Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 1032: Thế Giới Quỷ Dị

Chương 1032: Thế Giới Quỷ Dị

- Đầu nguồn của chuyện này là bức tranh sơn dầu ở trên tầng năm của ký túc xá. Chỉ cần giam giữ nó lại là nhiệm vụ lần này có thể hoàn thành. Quá trình khá đơn giản, điều lo lắng duy nhất chính là những nguy hiểm sẽ gặp phải trên đường đi. Hiện tại quỷ vực của quỷ họa đã ảnh hưởng đến hai tầng của ký túc xá. Không loại bỏ khả năng nó sẽ còn tiếp tục mở rộng. Thông báo cho mấy người của ông hãy hành động nhanh một chút.

Khi di chuyển trong hành lang tối tăm, Dương Gian nói chuyện với Vương Tuyền ở sau lưng.

Vương Tuyền chần chờ một chút, sau đó nói:

- Khả năng ở trong tầng bốn vẫn còn có một số học sinh bị kẹt lại. Tôi nghĩ chúng ta tạm thời dừng lại ở chỗ này một lát. Trước tiên cứ kiểm tra xem có ai không đã rồi hẵng tiến tiếp.

Dương Gian trực tiếp bác bỏ đề nghị trên.

- Không cần thiết, đường đi xuống phía dưới đã bị phá hỏng. Dù hiện tại chúng ta có tìm ra được mấy người học sinh bị kẹt lại đi nữa thì có thể làm gì? Bọn họ căn bản không thể nào tự đi ra được. Nếu như trong chỗ này vẫn còn có người kẹt lại mà vẫn còn sống, thì khả năng bị quỷ giết chết sẽ không quá lớn, bởi vì vừa rồi bọn họ cũng chưa bị quỷ giết.

Người cần chết đều sẽ chết cả rồi, nếu còn người chưa bị giết, chứng tỏ bọn họ không bị quỷ chú ý đến. Nên tạm thời sẽ không chết được, đây là một đạo lý khá đơn giản.

Vương Tuyền lập tức gật gật đầu, sau đó cùng Dương Gian trực tiếp đi lên tầng 5.

Hiện tại việc cấp bách nhất chính là xử lý chuyện của quỷ họa.

Dương Gian không có vội vàng đi qua tầng năm này, mà lưu lại tại tầng bốn một lát. Ánh mắt quét qua bốn phía, hi vọng sẽ phát hiện ra được điều đặc biệt nào đó. Bởi vì lúc trước Tôn Vu Giai cũng nhảy lầu từ một căn phòng ngủ tại tầng bốn. Điều này chứng tỏ khả năng cao quỷ đã từng đi đến tầng bốn.

Nhưng ở bên trong hành lang tối tăm kia lại không hề có gì hết, có một số căn phòng ngủ ở hai bên đã mở cửa ra, có một ít vẫn còn đang đóng. Tuy nhiên tất cả đều không xuất hiện điều gì ngoại lệ, nó cực kỳ yên tĩnh.

Dường như không có bất cứ chuyện gì đang xảy ra vậy.

"Không đúng."

Trong lòng Dương Gian có chút nghi hoặc.

Dựa theo suy đoán của hắn, ở tầng bốn chắc chắn có điều gì đó khác thường. Cho nên khi ở cầu thang của tầng ba, hắn mới do dự xem bản thân có nên đi lên tầng bốn hay là không.

Thế nhưng, hiện tại mặc dù tầng bốn có dấu hiệu bị quỷ vực xâm lấn, nhưng biểu hiện của nó lại giống như tầng một, đều không có bất cứ điều khác thường nào.

Như vậy, vì cái gì mà hồi nãy Tôn Vu Giai lại phải nhảy cửa sổ?

Chỉ là do sợ hãi hay sao?

Hay là nói, ở bên trong đoạn cầu thang thông hướng tầng ba kia có thứ gì đó mà hắn không thấy khiến cho Tôn Vu Giai không thể không lựa chọn nhảy cửa sổ?

Đáng tiếc là cô gái kia đã bị dọa cho sắp phát điên, nên trong thời gian ngắn hắn chắc chắn không chiếm được bất cứ tin tức nào từ cô ta cả. Nếu không hắn sẽ không cần phải ngồi đoán già đoán non như thế này.

Vương Tuyền thấy Dương Gian vẫn còn chần chờ, không đưa ra hành động, thì nhỏ giọng hỏi:

- Sao vậy? Có chỗ nào khác thường hay sao?

Dương Gian nói:

- Không nhìn thấy quỷ, nhưng tôi lại cảm thấy điều này khá khác thường.

Vương Tuyền có chút sợ hãi, người này đang nói cái gì vậy?

Không phải không nhìn thấy quỷ thì càng tốt hay sao. Ít ra tạm thời sẽ được an toàn, vì sao hắn lại tỏ ra bộ dạng giống như kiểu càng không có quỷ thì càng tồi tệ như vậy.

Hắn ta không phải là ngự quỷ nhân, cho nên không biết được, ở bên trong chuyện linh dị, nếu xác định ra được vị trí của quỷ thì cơ hội sinh tồn sẽ được tăng lên gần như gấp đôi. Phần lớn người, đến chết vẫn không biết vì sao lại chết.

- Đi lên tầng năm kiểm tra xem một chút.

Dương Gian không muốn lãng phí thời gian để đi kiểm tra từng phòng một, có lẽ sẽ phát hiện ra chút gì đó nếu hắn đi kiểm tra. Nhưng làm như vậy sẽ khiến hắn bỏ lỡ khá nhiều cơ hội, dù sao số lượng phòng ngủ trong tầng bốn cũng không hề ít.

Sau khi đã đưa ra được quyết định, Dương Gian không chút do dự nào mà nhanh chóng đi lên tầng năm.

Vẫn tối tăm như cũ, đồng thời ở trong hành lang tiếng đèn nhấp nháy vẫn lang lên liên tục. Mặc dù đèn vẫn còn sáng, nhưng nó khả mờ, chỉ miễn cưỡng nhìn thấy đường đi.

Thế nhưng có một điều tốt hơn so với trước chính là cầu thang của tầng này rất bình thường, không xuất hiện bất cứ điều dị thường nào.

Mà ngay khi Dương Gian rời đi khỏi tầng bốn, hắn cũng không có phát hiện ra vốn dĩ một tầng có 10 phòng ngủ. Nhưng ở trong tầng bốn này lại có đến mười một phòng. Căn phòng ngủ được thêm vào kia xuất hiện giữa vách tường của hai căn phòng ngủ. Dường như bức tường này bị kéo dài ra, độ dài của nó bằng với một căn phòng ngủ.

Nếu không đi lại gần để kiểm tra thì không thể nào phát hiện ra được sự khác nhau này.

Nhưng nếu là học sinh của ký túc xá thì chắc sẽ phân biệt ra được, bởi vì cửa của căn phòng ngủ được thêm vào này khác với cửa của những căn phòng ngủ còn lại. Cửa của căn phòng ngủ mới này được làm bằng gỗ, được sơn màu đỏ đậm, cùng một số hoa văn cũ kỹ. Nếu nhìn thật kỹ, thì sẽ phát hiện ra, thứ này... Giống như khung của một bức tranh vậy.

Cửa của căn phòng mới này đang mở, bên trong là một mảnh không gian tối tăm, dường như không có gì hết.

Không, vẫn có một cánh cửa sổ.

Cảnh sắc bên ngoài cửa sổ của căn phòng này khác hoàn toàn so với cảnh sắc bên ngoài cửa sổ của những căn phòng khác, đó là một thế giới âm u tối tăm, bên trên bầu trời đang không ngừng rơi xuống những mảnh tro giấy. Những mảnh tro giấy này liên tục rơi xuống không ngừng, dường như trên trời có vô cùng vô tận vậy.

Đây là một thế giới quỷ dị nào đó.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch