Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đừng Nháo, Bạc Tiên Sinh

Chương 395: Buổi tối ra ngoài chơi đi!

Chương 395: Buổi tối ra ngoài chơi đi!


Điện thoại nhanh chóng chuyển được, di động dán bên tai, chờ đối phương lên tiếng cô mới cười khẽ, từng câu tiếng Pháp lưu loát thanh thúy vang lên.

"Charles, chào buổi sáng."

Đối phương lặng yên một lát, sau đó chợt không khống chế được cao giọng nói: "Lạy chúa tôi, chúa tôi, darling, là cô đúng không?!"

Thẩm Phồn Tinh cười khẽ, "Dạo này thế nào rồi?"

"Chúa ơi, không tốt chút nào, lại sắp tới giải thi đấu điều hương rồi, tôi bận sắp phát điên. Đúng rồi, darling, lần này cô có tham gia thi đấu chứ?"

"Ừ, tôi sẽ tham gia."

"Thôi xong! Giải quán quân của tôi tràn ngập nguy cơ rồi."

Thẩm Phồn Tinh cười nhạt, "Đừng nói thế, nhưng nói thật mỗi lần đối thủ cạnh tranh đều quá mạnh mẽ, chúng ta không thể thả lỏng cảnh giác. Cố lên nhé Charles!"

"Tất nhiên rồi... nhưng darling, không cần biết cô là quán quân hay á quân, xin cô lần này lên đài nhận thưởng được không! Chúa tôi, làm ơn đừng từ chối tôi, người khác tranh nhau cả đời để lên sân khấu quốc tế nhận danh dự cao nhất này, mà cô rõ ràng là quán quân liên tiếp hai giải điều hương quốc tế lại chưa từng lộ mặt, cô thật đúng là... đúng là..."

Có thể thấy Charles tại sự kiện này kích động thế nào.

Giải điều hương quốc tế hai năm một lần là đề tài toàn thế giới chú ý, huống chi bước tới chiếc bục giải thưởng kia, chẳng khác nào là người được toàn thế giới ngưỡng vọng.

Anh ta rất muốn cô gái xinh đẹp tựa ánh sao này đứng trên bục nhận thưởng, nhận hết sự kính trọng và hâm mộ của toàn thế giới.

Nhưng vinh dự cao như vậy lại dường như chẳng có chút hấp dẫn nào với người phụ nữ này.

Anh ta không hiểu vì sao thứ người khác tha thiết ước mơ vừa tới chỗ cô gái này lại biến thành không đáng nhắc tới như vậy.

Thẩm Phồn Tinh lặng yên nghe Charles giận dữ thuyết giáo, sau đó mới bình tĩnh nói: "Charles, lần này gọi cho anh là muốn nhờ anh một chuyện."

Nghe được Thẩm Phồn Tinh bỗng trở nên nghiêm túc, giọng Charles cũng nghiêm túc lên: "Có chuyện gì, cô nói đi."

"Tôi có gửi một phần giấy tờ cho anh qua đường bưu điện, anh giữ giúp tôi."

"Rất quan trọng à?"

"Đúng vậy."

"Được, tôi giữ cho cô."

"Cảm ơn."

"Tôi không thích nghe cái này. Darling, tôi ở Pháp chờ cô nhé!"

"Ừ, tôi nhất định sẽ tới."

Thẩm Phồn Tinh ngắt máy, thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Được rồi, còn lại giao cho Bạc Cảnh Xuyên đi, giờ cô chỉ cần ngoan ngoãn nghiên cứu thiết kế mang đi thi tiện thể giúp người nhà họ Thẩm giảm béo là dược rồi.

Tuy rằng nói là về nhà họ Thẩm chọc bọn họ ghê tởm một chút, nhưng Thẩm Phồn Tinh cảm thấy bản thân cũng bị ghê tởm đến rồi.

Mỗi ngày đối mặt mấy người kia thì chớ, lại còn phải ăn nhều hơn so vói bọn họ, đúng là chịu không ít tội vạ.

Vài ngày qua Thẩm Phồn Tinh đã chịu không nổi.

Hôm nay Thẩm Phồn Tinh thật đúng là dậy sớm, xuống tầng vừa lướt di động vừa chờ bữa sáng.

Vài phút sau, trong phòng khách vang lên tiếng người hầu chào hỏi Thẩm Thiên Nhu.

Thẩm Phồn Tinh trực tiếp gọi cho Bạc Cảnh Xuyên.

"Ừ?"

Có lẽ là Bạc Cảnh Xuyên còn chưa tỉnh ngủ, một tiếng "ừ" trầm thấp khàn khàn cách điện thoại cũng khiến Thẩm Phồn Tinh như bị điện giật, vừa tê vừa buồn.

Lại tưởng tượng tới dáng vẻ anh vừa ngủ dậy, cô mím môi cảm thấy bản thân xong đời rồi.

Chỉ nghe tiếng đã cảm thấy tê dại toàn thân, lại còn tưởng tượng nữa chứ!

Sau này còn phát triển theo chiều hướng nào nữa cô cũng không dám tưởng tượng!

"Tối nay bận không? Ra ngoài chơi đi, thời gian này hơi mệt mỏi."

C411






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch