Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 1011: Hạ Thiên Hùng

Chương 1011: Hạ Thiên Hùng

- Phải nắm chắc thời gian mới được, khả năng cao sau đêm hôm nay sẽ có rất nhiều chuyện xảy ra.

Dương Gian muốn rời đi khỏi tiểu khu này, sau đó cùng Lý Dao lái xe đi đến chỗ ở của tên gọi là Hạ Thiên Hùng kia. Chỉ là sự xuất hiện về đầu mối của quỷ họa khiến cho hắn cảm thấy sự cấp bách.

Sau khi trải qua cơn sợ hãi lúc nãy, hiện tai Lý Dao đã dần lấy lại tỉnh táo:

- Đúng là chuyện linh dị lần này xảy ra quá trùng hợp. Hành động của chúng ta vừa mới bắt đầu đã gặp phải chuyển này rồi. Nếu không có gì bất ngờ thì chẳng mấy chốc mà anh sẽ nhận được điện thoại từ cô gái liên lạc viên kia. Chắc ngày mai anh phải đến tổng bộ để trình diện thôi, mà khi đó việc anh muốn đối phó với đám người Hội anh em sẽ bị bại lộ.

- Một khi mọi thứ diễn ra theo trình tự như vậy, anh chắc chắn sẽ rơi vào cục diện cực kỳ bị động.

Sắc mạt Dương Gian vẫn cực kỳ lạnh lùng:

- Trong lòng tôi tự có nắm chắc. Giải quyết được tên Hạ Thiên Hùng này là đã đủ rồi, còn những người khác thì cứ từ từ mà xử lý cũng được.

Lý Dao trầm mặc, trong đầu của cô ta còn đang nhớ lại tình cảnh lúc nãy.

Vì sao người kia lại bị kẹt ở bên trong bức tranh?

Phải chăng bản thân đã bị quỷ họa để mắt đến rồi?

Với lại ở trong thành thị lớn như này, nếu quỷ họa đã xuất hiện, vậy ngọn nguồn của nó nằm ở đâu?

Trong lòng cô ta cảm thấy khá bất an, thậm chí còn cảm giác được một loại hàn ý lạnh lẽo. Những ánh đèn sáng chói của độ thị náo nhiệt bên ngoài không hề khiến cho cô ta cảm thấy an toàn hay ấm áp. Mà nó còn khiến cho cô ta có ý nghĩ muốn bỏ chạy khỏi tòa thành phố này.

Vết xe đổ của thành phố Đại Xương vẫn còn hiển hiện ở đó, nên cô ta tuyệt đối không cho phép bản thân bị cuốn vào bên trong chuyện linh dị.

Quả nhiên.

Sau khi xe chuyển bánh không được bao lâu, điện thoại di động định vị vệ tinh của Dương Gian đã nhận được cuộc gọi.

- Alo, Dương Gian à, là tôi đây, Lưu Tiểu Vũ.

Dương Gian bắt máy và nói:

- Nói đi, chuyện gì vậy?

Lưu Tiểu Vũ do dự một chút, sau đó dùng giọng điệu thương lượng nói chuyện với hắn:

- Bên trên nghi ngờ chuyện linh dị của quỷ họa sẽ bộc phát ở bên trong thành thị, nên muốn tôi thông báo cho cậu biết một chút. Hi vọng trong khoảng thời gian này cậu sẽ ở lại khách sạn bình an, đừng trở về thành phố Đại Xương. Hiện tại chỗ này còn cần sự giúp đỡ của cậu.

Dương Gian trả lời một cách cứng nhắc:

- Hình như tôi không có tham gia vào chuyện lần này mà. Trước đó vì xử lý chuyện linh dị của Cảnh sát quỷ tôi đã gặp phải nguy hiểm cực lớn. Nếu hiện tại còn liên tục tham dự vào chuyện linh dị, thì dù là ngự quỷ nhân có cấp bậc như tôi cũng không thể nào chịu đựng nổi, sớm muộn gì cũng sẽ phải chết. Là cô đang cảm thấy tôi sống khá thoải mái, hay chết chưa đủ nhanh vậy?

- Chuyện này...

Lưu Tiểu Vũ không biết nên trả lời như thế nào, đành kiên trì giải thích:

- Dù sao cậu cũng là người của tổng bộ, với lại có một số việc chỉ có cậu mới xử lý được.

Dương Gian hỏi ngược lại:

- Thành phố của tôi là thành phố Đại Xương. Nếu thành phố Đại Xương xảy ra chuyện thì tôi sẽ tự nguyện đứng ra chống đỡ. Nhưng đây lại chính là thành phố của người khác mà, không phải đây chính là quy củ do tổng bộ đặt ra hay sao?

- Xin lỗi.

Ở đâu bên kia truyền ra tiếng xin lỗi của Lưu Tiểu Vũ, sau đó là trầm mặc.

Dương Gian nói tiếp:

- Năm ngày, tôi chỉ có thể tiếp tục ở lại đây thêm 5 ngày thôi. Sau năm ngày, bất kể kết quả của chuyện này có như thế nào đi nữa tôi cũng sẽ trở về thành phố Đại Xương. Nếu tổng bộ có thể kết thúc được chuyện linh dị của quỷ họa trong vòng năm ngày, thì tôi sẽ giúp một chút. Nhưng nếu năm ngày mà còn không thu được kết quả thì tôi sẽ rời đi. Lời này tôi không nói cho cô nghe đâu, cô hãy chuyển lời này lại cho Tào phó bộ trưởng. Ông ta sẽ hiểu.

- Được rồi, tôi còn có việc phải làm, tạm thời cứ như thế đi.

Cuộc nói chuyện giữa hai bên diễn ra trong chốc lát, chỉ sau mấy câu ngắn ngủi Dương Gian đã cúp máy.

Lúc này.

Ở trong trung tâm liên lạc.

Trầm Lương mở cửa đi vào bên trong căn phòng của Lưu Tiểu Vũ, hắn ta hỏi:

- Bên phía Dương Gian như thế nào rồi?

Lưu Tiểu Vũ đứng dậy rồi nói:

- Đội trưởng Trầm, Dương Gian bảo cậu ta chỉ ở lại đây có 5 ngày thôi. Sau đó cậu ta sẽ trở về thành phố Đại Xương.

- Năm ngày?

Trầm Lương có chút sững sờ.

Lưu Tiểu Vũ vội vàng nói:

- Thái độ lần này của Dương Gian rất cường ngạnh, tôi không thể nào thuyết phục cậu ta được.

Trầm Lương cười nói:

- Tôi còn tưởng là cậu ta sẽ rời đi vào ngay mai cơ, không nghĩ tới cậu ta lại tự nguyện ở lại đây thêm năm ngày. Như vậy đã vượt quá mong muốn của tôi rồi. Dựa theo tính cách của Dương Gian, lần trước cậu ta đã rất không vui khi chúng ta bắt ở lại thêm ba ngày. Nhưng lần này Dương Gian lại hào phóng hơn rất nhiều, xem ra cậu ta cũng không muốn nhìn thấy chuyện này trở nên tồi tệ đến mức không thể thu thập.

Lưu Tiểu Vũ nghi ngờ hỏi:

- Năm ngày có đủ không?

Trầm Lương nói:

- Đủ, đủ rồi, chỉ cần mấy ngày là có thể giải quyết, cô đừng có đáng giá thấp năng lực của tổng bộ như vậy chứ. Cô tiếp tục làm việc của cô đi, tôi đi báo cáo chuyện này với ngươi khác đây. Nhìn xem trong chuyên linh dị lần này chúng ta có thể điều động được bao nhiêu ngự quỷ nhân.

Lưu Tiểu Vũ nhìn thấy Trầm Lương rời đi, nhưng trong lòng lại đang thầm nghĩ.

Dựa theo những hiểu biết của cô ta đối với Dương Gian, thì chắc chắn mục đích lưu lại của gia hỏa này không phải là do chuyện linh dị của quỷ họa, mà là do có chuyện gì đó còn chưa có làm xong. Dù sao điều hắn ghét nhất chính là bị cuốn vào trong chuyện linh dị một cách vô duyên vô cớ.

Thời gian đại khái là khoảng chừng nửa giờ đồng hồ sau.

Lý Dao dừng xe lại ở trước cửa của một căn biệt thự cao cấp nằm ngoài ngoại ô thành phố.

- Căn biệt thự này là một trong những chỗ ở của Hạ Thiên Hùng, dựa theo tập quán của hắn ta thì khả năng cao hiện tại đang ở chỗ này. Mong là chuyến này của chúng ta sẽ không công cốc, chẳng qua, nếu anh sử dụng quỷ vực để dò thì sẽ nhanh hơn không ít? Có thể trực tiếp lục soát toàn bộ thành thị ?






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch