu Thần tiến công Thiên giới? Hau là muốn xem các chúa tể khác đánh Thiên giới? Hiện giờ đang là thế cục tam giác, ai động thủ trước thì người đó rơi vào bị động, ngươi không nhìn rõ à?" Thiên Nguyên Tử hỏi với vẻ chế giễu.
Bắc Lý nghe Thiên Nguyên Tử nói vậy, mí mắt khẽ run lên, trong lòng mặc dù hơi khó chịu, nhưng lại không phản bác được.
Hiện giờ lão đã bị các chúa tể khác cô lập, đương nhiên là hi vọng bọn họ đấu với nhau một mất một còn, sau đó mình và Thiên Nguyên Tử ở đằng sau có thể được lợi.
Cục diện lúc này không phải là điều mà lão muốn thấy.
"Được rồi, người bị động bây giờ không phải là ngươi, mà là Thiên Cương. Hiện giờ cục diện ở chín đại Nguyên giới trông có vẻ yên bình không dậy sóng, thực ra mạch nước ngầm bên dưới đang cuộn trào mãnh liệt. Tất cả đều đang nhìn lom lom vào miếng thịt mỡ Thiên giới, sớm muộn gì cũng sẽ có người không chịu nổi, rút dây động rừng. Chỉ cần có một người ra tay thì các Nguyên giới sẽ lập tức đại loạn, khi đó mới là cơ hội của chúng ta." Thiên Nguyên Tử cười tủm tỉm nói, thần thái ung dung, đồng thời cũng toát ra vẻ tự tin.
Bắc Lý nhìn thái độ của Thiên Nguyên Tử, đôi mày hơi nhíu lại. Lão cứ luôn cảm giác Thiên Nguyên Tử có điều gì đó gạt mình, nhưng lại không dám hỏi. Điều này khiến trong lòng lão hết sức khó chịu.
"Sao? Nhìn vẻ mặt của ngươi, hình như có chuyện gì đó muốn hỏi ta?" Thấy Bắc Lý không hỏi ra miệng, Thiên Nguyên Tử lại lên tiếng giúp lão.
Bắc Lý nheo mắt lại, nói: "Năm đó ngươi lấy được chuyển hồn giới từ Giới Ngoại Thiên, dùng cho sư tôn của ngươi, sau đó lấy được năng lực của lão, lại lấy được ba tầng nguyên lực ở Giới Ngoại Thiên, bước vào cảnh giới chúa tể. Ta vẫn luôn có một nghi hoặc."
Thiên Nguyên Tử nhướng mày, nhìn Bắc Lý đầy hứng thú, hỏi: "Hả? Nghi hoặc? Nói nghe xem nào."
"Người của Giới Ngoại Thiên rốt cuộc coi trọng điều gì ở ngươi? Tại sao lại lựa chọn hợp tác với ngươi? Ta vẫn không sao nghĩ rõ được điều này. Xét về từng trải, ngươi chỉ là hậu bối trong hậu bối, xét về thực lực, lúc trước ngươi cùng lắm cũng chỉ có tu vi Thiên tôn mà thôi. Vì sao bọn họ lại coi trọng ngươi như vậy?" Bắc Lý do dự một hồi, cuối cùng vẫn hỏi ra miệng.
Lão cho rằng giao dịch giữa Giới Ngoại Thiên và Thiên Nguyên Tử không chỉ là những thứ mà lão đã biết. Nói chính xác thì trừ những nội dung mà lão biết ra, hẳn là bên trong vẫn còn những chuyện mà lão không được biết.
Lão cũng đâu thua kém gì Thiên Nguyên Tử, vì sao Giới Ngoại Thiên không trực tiếp tìm lão, mà lại đi tìm Thiên Nguyên Tử?
Còn muốn nâng đỡ Thiên Nguyên Tử đến trình độ ngang với mình,
Hiện giờ thân phận của Thiên Nguyên Tử là gì? Lão không hề có một thân phận xác định!
Đây là một chúa tể duy nhất không có Nguyên giới trong chín đại Nguyên giới. Nói cách khác, Thiên Nguyên Tử không có phép tắc bản nguyên Nguyên giới trong tay.
Nếu trong tình huống bình thường, không nắm giữ phép tắc bản nguyên Nguyên giới, thì Thiên Nguyên Tử chỉ được coi là nửa chúa tể mà thôi.
Nhưng hiện giờ thực lực của Thiên Nguyên Tử lại ngang bằng với Bắc Lý, nguyên nhân chính là ở ba tầng nguyên lực mà Giới Ngoại Thiên cho lão.
"Mỗi thời đại đều cần một người dẫn đường. Ai cũng có thể trở thành người dẫn đường, nhưng chưa chắc đã dẫn được đến đích cuối cùng." Thiên Nguyên Tử cười tủm tỉm đáp.
Bắc Lý cười lạnh một tiếng, nói: "Ý của ngươi là, ngươi chính là người dẫn đường đúng đắn kia? Những người khác chẳng qua chỉ là bàn đạp của ngươi mà thôi?"
Câu trả lời của Thiên Nguyên Tử càng khiến Bắc Lý không thoải mái.
Như vậy chẳng phải chứng tỏ bọn họ chỉ là rác rưởi, còn Thiên Nguyên Tử mới là người mang số mệnh?
Thiên Nguyên Tử nhún vai, mỉm cười đáp: "Ta cũng chưa chắc là người dẫn đường, ngươi cho rằng Giới Ngoại Thiên đang đầu tư vào ta và ngươi sao? Họ không ngu vậy đâu, sao lại thắt cổ trên mỗi một cái cây được chứ? Chắc chắn là còn có những người khác, chỉ có điều chúng ta không biết mà thôi. Ai có thể trở thành người dẫn đường cuối cùng, lúc này chưa thể biết chắc được."