Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 1013: Người Động Thủ Là Ai

Chương 1013: Người Động Thủ Là Ai

Ngay khi Dương Gian đang định đi lên tầng hai, thì ở bên trong phòng khách lại xuất hiện giọng nói của một người đàn ông.

- Tôi còn tưởng là có trộm tiến vào muốn nạo lấy vách tường của tôi cơ, không nghĩ là đại danh đỉnh đỉnh thành phố Đại Xương mắt quỷ Dương Gian. Không biết Dương tiên sinh đến nhà của tôi là vì cái gì vậy? Chắc không phải là đi nhầm đường và mở nhầm cửa đấy chứ.

Dương Gian quay đầu lại nhìn, nguồn gốc phát ra âm thanh là một chiếc loa.

Dương Gian bình tĩnh nói:

- Cậu còn cẩn thận hơn sơ với tưởng tưởng của tôi. Không chỉ nuôi một con chó canh bên ngoài, mà còn dùng vàng để sửa sang lại toàn bộ căn biệt thự. Phần lớn ngự quỷ nhân có được quỷ vực, sau khi vào căn phòng này, muốn tìm ra cậu là một điều cực kỳ khó khăn. Nhưng hiện tại cậu không cần phải núp nữa, tôi biết cậu ở chỗ này, cậu giấu không nổi đâu.

- Nhưng tôi cũng không dám tùy tiện xuất hiện trong tầm mắt của ngài đâu. Lỡ ngài tặng cho tôi một cái liếc mắt khiến tôi tan thành mây khói thì có oan uổng không chứ?

Trong giọng nói của Hạ Thiên Hùng mang theo sự cảnh giác cao độ.

- Có chuyện gì thì mọi người có thể thương lượng được mà, không cần phải trực tiếp chạy đến nhà người ta đê gặp mặt như này, quá đáng sợ.

Giọng điệu của Dương Gian vẫn cực kỳ bình thản.

- Cậu cảm thấy chút vàng mà cậu thêm vào này có thể chịu đựng được trọng lượng như bản thiết kế hay sao? Hay là cậu muốn tôi tạo ra thứ gì đó rồi cho nó rơi từ trên cao xuống nóc nhà của cậu?

- Không hay.

Giọng điệu của Hạ Thiên Hùng đột nhiên thay đổi, dường như hắn ta biết được Dương Gian đang định làm cái gì.

Quả nhiên.

Chỉ trong chốc lát, toàn bộ căn biệt thự bắt đầu lung lay giống như sắp sửa bị sập đến nơi vậy.

- Từ từ, khoan, khoan đã, hãy dừng tay lại. Đừng có phá nhà của tôi, có việc gì thì cứ thương lượng, thương lượng...

Hạ Thiên Hùng cũng cấp bách, hắn ta không muốn căn biệt thự mà hắn ta hao tâm tổn sức để xây này bị Dương Gian hủy trong chốc lát.

Rất nhanh.

Một bóng người xuất hiện ở trên hành lang của tầng ba, đồng thời khẩn trương nhìn về phía Dương Gian đang đứng dưới phòng khác.

Hạ Thiên Hùng xuất hiện, Dương Gian cũng lười đi phá nhà. Căn biệt thự lập tưc ổn định trở lại, mọi thứ lại trở về như lúc đầu.

Khóe miệng Dương Gian lộ ra vẻ tươi cười, một nụ cười băng lãnh, không chút tình cảm.

- Vậy là được rồi, trốn tránh cái gì, đi ra tìm cái chết có phải là tốt hơn không? Đỡ mất công tôi dỡ cả căn biệt thự này, lỡ sau này nó vẫn còn có tác dụng thì sao.

Con ngươi Hạ Thiên Hùng co rụt lại, trong lòng đột nhiên cảm thấy lạnh lẽo.

Quả nhiên là Dương Gian đến để gây phiền toái cho hắn ta, nếu không thì sao lại cố ý chạy đến đây được chứ.

Thú thật, Dương Gian cũng không muốn gặp mặt tên Hạ Thiên Hùng này đâu. Nếu có thể mà nói, Dương Gian cũng muốn tên này bị hắn đưa đến tầng năm của quỷ vực và khiến cho biết mất khỏi thế gian giống như giống như Trương Kiến.

Không thể nào cho tên này cơ hội phản kháng.

Nhưng căn biệt thự sơn son thiếp vàng của tên này lại cho hắn gặp phải trở ngại, không thể nào để cho hắn tìm ra tên Hạ Thiên Hùng này trước được.

"Tên gia hỏa này không chế hai con quỷ, cấp bậc cao rất nhiều so với Trương Kiến. Mặc dù không ở trong trạng thái chết máy, nhưng vẫn có sự uy hiếp đối với mình."

Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích, chăm chú nhìn vào bờ vai của Hạ Thiên Hùng.

Bả vai của Hạ Thiên Hùng hơi trầm xuống, giống như có thứ gì đè lại vậy.

Con mắt của người bình thường không thể nào phát hiện ra được, nhưng mắt quỷ của hắn lại có thể nhìn thấy nó cực kỳ rõ.

Đó là một đôi chân không có mặc giầy, một đôi chân gầy còm, mọc đầy thi ban. Lúc này, hai bàn chân trái phải kia đang chia nhau giẫm lấy hai bên bờ vai của Hạ Thiên Hùng. Giống như nó coi Hạ Thiên Hùng như một cái bàn đạp, hoặc là Hạ Thiên Hùng không thể nào không dùng thân thể để đỡ lấy chân của con quỷ kia, nhằm ngăn cản không cho cặp chân kia chạm đất.

Ánh mắt hơi dời lên trên, bên trên cặp chân gầy còm, mọc đầy thi ban kia là một nửa thân thể. Mặc một cái quần vải màu đen, không phải là quần áo của thời đại này, mà chắc là của mấy chục năm trước, khá cũ kỹ. Chiếc quần rộng thùng thình kia khẽ rung rung, dường như cỗ thi thể đứng trên bờ vai của Hạ Thiên Hùng cũng không ổn định lắm.

Nhưng bất kể là Hạ Thiên Hùng di chuyển như thế nào, cỗ thi thể kia không bao giờ rơi xuống đất.

Ánh mắt vừa nhìn đến giữa người con quỷ kia đã bị Dương Gian thu hồi lại, hắn không có nhìn tiếp nữa. Bởi vì hắn biết, nếu bản thân còn nhìn tiếp lên trên, hắn sẽ bị con quỷ kia giết chết.

Dựa theo thông tin mà Phí tổng thu thập được.

Danh hiệu của Hạ Thiên Hùng là Quỷ giẫm người.

Quy luật giết người của nó là không cho phép ngước đầu nhìn nó.

Một khi quỷ phát hiện ra có người đang ngẩng đầu nhìn lấy nó, như vậy con quỷ này sẽ ngay lập tức rời khỏi bờ vai của Hạ Thiên Hùng và giết chết người kia. Với lại dù người kia có nhìn thấy con quỷ kia hay không không hề quan trọng, chỉ cần có động tác ngẩng đầu lên và nhìn về phía nó là được.

Có thể nói mức độ nguy hiểm của nó là cực kỳ cao.

Bởi vì người động thủ không phải là Hạ Thiên Hùng mà là con quỷ trong cơ thể hắn ta. Cho nên hắn ta cũng được coi là một vị ngự quỷ nhân đặc biệt.

"Vì muốn thỏa mãn điều kiện, khiến cho quỷ giết chết mình cho nên tên kia cố tình đứng trên tầng ba? Muốn dụ mình ngẩng đầu nhìn lên, khiến cho quỷ nhắm vào mình."

Dương Gian thầm nghĩ trong lòng, nhưng lại không có ngẩng đầu nhìn. Tuy nhiên mắt quỷ của hắn lại có thể nhìn thấy được tên Hạ Thiên Hùng mà không cần phải ngẩng đầu.

Trước kia, khi đọc qua hồ sơ của tên này, Dương Gian biết năng lực của nó bị mắt quỷ khắc chế một ít.

Nếu không phải có phần hồ sơ kia thì khả năng lúc này Dương Gian đã phải đối mặt với sự tập kích của con lệ quỷ trên vai Hạ Thiên Hùng rồi.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch