Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 587: Ba ải của bản nguyên! Lưỡi đao của phép tắc!

Chương 587: Ba ải của bản nguyên! Lưỡi đao của phép tắc!




Sau khi Tu Thần rời đi, Kinh Như Tuyết ở lại một mình trong Thiên giới.

Tu Thần không ở bên cạnh nàng đến bước cuối cùng, hắn đã cho Kinh Như Tuyết đủ mọi thứ. Trong Chư Thiên Vạn Giới không có sư phụ nào rộng rãi hào phóng như Tu Thần, ngay cả cơ hội trở thành chúa tể Nguyên giới cũng trao cho đệ tử của mình.

Lúc này tâm trạng Kinh Như Tuyết rất kích động, mãi không thể bình tĩnh nổi.

Nàng không cho phép mình thất bại!

Để có thể giúp đỡ được Tu Thần, bước cuối cùng này nàng nhất định phải thành công!

Kinh Như Tuyết nhắm mắt lại, một lần nữa cho thần thức bao trùm toàn bộ Thiên giới.

Nàng đang tìm kiếm ý chí phép tắc bản nguyên Thiên giới. Nàng biết Tu Thần đã sắp xếp ổn thỏa mọi việc, chỉ còn thiếu bước cuối cùng này thôi.

Mà bước cuối cùng này thực ra cũng là bước khó khăn nhất.

Mặc dù ý chí phép tắc bản nguyên Thiên giới thần phục Tu Thần, nhưng thực chất Kinh Như Tuyết chưa hề được nó đồng ý.

Chủ động công nhận và bị động công nhân là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Kinh Như Tuyết muốn dựa vào thực lực của mình, khiến ý chí phép tắc bản nguyên Thiên giới thực sự thừa nhận mình, đồng ý cho mình trở thành chúa tể mới của Thiên giới.

Chỉ có như thế, địa vị và thực lực chúa tể của nàng mới đạt được cấp bậc cao nhất, mới chân chính đứng ngang hàng với các chúa tể Nguyên giới khác!

Vẫn giống ý kia, Tu Thần là chủ tịch tập đoàn, gửi công văn điều lãnh đạo xuống quản lý cấp dưới, người phía dưới không thể không nghe theo, nhưng họ không thật lòng phụ tá, nếu để chuyện ấy kéo dài sẽ sinh ra kẽ hở, không thể trở thành một khối đồng nhất.

Nếu người phía dưới bị bản thân Kinh Như Tuyết chinh phục, thì họ sẽ trở thành cánh tay đắc lực của nàng, năng lực có thể phát huy đến mức cao nhất.

Kinh Như Tuyết nhắm mắt lại, không động đậy.

Ý chí bản nguyên Thiên giới không hề xuất hiện, chỉ bí mật quan sát nàng.

Nó sợ Tu Thần, cho nên không dám phản kháng, nhưng không có nghĩa là nó sẽ đồng ý với Tu Thần sẽ lập tức khiến Kinh Như Tuyết trở thành chúa tể mới,

"Ta biết ngươi đang nhìn ta." Đang nhắm mắt, Kinh Như Tuyết bỗng nhiên mở mắt ra nói.

Không có ai trả lời, giống như nàng đang lầm bầm nói chuyện một mình.

"Ta cũng biết mặc dù ngươi không phải là ý chí sinh linh, nhưng thực ra ngươi hoàn toàn không chấp nhận ta, thậm chí bài xích ta, cũng không muốn ta trở thành chúa tể mới của Thiên giới."

Kinh Như Tuyết nói xong câu đó, mắt bỗng mở ra.

Đôi mắt phượng của nàng lóe ra vệt sáng màu tím, luồng khí màu tím lưu chuyển xung quanh người khiến nàng giống như một vị thần, thiêng liêng cao quý, người khác không thể khinh nhờn.

"Nhưng ta sẽ khiến ngươi thừa nhận ta. Ngươi muốn khảo nghiệm cái gì, cứ việc qua đây. Kinh Như Tuyết ta sẽ tiếp hết." Kinh Như Tuyết nói với ánh mắt bễ nghễ, lời lẽ tự tin và đầy bá đạo.

"Uỳnh..."

Nàng vừa nói xong, không gian xung quanh bắt đầu rung chuyển vặn vẹo, từng vòng sóng từ người nàng chấn động lan ra ngoài. Cả bầu trời giống như một hồ nước khổng lồ nổi lên từng gợn sóng, ánh sáng tím lập lòe.

Khóe miệng Kinh Như Tuyết nổi lên nụ cười tự tin, nàng lặp lại: "Đến đây đi, tung ra bài kiểm tra của ngươi, nếu ta không vượt qua được thì ta sẽ chủ động rời khỏi cuộc chiến giành ngôi chúa tể. Đến lúc đó ta sẽ nói với thầy, thầy cũng sẽ không làm khó ngươi nữa."

"Nhưng nếu ta vượt qua được, ta hi vọng ngươi có thể tán thành, có chơi có chịu, đánh cược với ta một lần được chứ?" Kinh Như Tuyết nói.

"Ngươi thực sự muốn tiếp nhận khảo nghiệm?"

Giọng nói của ý chí bản nguyên Thiên giới vang lên trong nội tâm Kinh Như Tuyết, vô cùng uy nghiêm.

Kinh Như Tuyết khẽ gật đầu, nói: "Đương nhiên. Ta biết thầy đã gây áp lực cho ngươi, buộc ngươi phải tiếp nhận ta. Nhưng ta cảm thấy có thể dựa vào thực lực của chính mình để khiến ngươi thừa nhận! Cho nên đến đây đi, ta chờ!"

Tiếng động đinh tai nhức óc vẫn rền vang, nhưng giọng nói của ý chí bản nguyên Thiên giới lại không thấy nữa, giống như đã biến mất.

Kinh Như Tuyết cũng không sốt ruột, vẫn đứng tại chỗ chờ đợi, vẻ mặt đầy kiên định và quả quyết.

Nàng nhất quyết muốn dựa vào bản thân để khiến ý chí bản nguyên Thiên giới thừa nhận mình.

"Tổng cộng có ba ải, một ải diệt thân, một ải diệt hồn, một ải diệt sinh linh. Ngươi thực sự muốn tiếp nhận?"

Một lát sau, giọng nói của ý chí bản nguyên Thiên giới một lần nữa vang lên trong nội tâm Kinh Như Tuyết.

Kinh Như Tuyết khẽ nheo mắt, đáp: "Ta đồng ý tiếp nhận, vậy bây giờ có thể bắt đầu được chưa?"

"Được!"

Ý chí bản nguyên Thiên giới đáp một tiếng, sau đó lại rơi vào im lặng.

Kinh Như Tuyết hít sâu một hơi, trên mặt lộ vẻ hưng phấn.

Nàng không sợ phải tiếp nhận ba ải của bản nguyên, nàng chỉ sợ ngay cả cơ hội để tiếp nhận ba ải bản nguyên ý chí bản nguyên cũng không cho mình.

Nhưng giờ nàng không cần lo lắng nữa, vì đối phương đã đồng ý.

Kinh Như Tuyết vẫn đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, thả lỏng toàn thân đợi ba ải bản nguyên đến.

"Ầm ầm..."

Đột nhiên, toàn bộ bầu trời Thiên giới trở nên rực rỡ. Hào quang lấp lánh chói mắt, rực rỡ xinh đẹp như kim cương tỏa ra bốn phương tám hướng, khiến trong lòng toàn bộ sinh linh trong Thiên giới dâng lên nỗi sợ hãi.

Đây là sự sợ hãi đến từ linh hồn, là một nỗi tuyệt vọng hoàn toàn, không hề nhìn thấy bất cứ tia hi vọng nào.

Lúc này tất cả sinh linh ở Thiên giới đều quỳ rạp xuống đất, cả người run rẩy, cuối cùng sợ đến mức đầu óc trống rỗng.

Sắc mặt Kinh Như Tuyết hơi nhợt nhạt, đương nhiên là nàng cũng bị ảnh hưởng, hơn nữa còn là người bị ảnh hưởng nặng nhất. Giống như có một thứ gì muốn xé nát linh hồn nàng ra để cắn nuốt hết.

"Ải một diệt thân."

Giọng nói của ý chí bản nguyên Thiên giới đột nhiên vang lên lần nữa.

Vừa dứt lời, toàn bộ ánh sáng rực rỡ trên bầu trời bỗng vỡ vụn, sau đó hóa thành từng lưỡi đao thủy tinh điên cuồng đâm về phía người Kinh Như Tuyết.

Đây là lưỡi dao phép tắc có thể cắt đứt mọi thứ!

Do bản thân bầu trời của phép tắc bản nguyên Thiên giới hóa thành!

Người bình thường chỉ cần trúng một lưỡi đao là trực tiếp tan thành mây khói!

Dù là người có tu vi Thần Tôn cũng không chống đỡ được một thanh!

Nhưng bây giờ toàn bộ lưỡi đao phép tắc Thiên giới đang tấn công về phía Kinh Như Tuyết, khí thế hào hùng, mang theo khí tức tuyệt vọng khiến linh hồn người ta run rẩy.

Khóe mắt Kinh Như Tuyết giật giật, sau lưng nàng xuất hiện một con phượng hoàng màu tím, bản năng tìm đường sống khiến nàng phóng ra pháp tướng bản mệnh chống lại đòn tấn công của lưỡi đao phép tắc.

Nhưng một giây sau, Kinh Như Tuyết lại thu pháp tướng về.

Nàng muốn tự mình chống chọi!

Nàng phải cố gắng đỡ được trận tấn công này!

Ải một diệt thân!

Chính là muốn phá hủy cơ thể nàng!

Nếu để bị hủy đi thì đồng nghĩa với việc nàng đã thất bại.

Nếu không hủy được, thì nàng mới có tư cách làm chúa tể mới!

Ngay cả lưỡi đao phép tắc còn không chịu nổi, mà ngươi cũng muốn trở thành chúa tể mới sao?

Ngươi không đủ tư cách!

Ải đầu tiên này xem như là dễ nhất!

Nếu ải đầu tiên còn không qua được, thì nàng sẽ càng bị ý chí bản nguyên Thiên giới xem thường.

Bên trên phái xuống một nhân viên quản lý không có thực lực, tức là chức vị dựa vào quan hệ mà có được. Đó là việc mà người ta khinh thường nhất.

Để chứng minh bản thân, cũng như không muốn làm Tu Thần thất vọng, Kinh Như Tuyết phải cố gắng chống đỡ được trận tấn công này!

Nàng muốn cho ý chí bản nguyên Thiên giới nhìn thấy, dù mình không cần pháp tướng bản mệnh chống đỡ giúp, cũng có thể vượt qua được ải đầu tiên này!






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch