Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đừng Nháo, Bạc Tiên Sinh

Chương 388: Mỏi mắt mong chờ.

Chương 388: Mỏi mắt mong chờ.


Tô Hằng sửng sốt, nghẹn thật lâu lại không không nói lên nổi một câu.

"Từ thời điểm Thẩm Thiên Nhu đưa ảnh chụp của tôi và Chủ tịch Bùi lên mạng bắt đầu, khoản đầu tư của Bùi Thị đã định trước sẽ không thuộc về anh nữa!"

Tô Hằng lặng đi rất lâu, gác tay lên trán nói: "Phồn Tinh, sao em lại biến thành như vậy? Không phải em ghét anh sao? Em cảm thấy vì anh mà thay đổi bản thân trở nên ngày càng không giống mình sẽ tốt sao?"

"Tôi vui đấy, ngàn vàng cũng không mua được sự vui vẻ của tôi. Chuyện của chúng ta sớm rõi rõ rồi, đừng có đánh mất đầu tư lại chạy tới chỗ anh giả bộ yếu ớt ấm ức rớt nước mắt đổ trách nhiệm lên đầu tôi. Cô ta không lấy được đầu tư là do chính cô ta không bản lĩnh! À, không đúng, cô ta vẫn rất có bản lĩnh chứ, cô ta nói muốn làm tôi mất mặt trước toàn thế giới ở cuộc thi điều hương quốc tế cơ mà! A... tôi chờ xem cô ta làm thế nào mới khiến tôi mất mặt trước toàn thế giới được. Mỏi mắt mong chờ."

Nói xong, Thẩm Phồn Tinh không chờ anh ta nói thêm gì đã ngắt điện thoại.

Tô Hằng nghe điện thoại truyền tiếng báo bận thì cặp lông mày càng nhíu chặt hơn.

Anh ta quay sang nhìn Thẩm Thiên Nhu đang ngồi khóc tức tưởi lại đáng thương trên giường, ánh mắt sưng đỏ nhìn về phía này, thút thít nói: "Anh Hằng, chị ấy... chị ấy thật quá đáng, em đã tránh né chị ấy khắp nơi rồi, sao chị ấy cứ phải đối nghịch với em mới được chứ?"

Tô Hằng hít sâu một hơi, trong đầu lại thoáng hiện lên lời Thẩm Phồn Tinh vừa nói: "Đừng có đánh mất đầu tư lại chạy tới chỗ anh giả bộ yếu ớt ấm ức rớt nước mắt đổ trách nhiệm lên đầu tôi."

Anh ta mím môi bước tới trước mặt Thẩm Thiên Nhu, cô ta lập tức nhào vào ngực anh ta, dùng hai tay ôm chặt lấy anh ta, khóc càng ấm ức hơn.

"Anh Hằng, chị ấy hiểu lầm em nhiều như vậy, mà chị ấy quá đáng sợ, em nên làm gì bây giờ? Em sợ lắm!"

Hai chữ "sợ hãi" tuyệt đối là thật, sự thay đổi của Thẩm Phồn Tinh hoàn toàn ngoài dự đoán của cô ta.

Bây giờ cô ta hoàn toàn không thấy rõ Thẩm Phồn Tinh.

"Được rồi, sau này em đừng chủ động trêu chọc cô ấy nữa là được. Cô ấy không chịu nhường bước nào thì em nhường hai bước..."

Thẩm Thiên Nhu cắn môi, nhẫn nhịn gật đầu.

"Rồi, bình tĩnh lại đi, chuyện quan trọng nhất lúc này là thi đấu điều hương, em chuẩn bị cẩn thận."

"Vâng, em nhất định sẽ làm tốt."

Thẩm Phồn Tinh ngắt máy, tâm trạng vốn đang vui vẻ hoàn toàn bị phá tan...

-

Về tới Bình Thành, Thẩm Phồn Tinh lại cố gắng mỗi ngày lật xem sách vở có liên quan tới điều hương, chỉ cần có thời gian là chui vào phòng thí nghiệm.

Mà Thẩm Thiên Nhu vẫn dồn phần lớn thời gian và tinh thần vào giới giải trí như trước đây. Từ Kinh Thành về khoảng nửa tháng cô ta không lộ mặt trước công chúng, nhưng chờ tin tức trên Internet thoáng bình ổn một chút cô ta lại bắt đầu sinh động lên. Thường xuyên tham gia tiệc từ thiện, làm công ích, mỗi khi xuất hiện trước màn ảnh đều là bộ dáng thanh tú sạch sẽ, ăn mặc cũng thanh lịch nhẹ nhàng.

Thời buổi này người ta quan tâm nhất là mặt mũi, là hình tượng.

Nhìn một người lâu rồi, thái độ làm người của người đó có giống với mặt ngoài người đó bày ra không là có quan hệ trực tiếp.

Cho nên hình tượng của các ngôi sao mới quan trọng như vậy.

Còn nghe nói, thời gian này cô ta định ra bài hát mới, Lam Vận đang chuẩn bị sẵn sàng cho cô ta, Thẩm Phồn Tinh thấy thì chỉ cười không để ý.

Giọng hát của Thẩm Thiên Nhu thật sự không tồi, nhưng lúc này mới định ra bài hát...

Thẩm Phồn Tinh chợt nhớ tới Lâm Sử Gia xuất hiện trong bữa tiệc mừng thọ của cụ Bùi lúc trước.

Trong lòng hiểu ra, cái này gọi là tận dụng đến cùng.

Nhưng giờ cô cũng không có thời gian quản chuyện này.

Công ty sửa đổi phương hướng hoạt động vẫn đang rối một nùi, vậy mà lập tức đã tới giải đấu quốc tế đến nơi rồi.

Trong lòng cô cũng thoáng nghi ngờ, Thẩm Thiên Nhu lấy đâu ra tự tin mà giờ này còn có thể bận rộn chuẩn bị lấn sang sân âm nhạc?

Hay trong loòng cô ta cảm thấy chỉ cần thành tích thi đấu vượt qua cô là đủ rồi?

C403






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch