Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 598: Tê dại cả da đầu! Sợ vỡ mật!

Chương 598: Tê dại cả da đầu! Sợ vỡ mật!




Tu Thần nghe tam hoàng tử nói, không kiềm được bật cười.

"Cười đã chưa?" Tam hoàng tử tái mặt, hỏi.

Y nhìn thấy sự miệt thị trong ánh mắt của Tu Thần. Miệt thị hoàng triều Đại Hạ của y!

Ở Nam Cương Bách vực thuộc Phù Tiên giới này, mặc dù hoàng tộc Đại Hạ của y chưa phải là hoàng triều có thế lực cao nhất, nhưng cũng có thể xếp vào một trong ba thế lực đứng đầu! Ai dám không nể mặt họ? Ai dám khinh thường họ?

Nhưng nam tử trước mặt này lại vô cùng phách lối, còn nói nếu không khắc đồng hồ sau không gặp được hoàng đế thì không còn hoàng triều Đại Hạ nữa. Nếu không phải kiêng nể sức mạnh giam cầm không tên mà Dược lão vừa nói, thì y đã không thèm nói gì với Tu Thần, trực tiếp tung một chưởng đập chết hắn,

"Xem ra các ngươi vẫn chưa rõ tình hình nghiêm trọng thế nào nhỉ?" Tu Thần lắc đầu thở dài một tiếng.

"Nghiêm trọng?" Tam hoàng tử cười ha hả.

Tu Thần nhìn y, khóe miệng hơi nhếch lên, hỏi: "Ngươi có biết chủ nhân của Phù Tiên giới này là ai không?"

Tam hoàng tử sửng sốt một chút, sau đó cùng thuộc hạ bên cạnh liếc nhìn nhau, rồi nở nụ cười.

"Không phải ngươi đang nói với ta về chủ nhân Phù Tiên giới của ta và ngươi đấy chứ? Ý ngươi là Vô Thần?" Tam hoàng tử cười lớn, trên mặt đầy vẻ châm chọc.

Đối với bọn họ, Phù Tiên Tử không tồn tại, bọn họ không có tư cách biết về sự tồn tại của lão, chỉ có Vô Thần là chúa tể của Nguyên giới này.

"Vô Thần?" Tu Thần nhướng mày, cười nói: "Không không, chuyện mà các ngươi biết đều sai rồi. Chủ nhân ban đầu của Phù Tiên giới không phải là Vô Thần, Vô Thần chỉ là một tên canh cửa thôi. Chủ nhân thật sự có tên là Phù Tiên Tử."

"Ngươi đang đùa ta à? Ngươi cho rằng những gì ta biết ít hơn ngươi sao? Phù Tiên Tử? Ha ha, Phù Tiên giới nên có Phù Tiên Tử?" Tam hoàng tử cười lạnh nói.

Y hoàn toàn không tin những gì Tu Thần nói.

Chân tướng thế giới này đều do Vô Thần mang đến cho bọn họ, nên bọn họ cho đó là chân lý, các tin tức khác đều là giả.

Tu Thần mặc kệ lời chất vấn đầy chế giễu của tam hoàng tử, tự mình nói: "Trước kia Phù Tiên giới có hai người nửa chúa tể. Một là Phù Tiên Tử, một người khác tên là Phù Ma Tử, hai người là sư huynh đệ đồng môn."

"Thực ra cũng không tính là đồng môn, bởi vì khi đó chưa có cái gì gọi là sư phụ cả. Họ chính là nhóm sinh linh đầu tiên sinh ra sau khi Nguyên giới xuất hiện. Phù Tiên Tử và Phù Ma Tử chẳng qua là sinh ra ở cùng một nơi thôi."

Nghe đến cái tên Phù Ma Tử, sắc mặt của tam hoàng tử và thuộc hạ rõ ràng có thay đổi.

Bệ hạ hoàng triều Đại Hạ của bọn họ có tên là Hạ Phục Ma, mà Tu Thần bỗng nhiên nói ra những chuyện này, khiến trong lòng họ bỗng dâng lên cảm giác bất an.

"Về sau xảy ra trận chiến tranh đoạt ngôi vị chúa tể, Phù Tiên Tử dùng một vài thủ đoạn đánh gục Phù Ma Tử, trở thành chúa tể Phù Tiên giới, nắm trong tay toàn bộ Phù Tiên giới. Còn Phù Ma Tử bị lão dùng thuật Cửu Thế Luyện Hồn tiêu diệt hoàn toàn, xóa sổ khỏi chín đại Nguyên giới."

Nghe Tu Thần nói, sắc mặt tam hoàng tử càng thêm khó coi.

Chuyện này càng nói càng quá đnág.

"Ngươi nói nhảm những chuyện đó là có ý gì? Chẳng lẽ ngươi muốn nói Hạ Phục Ma phụ hoàng ta chính là Phù Ma Tử trong miệng ngươi chuyển kiếp? Mà ngươi là Phù Tiên Tử, tiếp đó biết được thân phận kiếp trước của phụ hoàng ta, cho nên muốn tới giết người để nhổ cỏ tận gốc?" Tam hoàng tử cười lạnh hỏi.

Dựa theo những lời Tu Thần vừa nói mà suy luận, thì tam hoàng tử hiểu ý như thế.

Những người bên cạnh cũng đều cười lạnh. Đây quả thực là mặt dày bịa chuyện!

Giống như có người nói cho ngươi chuyện nực cười một cộng một không phải bằng hai, mà là bằng ba mới đúng.

Mặc dù họ là thế lực thấp nhất trong Phù Tiên giới, hoàn toàn không liên quan gì đến ba đại gia tộc và Vô Thần, cũng không có bất cứ tư cách gì để dựa dẫm vào quan hệ, nhưng vẫn biết về lịch sử của Phù Tiên giới, hơn nữa đều là những chuyện truyền miệng, đã trở thành tài liệu lịch sử cố định. Bây giờ những gì Tu Thần nói đều lật đổ lịch sử của họ, làm sao mà không khiến bọn họ thấy nực cười.

"Ngươi nói đúng một nửa." Tu Thần cươi fnois.

"Vậy một nửa nào sai?" Tam hoàng tử cười lạnh hỏi.

"Sau ở chỗ ta không phải Phù Tiên Tử, Phù Tiên Tử đã bị ta giết chết. Ta là chủ nhân mới của Phù Tiên giới." Tu Thần nói.

Tam hoàng tử sửng sốt một chút, sau đó lại bật cười lớn.

"Ha ha ha!"

"Có thể!"

"Hay đấy!"

"Không ngờ ngươi chỉ là một thằng điên! Vậy mà vừa rồi ta còn thực sự coi ngươi là một nhân vật lớn!"

"Được rồi, nể tình ngươi bịa chuyện khá thú vị, ta cho ngươi được chết toàn thây. Ngươi tự sát đi."

Tam hoàng tử không muốn nói chuyện với Tu Thần nữa, y đã xác định Tu Thần chỉ là một tên điên miệng lưỡi lươn lẹo mà thôi.

Loại người này không bao giờ nói được một câu thật nào, trong mắt tam hoàng tử chỉ là tôm tép nhãi nhép, muốn gây sự chú ý của người khác mà thôi.

Tu Thần vẫn mỉm cười, nhìn đồng hồ tay, sau đó nói: "Ngươi vẫn còn thời gian một phút."

Tam hoàng tử đột nhiên nhìn về phía Tu Thần, sắc mặt thâm trầm đầy sát khí: "Cho ngươi mặt mũi mà ngươi không cần? Giết!"

Theo lệnh của tam hoàng tử, ba cường giả Hóa Thần cảnh ở bên cạnh lao thẳng đến Tu Thần.

Dược lão trông thấy tình huống đó trong lòng bỗng giật thót, theo bản năng bảo vệ trước mặt tam hoàng tử.

Sức mạnh cuồng bạo bộc phát ra trong chớp mắt, đánh thẳng về phía Tu Thần.

Tu Thần vẫn thản nhiên ngồi yên trên ghế, hoàn toàn không thèm quan tâm, thảnh thơi cầm chén trà trên bàn uống.

Ba cường giả Hóa Thần cảnh kia thấy Tu Thần phách lối, khinh thường mình như thế, trong lòng càng thêm phẫn nộ, giận dữ gầm lên một tiếng, tấn công mạnh mẽ về phía hắn.

"Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!"

Ba tiếng nổ vang lên, cơ thể của ba cường giả Hóa Thần cảnh kia lập tức nổ tung, hóa thành màn sương máu đầy trời.

Con ngươi tam hoàng tử đột nhiên co lại, kinh hãi lui về sau mấy bước.

Các cường giả Hóa Thần cảnh khác cũng hồn bay phách lạc, họ hoàn toàn không biết tại sao ba người kia bỗng nhiên nổ tung, không hề cảm nhận được chút dao động chân nguyên nào.

Lúc này sắc mặt Dược lão trắng bệch, lão biết người trước mặt mình chính là một cường giả!

Nhưng lão không thể nào chứng minh, hơn nữa tam hoàng tử cũng không tin.

Bây giờ thì hay rồi, phải náo loạn đến khi đối phương động thủ mới biết được sự khủng khiếp và quỷ dị của hắn!

Có thật sự sở hữu năng lực hủy diệt toàn bộ hoàng triều Đại Hạ hay không?

Giờ phút này, lòng Dược lão lạnh như tro tàn.

Lão cảm thấy Tu Thần có thể làm được.

"Ngươi! Ngươi làm thế nào?"

Giờ phút này, toàn thân tam hoàng tử lạnh ngắt, sợ đến mức hồn bay phách lạc.

Ở đây tu vi của y cao nhất, cấp bậc Đế cảnh, nhưng cũng không nhìn ra được Tu Thần ra tay lúc nào, ra tay như thế nào, giết chết ba thuộc hạ Hóa Thần cảnh của mình bằng cách nào?

Việc này thật quá mức tưởng tượng!

Bất cứ đòn tấn công hay thủ đoạn nào cũng đều cần phải dẫn dắt linh khí!

Nhưng vừa rồi, y thật sự không cảm nhận được gì.

Không biết vì sao ba người kia lại nổ tung?

Tam hoàng tử tê dại cả da đầu, y bỗng nhớ tới lời Tu Thần vừa nói.

Bọn họ còn thời gian một phút!

Giờ đã qua bao lâu rồi?






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch