Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Giáo Y Ngây Thơ

Chương 25: Kẻ gây tai họa làm loạn 2

 

Không đợi Miêu Húc nói xong, Mạc Vũ Phỉ đã gọi Lý Nhược Nhi đang mặt mày tái nhợt ở bên cạnh.

 

Lý Nhược Hi sợ hãi liếc nhìn Miêu Húc, rồi đưa máy chụp hình trong tay cho hắn.

 

Mặt mày hớn hở, Miêu Húc nhận lấy máy chụp hình, lật qua lật lại nhìn nhìn, lại sờ tới sờ lui một hồi, đến lúc mọi người đều muốn nổi đóa, mới ngẩng lên, vẻ mặt bất đắc dĩ nói:

 

- Xin hỏi, làm sao để xem ảnh?

 

...

 

Kể cả Mạc Vũ Phỉ, tất cả mọi người như đều muốn sụp đổ, nếu không vì vật kia đang không ngừng chui vào cơ thể mình, Mạc Vũ Phỉ thật sự muốn nhào tới mà xé Miêu Húc thành nhiều mảnh nhỏ! Tên ngu ngốc này, ngay cả cái máy chụp hình mà cũng không biết sử dụng, sao mình lại thua bởi tay một tên ngu ngốc như vậy kia chứ!?

 

Cô giựt lấy chiếc máy chụp hình trong tay Miêu Húc, mở ảnh lên, rồi đưa cho Miêu Húc.

 

- Thấy cái biểu tượng thùng rác đó chưa? Án vào là có thể xóa ảnh chụp rồi!

 

Mạc Vũ Phỉ tức giận nói.

 

Miêu Húc cầm máy xem xét, thấy trong ảnh, hai tay mình đang cởi áo của Lâm Diễm, lộ ra đôi vai trắng ngần, còn nhìn thấy hai quả cầu trắng nõn sắp lộ hết ra, mà khuôn mặt của Lâm Diễm quay về phía này, lộ vẻ rất nhục nhã.

 

Một tấm ảnh đẹp đẽ ướt át biết bao!

 

- Úy, một bức ảnh dễ thương nhiệm vụ, tại sao lại phải xóa đi? Bất quá thì để việc riêng tư của tôi không bị lộ ra, cái máy này nên tặng cho tôi làm quà ra mắt đi, không có vấn đề gì chứ?

 

Miêu Húc mỉm cười nói.

 

- ...!

 

Mọi người lại một trận lặng im không nói nên lời, cái thằng khốn này lại còn muốn lừa lấy cái máy chụp hình nữa chứ! Tuy cái máy này chỉ có giá mấy nghìn, đối với các cô, nó không đáng gì, nhưng nghĩ phải tặng nó cho cái tên vô liêm sỉ này, các cô tức điên người.

 

Nhất là Lâm Diễm, cô nghĩ mình không chỉ bị hắn sờ soạng, bây giờ trong tay hắn còn có một tấm ảnh hở hang của mình, chỉ cần nghĩ tới cái tên hèn hạ này vừa nhìn hình ảnh hở hang của mình vừa xx, cô đã cảm thấy tức chết.

 

- Không thành vấn đề!

 

Nhưng nghe Mạc Vũ Phỉ trả lời như vậy, Lâm Diễm lại chỉ có thể trơ mắt nhìn, lúc này Mạc Vũ Phỉ đang tức giận, Lâm Diễm cũng không muốn làm cô thêm tức tối, hơn nữa suy cho cùng, chuyện này là do cô xui xẻo, lại để dính dáng tới Mạc Vũ Phỉ, cô thật sự lo lắng lát nữa Mạc Vũ Phỉ sẽ tìm mình tính sổ!

 

- Ha ha, cô đúng là người tốt, khiến tôi thấy ngại quá...

 

Miêu Húc lộ vẻ ngượng ngùng, thậm chí hai má còn đỏ lên, cứ như thể thật sự không dám nhận vậy!

 

...

 

Mạc Vũ Phỉ nổi giận, tên khốn này, sao hắn có thể vô liêm sỉ tới mức đó kia chứ?

 

- Anh đừng ép tôi phải ra tay...

 

Mạc Vũ Phỉ vẫn cố nén giận, nhưng tay lại lấy ra một con dao găm, đây là lần đầu tiên ở học viện, cô lấy con dao găm này ra trước mặt mọi người.

 

- Ối, ối, có chuyện gì từ từ nói, từ từ nói mà...

 

Thấy Mạc Vũ Phỉ lấy dao găm ra, Miêu Húc rất hoảng sợ, vội lui về phía sau một bước, cả người run rẩy.

 

Thấy Mạc Vũ Phỉ thật sự muốn lao tới, hắn vội vàng móc từ túi quần ra một chai thuốc màu đen, kêu to:

 

- Uống cái này vào, uống cái này vào là có thể nhổ nó ra!

 

Mạc Vũ Phỉ cầm lấy chai thuốc, nhìn lướt qua Miêu Húc, thản nhiên nói:

 

- Tốt nhất là anh đừng có giở trò bịp bợm nữa...

 

Nói xong, cô liền ngửa đầu uống nước trong chai.

 

Vừa uống vào, một vị cay nồng xộc lên mũi, cảm giác nóng rát truyền khắp lưỡi, còn chưa kịp nuốt xuống, lập tức cô phun cả ra.

 

Trong ngụm nước cô phun ra, còn có một con giun, nó rơi trên mặt đất, không ngừng giãy dụa, được một lúc, nó nằm im không động đậy.

 

Nhìn thấy con giun đen như mực kia, mặt Mạc Vũ Phi tái nhợt hồi lâu, tuy nhiên dù sao cô cũng là “chị cả” của Vũ Thiên hội, rốt cuộc không đến mức nôn mửa như những cô gái khác.

 

- Tôi sẽ nhớ kỹ anh, chúng ta đi!

 

Sau khi đã xác định trong cơ thể mình không còn con gì nhúc nhích, Mạc Vũ Phi liếc nhìn Miêu Húc như có thâm ý, rồi xoay người rời đi.

 

Lần này, coi như cô thua rồi!

 

Lâm Diễm, Lý Nhược Hi cũng xoay người bước đi, rõ ràng là hai cô cũng không ngờ chuyện lại diễn ra theo chiều hướng này, với bản lĩnh của ba cô, vậy mà lại chịu thua bởi một gã trai như thế.

 

- Ý, tuy ta đẹp trai thật, nhưng cô cũng không cần phải nhớ tôi đâu!

 

Nhìn theo bóng lưng Mạc Vũ Phi đang vội vã rời đi, Miêu Húc còn trêu chọc một câu, Mạc Vũ Phi vừa đi tới cửa, liền dừng bước, tức điên lên, nhưng rốt cuộc nghĩ tới ở đây dù sao cũng là học viện, cô kìm nén ý định muốn quay lại giết chết Miêu Húc, giậm chân một cái rồi bỏ đi.

 

Nhìn theo đám Mạc Vũ Phi, Miêu Húc cười mỉm.

 

- Thú vị đây, Vương Nhiễm Quân đã làm mình rất kinh ngạc, bây giờ còn có một cô gái làm mình kinh ngạc hơn nữa, dù đã nuốt một con rắn nhỏ vào bụng, mà còn có thể giữ được bình tĩnh như vậy, ngay cả một người đàn ông can đảm cũng chưa chắc có được sự trấn định đó, trường nữ sinh Hoa Đô này thật sự là ngọa hổ tàng long!

 

Miệng lẩm bẩm mấy câu, Miêu Húc ngồi xổm xuống, nhặt con rắn nhỏ đã chết lên.

 

Con rắn này không phải là là tú hoa xà, mà là kim xà cổ, cũng là một loại cổ xà (cổ đây không phải là cổ xưa, mà là một vật độc được đưa vào cơ thể để hại người) rất bình thường ở Miêu Cương.

 

Tuy nhiên Miêu Húc không muốn cho người khác biết mình biết “cổ”, nên biết rằng, Cổ vương hiện tại của Miêu Cương còn đang phái người truy sát hắn khắp nơi, trước khi tìm được Thất Linh Thánh Cổ và giải khai được Thất Thương Tuyệt tình Cổ trong người mình, hắn không muốn bị người của Cổ vương phát hiện.

 

Loại cổ xà này cũng không nguy hiểm lắm, chỉ là dễ chế ngự, các cổ sư đều huấn luyện một số để sẵn trên người, kể cả Thiên Lý Truyền Âm Cổ cũng chỉ là kỹ năng tầm thường, không được coi trọng!

 

Hắn lấy ra một cái bật lửa, đốt cổ xà thành tro, để người khác không biết hắn biết sử dụng cổ. Xử lý trong chuyện đó, Miêu Húc mới ngồi trở lại trên ghế, tìm hiểu kỹ càng chiếc máy chụp hình kia.

 

Khi mở album ảnh ra, hắn ngạc nhiên phát hiện, ngoài tấm ảnh “ướt át” chụp Lâm Diễm và mình ra, còn có rất nhiều ảnh chụp mê người khác, phần lớn đều là ảnh chụp Lâm Diễm mặc nội y, thậm chí có mấy tấm chụp cô để trần nửa thân trên, hai tay bụm lấy ngực, xem ra Lâm Diễm quá tự luyến (quá chú ý chăm sóc vẻ đẹp của mình), đương nhiên còn có mấy tấm chụp Mạc Vũ Phi mặc đồ tắm.

 


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch