Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 601: Đắc chí? Ngươi không cảm thấy mất mặt à?

Chương 601: Đắc chí? Ngươi không cảm thấy mất mặt à?




Tu Thần cười tủm tỉm nhìn Hạ Phục Ma, ánh mắt đầy hứng thú.

Hiện giờ trong Lĩnh Vực Vô Địch của mình, hắn được coi như toàn trí toàn năng, bất cứ bí mật gì cũng không thể thoát khỏi ánh mắt hắn.

Nhưng bây giờ lại xuất hiện biến số!

Có người giở trò ngay dưới mí mắt mình!

Hơn nữa đối tượng bị giở trò còn là Phù Ma Tử sư huynh của Phù Tiên Tử, đã bị Cửu Thế Diệt Hồn giết chết triệt để!

Rõ ràng ký ức của Phù Ma Tử đã bị xóa đi, cho nên tin tức quan trọng nhất Tu Thần đều không đọc được.

Làm thế chính là để đối phó với hắn, đề phòng hắn đọc được tin tức hữu dụng.

Chuyện này rất thú vị.

Đối phương biết mình đã trở thành người kiểm soát Phù Tiên giới?

Vậy thì nguyên nhân kẻ đó tạo ra Phù Ma Tử là gì?

Muốn cuối cùng nội ứng ngoại hợp xử lý mình?

Bàn cờ này được hạ khá lớn đây!

"Ta không biết ngươi đang nói cái gì!" Hạ Phục Ma lạnh giọng nói.

Những gì Tu Thần nói cũng đúng, Hạ Phục Ma thực sự không biết mình sống lại vì cái gì, vì sao lại phải lẩn trốn trong Phù Tiên giới.

Người sau lưng hắn ta cũng không phải là đồ ngu, đương nhiên không để lại đoạn ký ức cho hắn ta, không thì chỉ cần dùng Vãng Sinh Chuyển Hồn là tất cả đều bại lộ.

Đối với người của miếu Thiên Thần, thậm chí là cha mẹ, Tu Thần đều che giấu thân phận mình, việc này thật sự không thể nói ra được, cho dù là người vô cùng trung thành với hắn, nhưng đối phương chỉ cần dùng Vãng Sinh Chuyển Hồn là có thể biết được toàn bộ. Ngươi có muốn giữ chặt bí mật hay không đều không quan trọng.

Tu Thần mỉm cười nhìn Hạ Phục Ma nói: "Hoàn toàn chính xác. Bản thân ngươi cũng không biết nhiều, cho nên bây giờ ta phải làm gì với ngươi đây? Ngươi cũng biết mình chính là lá cờ mà kẻ khác chôn xuống để đối phó với ta."

Tu Thần gõ gõ đầu suy tư.

Hạ Vô Ưu và tam hoàng tử ở bên cạnh nghe Tu Thần nói, chợt biến sắc.

Bây giờ họ không muốn tin vào thân phận của Tu Thần cũng không được, bởi vì Hạ Phục Ma đã bộc lộ tu vi Thần Tôn, nhưng hắn ta vẫn chưa dám động thủ.

Cường giả cấp bậc Thần Tôn đối với họ mà nói chính là người mạnh nhất, giống như Vô Thần!

Thậm chí còn có thể nắm giữ Nguyên giới!

Sự tồn tại khủng bố như vậy mà đối diện với Tu Thần vẫn không dám làm loạn, là đủ để chứng minh mọi điều.

Tu Thần này thật sự là chủ nhân cua Phù Tiên giới!

Phù Tiên giới này chính là của hắn!

Nghĩ tới đây, đám người không kiềm được sự run rẩy, nỗi sợ hãi trồi lên trong lòng không khống chế được.

Họ chẳng qua chỉ là một thế lực của nước nhỏ dưới phàm trần thôi, có tài đức gì mà tham gia vào cuộc đấu tranh của các cường giả đỉnh cấp?

Nói từ một phương diện khác, liên quan đếch gì đến họ?

Họ ngay cả tư cách làm đồ ăn cũng không có, chỉ cần một hơi là các ngươi thổi chết chúng ta, vì sao còn tới thế giới của chúng ta làm màu bắt nạt người khác?

Địa vị này rồi còn tới một khách sạn ngồi giả ngầu, giả heo ăn thịt hổ, có bệnh à?

"Vậy thì ngươi muốn làm gì? Ta biết ta không phải là đối thủ của ngươi, thời gian trước Phù Tiên giới loạn lạc, sau đó ổn định lại, ta cũng biết Phù Tiên Tử đã đi đời rồi. Mặc dù ta chỉ có tu vi Thần Tôn, nhưng không hề có tâm tư muốn đối địch với ngươi. Bây giờ ta chỉ muốn phát triển Đại Hạ, những chuyện khác ta không muốn xen vào." Hạ Phục Ma lạnh giọng nói.

Hắn ta nói những lời này là tự tận đáy lòng.Dã tâm và chí lớn của hắn ta đã sớm bị mài mòn hết, bại dưới tay Phù Tiên Tử sau đó có thể hồi sinh một lần nữa đã là việc vô cùng may mắn đối với hắn ta. Huống hồ Hạ Phục Ma cũng chỉ là một tàn hồn chuyển kiếp, khó khăn lắm mới lấp đầy thần nguyên, nhưng tiềm lực cũng chỉ đến thế, muốn bước lên thêm một bước là chuyện không thể.

Bây giờ dù ngươi cho hắn ta có cơ hội trèo lên tiếp, thì có lẽ cũng không lên được. Con đường kia tàn khốc đến mức nào, khổ cực ra làm sao, Hạ Phục Ma là người hiểu rõ hơn ai hết1

Hắn ta không muốn đi thêm một lần nữa, bởi vì hắn ta rất rõ mình không phải là đứa con của thiên mệnh, trèo cao hơn cũng chỉ là bước đệm cho người khác mà thôi.

"Ta biết." Tu Thần khẽ gật đầu.

"Ngươi biết, vậy mục đích của ngươi đến đây rốt cuộc là gì? Chẳng lẽ muốn cho ta biết hiện giờ ngươi là chúa tể Phù Tiên giới? Đến nơi này khoe khoang trước mặt kẻ thất bại như ta một phen?" Hạ Phục Ma cười lạnh nói, nụ cười có chút dữ tợn, hung ác.

Đúng là bây giờ hắn ta đã từ bỏ việc báo thù trèo lên làm chúa tể, nhưng không có nghĩa là hắn ta cam tâm!

Nhớ năm đó hắn ta chỉ còn kém một bước nữa thôi!

Chỉ còn kém một bước là có thể trở thành chúa tể Phù Tiên giới!

Nhưng cuối cùng vẫn thất bại, thua bởi âm mưu của Phù Tiên Tử, tiếp đó bị Phù Tiên Tử dùng Cửu Thế Luyện Hồn, triệt để tan thành mây khói, biến mất trong chín đại Nguyên giới.

Về sau bỗng dưng một ngày hắn ta tỉnh lại, khi mở mắt ra, người đầu tiên xuất hiện chính là Hạ Vô Ưu, bên cạnh còn có một đôi vợ chồng.

Thời điểm đó hắn ta chỉ là một đứa trẻ.

Một hài nhi nắm giữ trí nhớ của nửa chúa tể.

Hắn ta biết mình đã sống lại, mặc dù không rõ lắm rốt cuộc vì sao mình hồi sinh, nhưng những điều đó không quan trọng. Quan trọng là hắn ta đã sống!

Lúc đó hắn ta đã trở thành hoàng tử thiên tài nhất từ trước đến nay của hoàng tộc Đại Hạ!

Một tuổi lên Luyện Thể cảnh, ba tuổi đã đến Pháp Tướng cảnh!

Tốc độ khủng khiếp đó đã dọa cho mọi người choáng váng.

Bất cứ thiên tài thiên phú bậc chín siêu nhiên nào cũng chỉ là rác rưởi so với Hạ Phục Ma!

Hoàng tộc Đại Hạ từ trên xuống dưới đều vô cùng vui mừng, họ biết hoàng tộc của mình đã xuất hiện một hoàng tử tạo ra lịch sử mới!

Hạ Vô Ưu lo thiên phú của Hạ Phục Ma quá quái dị, sẽ bị các thế lực đối địch khác kiêng dè rồi âm thầm ra tay bóp chết, cho nên đã đem hắn ta giấu đi.

Ba trăm năm trước, vực Nam Cương xuất hiện một cường quốc có tên là nước Đại Chu!

Thái tử nước Đại Chu dùng thế như chẻ tre quét sạch một vùng, không ai địch lại được.

Chẳng mấy chốc hắn đã thống nhất gần hết, chỉ còn lại ba nước nhỏ trong đo có hoàng triều Đại Hạ. Nước Đại Chủ phát động cuộc tổng tiến công muốn một trận chiếm trọn ba quốc gia bù nhìn này.

Sau đó Hạ Phục Ma hiện thân, dùng sức của một người tàn sát toàn bộ ba mươi sáu Thánh Vương của nước Đại Chu, và thái tử mạnh nhất trong lịch sử kia. Từ đó một bước thành danh.

Nhưng về sau hoàng triều Đại Hạ lại không hề tiến đánh các nước khác, chỉ an ổn phát triển lực lượng của mình. Từ đó Hạ Phục Ma cũng trở thành truyền thuyết, các nước khác không còn dám nhòm ngó gì đến hoàng triều Đại Hạ, bởi vì họ không biết rốt cuộc Hạ Phục Ma có tu vi gì, cũng không đủ lòng tin sẽ chiến thắng được đối phương.

Hạ Phục Ma có cảm giác ưu việt và sự kiêu ngạo của mình, dù sao hắn ta cũng là sự tồn tại từng tiếp cận đến đỉnh của kim tháp. Cho nên khi thấy Tu Thần, trong lòng hắn ta rất khinh thường.

Đại khái có suy nghĩ là đồ của ngươi là thứ mà lão tử ngày xưa chơi còn thừa, chỉ có điều phạm sai lầm vào bước cuối cùng mà thôi. Giờ ngươi lấy được lại chạy đến trước mặt ta khoe khoang? Còn tự lấy đó làm vui? Ngươi không cảm thấy mất mặt à?

Tu Thần buồn cười nhìn Hạ Phục Ma, nói: "Ta nghe ý của ngươi, có vẻ như có chút chế giễu và khinh bỉ ta nhỉ?"

"Nếu ngươi khoe khoang thành tựu của mình trước mặt ta, thì đó chính là chế giễu và khinh bỉ đấy." Hạ Phục Ma nheo mắt, cười lạnh nói.

Vẻ mặt hắn ta đày khiêu khích và châm chọc, hoàn toàn không sợ Tu Thần ra tay đối phó mình.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch