Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 655: Người mở đường thực sự của tích điểm! Thiên Nguyên Tử?

Chương 655: Người mở đường thực sự của tích điểm! Thiên Nguyên Tử?




"Ngươi nói cái gì? Chúng ta rơi vào tròng của Tu Thần?"

Đám người Qua Thiên nghe Phạt Ngô nói, sắc mặt chợt thay đổi.

Chẳng phải Tu Thần đang ở Thiên giới sao? Chẳng phải họ cũng đã phá vỡ đại trận cấm chế bản nguyên của Thiên giới rồi sao? Nếu không phải Phạt Ngô giữa chừng dở chứng, thì có khi bây giờ bọn họ đã chiếm được Thiên giới rồi.

Sao lại thành trúng kế được?

"Vừa rồi lúc các ngươi rời đi, Tu Thần đã xuất hiện. Đây cũng là nguyên nhân vì sao ta đến muộn." Phạt Ngô trầm giọng nói.

Đám người Qua Thiên liếc mắt nhìn nhau, vẻ mặt mang theo sự cảnh giác.

Họ vô thức nghĩ đến chuyện Phạt Ngô có thể sẽ liên thủ với Tu Thần.

Cũng chẳng còn cách nào, Tu Thần quả thực khiến người ta phiền não, không có việc gì mà hắn không dám làm cả.

"Tu Thần và ngươi nói chuyện gì?" Qua Thiên hỏi.

"Chỉ mấy thứ nhạt nhẽo vớ vẩn thôi. Mục đích của hắn chẳng qua là kéo dài thời gian, để ta đến đây chậm một chút." Phạt Ngô lắc đầu nói.

Những gì lão ta nói đều là sự thật, Tu Thần đúng là đang kéo dài thời gian.

Nhưng đám người Qua Thiên thì lại không nghĩ thế.

"Kéo dài thời gian? Kéo dài thời gian làm gì? Bắc Lý đã bị đèn lưu ly nhốt ở đây, hơn nữa người nhốt hắn đã rời đi trước khi chúng ta đến đây. Giữ chân một mình ngươi thì có ý nghĩa gì?" Tịch Vô nói với vẻ khó tin.

Lý do này thực sự quá gượng ép.

"Đúng vậy, rốt cuộc hắn đang trì hoãn cái gì?" Phạt Ngô lộ ra vẻ suy tư.

Hiện giờ lão ta cũng không rõ ý nghĩa của việc Tu Thần bỗng nhiên kéo chân mình là gì.

Vì sao muốn kéo mình lại? Sợ mình nhìn thấy cái gì ư?

Nhưng nhìn từ hiện trường, Bắc Lý bị nhốt ở chỗ này và đám người Qua Thiên cũng đã về đến nơi.

Hơn nữa với uy lực của chiếc đèn Thủy Nguyên Lưu Ly này, trong thời gian ngắn Bắc Lý không có khả năng phá vỡ được. Đừng nói là Bắc Lý, cho dù là lão ta cũng không thể nào phá vỡ cấm chế này chỉ trong chớp mắt.

"Ha ha, thật ra ngươi cũng chỉ nghi ngờ thôi chứ gì?" Qua Thiên thấy vẻ mặt của Phạt Ngô, bật cười chế giễu.

Phạt Ngô liếc mắt nhìn Qua Thiên, không muốn đấu võ mồm với lão ta, hiện giờ trong lòng lão đầy ắp các nghi ngờ, khiến lão cảm thấy rất bất an.

"Bắc Lý, chuyện cho tới nước này ngươi cứ nói thật đi. Người sau lưng có thực sự là Thiên Nguyên Tử không?" Phạt Ngô quay sang Bắc Lý đang trong cấm chế.

"Thiên Nguyên Tử? Ngươi nói người mà Kinh Như Tuyết bảo là đứng sau lưng Bắc Lý và Trường Hà chính là Thiên Nguyên Tử? Người có vô số hóa thân kia?" Qua Thiên kinh hãi nhìn Phạt Ngô.

Đám người Tịch Vô, Hằng Khô và Thiên Mưu cũng liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt đều mang theo sự khiếp sợ và không dám tin.

Đương nhiên là bọn họ đều biết về Thiên Nguyên Tử, các chúa tể trong Cửu Nguyên Giới Thiên không ai là không biết đến lão.

Khi bọn họ biết về Thiên Nguyên Tử, không có nghĩa là nói Thiên Nguyên Tử rất lợi hại, mà chỉ vì lão có vạn hóa chi thuật, khiến đám chúa tể này đều phải tặc lưỡi.

Trên trời dưới đất, trong Cửu Nguyên Giới Thiên, không ai dám nói mình có tài nghệ tạo hóa thân giỏi hơn Thiên Nguyên Tử.

Một người có thân phận sinh linh hạ đẳng lại tu luyện được đến trình độ đó, rất xứng đáng được nhận hai chữ "nổi danh".

"Ngươi đang đùa chúng ta sao? Thiên Nguyên Tử? Một kẻ bị đuổi ra khỏi Thiên giới, lại là chủ nhân đứng sau lưng Bắc Lý và Trường Hà? Ngươi nghĩ có khả năng à? Làm sao mà lão trở thành chủ nhân của hai người kia được?" Tịch Vô không thể nào chấp nhận được việc này, đồng thời cũng không bao giờ tin.

Chắc chắn là nói giỡn thôi.

Xuất hiện một người như Tu Thần đã đủ để phá hủy toàn bộ tam quan của bọn họ, bây giờ lại còn có BOSS đứng đằng sau là Thiên Nguyên Tử?

Lão lấy đâu ra thực lực để bắt Trường Hà và Bắc Lý thần phục mình?

Tu vi không phải là thứ chỉ dùng tu luyện mà có được.

Chăng phải tu luyện đều cần thời gian sao?

Muốn vô địch thì vô địch ngay ư? Đúng là trò đùa!

"Thế nên ta mới đang hỏi Bắc Lý đây." Phạt Ngô nhìn chằm chằm vào Bắc Lý.

Những người khác cũng nhìn về phía Bắc Lý, muốn nhận được đáp án từ miệng lão ta.

Bắc Lý cúi đầu khẽ cười, sau đó ngẩng lên nói: "Được rồi, chuyện đã đến nước này, ta cũng không giấu diếm nữa."

"Ngươi nói không sai, người đứng sau lưng ta chính là Thiên Nguyên Tử. Hơn nữa bây giờ lão ta đã trở thành chúa tể chí tôn."

"Ngươi nói cái gì?"

Đám người Phạt Ngô đều biến sắc.

Thực ra Bắc Lý hoàn toàn không biết thực lực thật sự của Thiên Nguyên Tử, thậm chí lão ta vẫn cảm thấy tu vi của Thiên Nguyên Tử chỉ ở mức chúa tể mà thôi. Bởi vì vừa rồi lúc Thiên Nguyên Tử đi cùng lão ta đến đánh Vẫn Sinh giới, Thiên Nguyên Tử chỉ có tu vi chúa tể, thần hồn viên mãn, cho nên Bắc Lý đoán đó không phải là hóa thân, mà chắc chắn là bản thể.

Lúc này Bắc Lý biết mình hết hi vọng thoát được, chỉ đành tìm một cách khác, căn cứ vào lời Kinh Như Tuyết nói để dọa đám Phạt Ngô một trận.

"Đúng là chúa tể chí tôn ư?" Giọng nói của Phạt Ngô cũng thay đổi.

Lão ta sợ nhất là xuất hiện chúa tể chí tôn, bất cứ ai khác kể cả Tu Thần lão ta cũng không cho đó là vấn đề lớn. Nhưng nếu chúa tể chí tôn thực sự xuất hiện thì lão ta cảm thấy đây là nguy cơ rất khó giải quyết, thậm chí xác suất mình bị giết còn vô cùng cao.

Chúa tể chí tôn là đích đến mà Phạt Ngô vẫn luôn hướng tới, hiện giờ lại có người nhanh chân đến trước, thì làm sao mà không khiến lão bất an cho được?

"Đúng vậy, chúa tể chí tôn." Bắc Lý rất vừa lòng với nét mặt của đám người Phạt Ngô lúc này.

Lão ta muốn dọa họ sợ hết hồn!

Nếu bọn họ sợ đến mức tuyệt vọng, chưa biết chừng mình còn một con đường sống.

"Nói láo! Chưa nói đến chuyện rốt cuộc Thiên Nguyên Tử làm thế nào để trở thành chúa tể chí tôn, nếu lão ta thực sự là chúa tể chí tôn thì vì sao chúng ta không biết gì? Vì sao lão ta còn chưa ra tay với chúng ta?" Qua Thiên lớn tiếng mắng.

Lão ta không tin những gì Bắc Lý nói.

"Các ngươi cũng biết sư phụ Tu Thần là ai chứ?" Bắc Lý cười lạnh nói.

Các chúa tể đều sửng sốt, liếc mắt nhìn nhau.

"Thiên Nguyên Tử?" Tịch Vô hỏi.

"Đúng vậy, sư phụ của Tu Thần chính là Thiên Nguyên Tử. Không thì ngươi cho rằng vì sao hắn có thể đấu bất phân thắng bại với các ngươi như thế? Một người từ Tán giới nho nhỏ, sao trong thời gian ngắn như vậy lại phát triển đến mức độ trở thành nỗi kiếp sợ của tất cả các chúa tể?"

"Lúc trước các ngươi vẫn cho rằng người đứng sau lưng Tu Thần chính là ta. Bây giờ ta sẽ nói cho các ngươi biết. Người đứng sau lưng Tu Thần chính là Thiên Nguyên Tử, chúa tể chí tôn duy nhất của Cửu Nguyên Giới Thiên."

Bắc Lý nói xong lời đó, toàn bộ không gian đều rơi vào yên lặng.

Mặt người nào người nấy đều vô cùng khó coi.

Lý trí nói với bọn họ là đừng tin lời Bắc Lý nói, nhưng nhìn từ tình hình thì những gì lão ta nói không phải là không có lý.

Cho tới nay bọn họ luôn thắc mắc rốt cuộc Tu Thần đã nổi dậy thế nào, người đứng sau lưng hắn rốt cuộc là ai?

Sau đó lại cho rằng Tu Thần chính là người mở đường cho tích điểm, như thế cũng miễn cưỡng giải thích được.

Nhưng nếu hắn là đồ đệ của chúa tể chí tôn thì mọi việc đều dễ dàng sáng tỏ.

"Nói cách khác, Tu Thần không phải là người mở đường cho tích điểm?" Phạt Ngô nheo mắt trầm giọng hỏi.

Bắc Lý ngửa mặt lên trời cười sằng sặc, sau đó nhìn Phạt Ngô với vẻ hài hước: "Người mở đường thực sự chính là Thiên Nguyên Tử! Sở dĩ lão ta không để lộ thân phận là vì muốn đối phó với tích điểm chuyển kiếp, dùng Tu Thần để gài bẫy tích điểm chuyển kiếp."






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch