Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đừng Nháo, Bạc Tiên Sinh

Chương 389: Anh khẳng định đây là...

Chương 389: Anh khẳng định đây là...


Buổi tối, Bạc Cảnh Xuyên ở lại công ty chờ một cuộc họp trực tuyến, Thẩm Phồn Tinh về nhà trước, tự mình ăn đơn giản vài thứ cho bữa tối, sau đó đi tắm rửa.

Chờ cô mặc váy ngủ màu đen, để tóc hơi ẩm từ phòng ngủ đi ra thì đã thấy Bạc Cảnh Xuyên về từ khi nào, đang ngồi trên sô pha nhìn kênh điện ảnh trên TV.

Bây giờ hai người nếu không phải ở nhà anh dưới tầng thì là ở nhà cô trên tầng, chỗ nào có người thì đi chỗ ấy.

Thẩm Phồn Tinh dừng một lát, bước tới phòng bếp lấy hai chai nước lạnh, ra sô pha ngồi cạnh anh, đưa cho anh một chai.

"Anh ăn tối chưa?"

Bạc Cảnh Xuyên nhận chai nước, vặn mở nắp đưa lại cho cô, sau đó mới cầm chai trong tay cô mở ra muống hai ngụm.

"Ăn rồi."

Anh nói khẽ, vươn tay ôm vai cô kéo vào lòng mình.

"Chuẩn bị thi đấu thế nào rồi?"

"Hoàn hảo, không có vấn đề gì lớn."

Bạc Cảnh Xuyên thở dài một hơi, đưa một gói to bên cạnh cho cô.

"Cái gì đây?" Thẩm Phồn Tinh tò mò nhận lấy.

"Cô em gái kia của em từng đạt được hạng tư trong trận trung kết điều hương quốc tế, chẳng lẽ em không muốn biết thực lực chân chính của cô ta thế nào à?"

Ánh mắt Thẩm Phồn Tinh lóe lên vui mừng, vừa tháo gói giấy vừa nói: "Sau trận đấu điều hương, rất nhiều điều hương sư đều sẽ tranh thủ lúc danh tiếng vừa lên bèn mang nước hoa được giải chế thành thành phẩm bán ra, thuận tiện thành lập thương hiệu của riêng mình, hoặc trực tiếp đầu nhập vào một hãng nước hoa danh tiếng nào đó. Nhưng Thẩm Thiên Nhu cũng thật thanh cao, không hề đẩy khoản nước hoa này ra ngoài tiêu thụ, trừ thành phẩm mẫu trên trận đấu lúc trước cũng không còn bất cứ thành phẩm nào khác, sao anh lấy được thế. Anh xác định đây là...

Thẩm Phồn Tinh mở bình mẫu ra đặt dưới mũi ngửi thử, lời còn chưa nói xong đã ngưng bặt.

Sau đó cô cầm bình thử quơ quơ trong không khí, lại cẩn thận ngửi thử một lần.

Lặng im một lát, ánh mắt Thẩm Phồn Tinh lóe lên tia sắc bén.

Bạc Cảnh Xuyên ngửi thử mùi nước hoa vương trong không khí, vậy mà lại là loại mùi hương anh có thể chấp nhận được.

"Sao thế?" Anh lên tiếng hỏi, giọng nói trầm thấp.

Thẩm Phồn Tinh yên lặng đóng nắp bình thử , ngẩng đầu cười nhìn Bạc Cảnh Xuyên: "Em khẳng định đây là kiệt tác của Thẩm Thiên Nhu."

"Hử?" Bạc Cảnh Xuyên nhướn mày nhìn cô.

Thẩm Phồn Tinh không nói gì, chỉ cười với anh.

Bạc Cảnh Xuyên cúi đầu hôn nhẹ lên môi cô, "Nói cho anh, có thể tranh thủ dịp này giải quyết chuyện sao chép năm đó không? Nào?"

"Có thể." Cô khẳng định không do dự, đôi mắt trong veo sáng rỡ.

Đôi mắt sâu thẳm của Bạc Cảnh Xuyên hơi lóe lên, dịu dàng nói: "Cần anh làm gì không?"

Thẩm Phồn Tinh vô thức lắc nhẹ, lại khựng một chút, cuối cùng gật đầu, "Cần."

Ánh mắt sâu thẳm lóe lên ý cười, Bạc Cảnh Xuyên ngửi hương thơm trên người cô sau khi tắm, môi nhẹ nhàng mơn trớn sợi tóc bên tai cô, tiếng nói trầm thấp đầy vui sướng: "Muốn anh làm gì?"

Thẩm Phồn Tinh ngửa đầu cười với anh, ghé sát bên tai anh khẽ nói cái gì.

Bạc Cảnh Xuyên cười khẽ, "Có loại giác ngộ này là chuyện tốt, nhưng chỉ cần vậy thôi à?"

"Đây là chuyện quan trọng nhất! Đều nhờ anh đấy."

"Ừ. Cam đoan hoàn thành nhiệm vụ hoàn mỹ!"

C404






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch