Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 660: Không thể một đánh bảy! Chúa tể chí tôn như ngươi là cái thá gì?

Chương 660: Không thể một đánh bảy! Chúa tể chí tôn như ngươi là cái thá gì?




Tu Thần đứng trước Trường Hà giới, khóe miệng nhếch lên.

Lúc Thiên Nguyên Tử hiểu ra thì đã quá muộn.

Mục tiêu của hắn từ đầu đến cuối đều không phải là Bắc Lý giới, mà là Trường Hà giới.

Tất cả đều là thủ đoạn mà thôi.

Từ lúc Thiên Nguyên Tử đến tìm Tu Thần, thì hắn đã bắt đầu bày trận rồi. Hắn không ngừng ám chỉ và tiết lộ ra suy nghĩ chính là để Thiên Nguyên Tử suy đoán, đoán rằng mục tiêu kế tiếp của hắn chính là Bắc Lý giới.

Tu Thần thiếu chút nữa còn lừa gạt cả chính mình, cho nên Thiên Nguyên Tử chỉ có thể moi ra được tin tức giả từ hắn.

Ván cờ này Tu Thần đã sắp đặt thành cục diện chết.

Đám người Phạt Ngô đã biết Thiên Nguyên Tử là chúa tể chí tôn, mà việc Thiên Nguyên Tử cướp được Bắc Lý giới đều nằm trong kế hoạch của Tu Thần.

Bây giờ tình huống của Phạt Ngô và Thiên Nguyên Tử là thế nào?

Phạt Ngô chắc chắn sẽ nhân lúc Kinh Như Tuyết ở đây, hợp lực lại đối phó với Thiên Nguyên Tử, chi cần Nguyên giới của bọn họ không có vấn đề gì, thì liên minh này sẽ không bị tan rã, chắc chắn là không chết không ngừng!

Bởi vì đám người Phạt Ngô vô cùng rõ ràng, một khi mình rời khỏi đây, để Thiên Nguyên Tử chiếm được hoàn toàn Bắc Lý giới, thì sau này bọn họ xong đời rồi.

Hơn nữa có Kinh Như Tuyết đang theo dõi ở đây, chỉ cần một người rời đi là Tu Thần sẽ biết ngay.

Mà Thiên Nguyên Tử và Trường Hà hiện đang ở trong Bắc Lý giới, chắc chắn Thiên Nguyên Tử sẽ không để Trường Hà rời đi, mà dù cho lão ta ra ngoài thì đám người Phạt Ngô cũng không tha cho.

Tất cả chúa tể liên hợp lại, Thiên Nguyên Tử sẽ không kích động mà xông ra liều mạng. Dựa theo tính tình thận trọng của lão, chắc chắn sẽ ở lại bảo vệ Bắc Lý giới. Chỉ cần lão chiếm được Bắc Lý giới, thì các chúa tể khác không có cách nào bắt được lão cả, tiếp đó chính là lúc lão phản công.

Cho nên bọn họ nhất định phải cầm cự ở Bắc Lý giới.

Trường Hà sẽ trở thành vật hi sinh.

Mà đây chính cơ hội để Tu Thần chiếm lấy Trường Hà giới.

"Thầy ơi." Thượng Cung Cẩn nhìn thoáng qua Tu Thần.

Đằng sau họ là vô số con thú khổng lồ bằng kim loại đếm không xuể, khí tức hùng mạnh không gì sánh được. Tất cả đều có tu vi nửa chúa tể.

Tu Thần mỉm cười nói: "Đây sẽ là Nguyên giới của ngươi."

Thượng Cung Cẩn nhìn về phía Trường Hà giới, ánh mắt nóng rực.

Nàng không hỏi vì sao Tu Thần không chiếm Bắc Lý giới. Đối với nàng mà nói, Tu Thần cho cái gì thì nàng lấy cái đó, chưa bao giờ hỏi lý do.

Huống hồ Bắc Lý giới và Trường Hà giới cũng chẳng có gì khác nhau, đều là một Nguyên giới.

"Bây giờ chúng ta phải xâm chiếm thế nào?" Hơi thở của Thượng Cung Cẩn hơi gấp gáp.

Nàng sắp trở thành một chúa tể giống như Kinh Như Tuyết rồi! Đến lúc đó nàng cũng có thể giúp đỡ thầy mình giống Kinh Như Tuyết!

"Dùng sức để phá vỡ, cho một tỷ con cự thú kim loại nửa chúa tể tập thể oanh tạc." Tu Thần bật cười.

Thượng Cung Cẩn quay đầu nhìn đám cự thú kim loại đông nghìn nghịt nhìn không thấy tận cùng sau lưng, nuốt nước bọt.

Một tỷ cự thú tu vi nửa chúa tể, chỉ sợ ngay cả chúa tể thực sự đến đây cũng phải tê dại da đầu, giết không hết.

"Đây là ngọc giản truyền tống, sau khi phá hủy thành lũy Nguyên giới của Trường Hà giới, đi vào trong đó mở ngọc giản truyền tống ra."

Tu Thần đưa một thanh ngọc giản cho Thượng Cung Cẩn.

Đây đương nhiên không phải là bản thể của Tu Thần, hắn đâu có ngu đến mức nghênh ngang xuất hiện ở nơi không có Lĩnh Vực Vô Địch.

Thượng Cung Cẩn thận trọng nhận lấy ngọc giản, khẽ nói: "Đồ nhi đã rõ."

Tu Thần mỉm cười, vỗ vai Thượng Cung Cẩn nói: "Giao cho ngươi chỉ huy đấy, vi sư chuồn đây."

Tu Thần nói xong lập tức biến mất.

Thượng Cung Cẩn hít sâu một hơi, ánh mắt từ từ trở nên kiên định, nhìn Trường Hà giới trước mặt, giơ tay phải lên, sau đó chỉ về phía trước: "Phá!"

Một tỷ con cự thú kim loại gầm lên giận dữ, cả vùng hư vô chi cảnh đều rung lắc dữ dội, sóng âm thanh hùng mạnh lan ra bốn phương tám hướng.

Sau đó chúng giống như một đám mây đen che khuất mặt trời phóng thẳng về phía Trường Hà giới.

...

Trong Bắc Lý giới, sắc mặt Trường Hà đột nhiên tái đi, hoảng hốt nhìn Thiên Nguyên Tử: "Hắn... Tu Thần bắt đầu rồi! Hắn thực sự muốn chiếm Trường Hà giới của ta!"

Thiên Nguyên Tử cau mày, sắc mặt cũng rất khó coi.

Ngàn tính vạn toán, cuối cùng vẫn bị Tu Thần gài bẫy.

Thằng ranh này thật là thâm hiểm! Xảo trá!

Nghiêm chỉnh mà nói, Thiên Nguyên Tử và Tu Thần không tính là thiệt.

Tu Thần có thể chiếm được Trường Hà giới, còn Thiên Nguyên Tử có thể chiếm được Bắc Lý giới. Nhưng như vậy thì lão sẽ mất đi Nguyên giới của Trường Hà, Trường Hà lại thần phục giới chủ Nhị Nguyên Giới Thiên rồi, cho nên hai người vẫn không có gì để báo cáo cho giới chủ Nhị Nguyên Giới Thiên.

Hiện giờ chỉ có thể nói là một Nguyên giới đổi một Nguyên giới, tổn thất người khác chịu.

"Đại nhân! Thực sự phải tặng Trường Hà giới của ta cho Tu Thần sao?" Trường Hà thấy Thiên Nguyên Tử không nói gì, càng giận dữ hơn, lớn tiếng quát lên.

Lão ta làm tất cả chỉ là để Thiên Nguyên Tử có thể tự mình nắm giữ một Nguyên giới, chứ không phải để Nguyên giới của mình trở thành mục tiêu.

Giờ thì hay rồi, Thiên Nguyên Tử đoạt được một Nguyên giới, còn mình thì mất một!

Điều này còn khó chịu hơn cả việc giết lão ta.

Lão ta làm môn hạ của giới chủ Nhị Nguyên Giới Thiên, vốn là để tăng thực lực và mở rộng thế lực, bây giờ thực lực thì chưa tăng mà thế lực lại đánh mất. Vậy thì những năm qua lão ta vất vả khổ sở là vì cái gì?

"Đây đã là tử cục rồi, thế cục đã thành hình, không thể phá được nữa." Thiên Nguyên Tử trầm giọng nói.

"Nói láo! Sao lại không có cashc nào? Ngươi và ta sẽ đánh thẳng đến Trường Hà giới, chúng ta bỏ lại Bắc Lý giới, giữ chặt lấy Trường Hà giới không phải là được rồi sao?" Trường Hà tức giận quát.

Ý của lão ta là Thiên Nguyên Tử hãy từ bỏ Bắc Lý giới, quay về thủ Trường Hà giới với mình.

Thiên Nguyên Tử liếc nhìn Trường Hà, lạnh giọng quát: "Đầu óc ngươi bị úng nước à? Giờ đám người Phạt Ngô đều đang đánh từ ngoài vào, dù có bỏ qua Bắc Lý giới quay về bảo vệ Trường Hà giới của ngươi thì ngươi nghĩ rằng chúng ta có thể ra ngoài sao? Đợi giải quyết xong đám người Phạt Ngô, Tu Thần cũng đã xâm chiếm xong rồi! Đến lúc đó Bắc Lý giới không chiếm được mà Trường Hà giới cũng mất, ngươi muốn chết sao?"

Trường Hà thở hổn hển, ngực phập phồng, sắc mặt tái nhợt, đôi mắt đầy tơ máu, lắc đầu nói: "Không được! Ta không thể để mất Trường Hà giới! Ngươi là chúa tể chí tôn, chẳng lẽ có mấy chúa tể mà ngươi cũng không đối phó được? Ngươi không giết được bọn họ sao? Chúa tể chí tôn cơ mà? Là sự tồn tại gần với tích điểm nhất, chẳng lẽ một lại không thể đấu với bảy? Không thể một đấu bảy, thì chúa tể chí tôn như ngươi là cái thá gì?"

Trường Hà đã hoàn toàn phát điên, gào lên trách mắng Thiên Nguyên Tử.

Một đấu bảy, không phải là không có khả năng thắng, nhưng còn phải phụ thuộc vào việc Thiên Nguyên Tử có muốn hay không.

Hơn nữa vẫn là câu nói kia, đợi lão đánh xong đám người Phạt Ngô, thì Tu Thần cũng đã chiếm được Trường Hà giới rồi. Lỡ đâu trong lúc hai người họ chạy qua, Tu Thần lại quay về chiếm Bắc Lý giới thì sao?

Lại nói, bây giờ Thiên Nguyên Tử cũng chưa dám chắc đây có phải là âm mưu của Tu Thần hay không. Trong lúc Thiên Nguyên Tử một đấu bảy, Tu Thần lại thò chân vào, thì lão không dám chắc mình đánh thắng được, chưa biết chừng còn bị đồ đệ bẫy chết.

Cho nên để giữ nguyên mục đích ban đầu, Thiên Nguyên Tử vẫn muốn ổn định Bắc Lý giới hơn.

Ít nhất đây đã là Nguyên giới của mình rồi!






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch