Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 240: Mắt Quỷ Lại Xuất Hiện

Chương 240: Mắt Quỷ Lại Xuất Hiện

Trương Hiển Quý cười cười:

- Tôi cũng cảm thấy như vậy, cho nên lần này tôi đến đây đã tìm đến một vị nhân sĩ chuyên nghiệp, để điều tra việc công nhân bị mất tích ở công trường.

Sau đó Trương Hiển Quý dùng tay chỉ chỉ vào Dương Gian và nói:

- Đây là Dương Gian, nhân tài trẻ tuổi tham gia vào việc xử lý những chuyện đặc thù trong thành phố Đại Xương, chuyên môn đi giải quyết chuyện linh dị.

- Chuyện linh dị ?

Tần tổng cười khúc khích:

- Trương Tổng, ông kiếm đâu ra một tên mao đầu tiểu tử vậy, cậu bé đã lớn chưa? Vậy ông còn bảo là nhân tài đặc thù, ông có muốn lừa hai chúng tôi thì cũng nên làm cho ra dáng một chút chứ, ít nhất ông cũng phải mời mấy tên hòa thượng trọc đầu hay đạo sĩ, thầy phong thủy gì gì đó tôi còn tin tưởng một chút. Lông còn chưa mọc đủ thì làm được chuyện gì? Cậu ta có bản lĩnh gì chứ?

Dương Gian cũng không tức giận, hắn bình tĩnh đi đến, giơ tay ra và nói:

- Cảnh sát Quốc tế, Dương Gian, rất vui khi biết hai vị.

Tiền tổng lắc đầu cười cợt một tiếng, dùng tay búng một cái, tàn thuốc bay thẳng vào quần áo của hắn, thái độ của ông ta chỉ có hai từ khinh miệt mà thôi, căn bản là ông ta không tin lời của Dương Gian.

- Cảnh sát Quốc tế? Sao cậu không bảo cậu là đại sứ vì hòa bình thế giới đi, Trương Tổng, chúng ta đều là những người có thân phận, có địa vị. Nên ông không cần mang mấy tên mao đầu tiểu tử này đến quấy phá, thời gian của chúng tôi đều rất quý giá.

Dương Gian nhìn thấy tàn thuốc dính trên người, hắn cũng không để ý, chỉ dùng tay phủi phủi một chút, sau đó bình tĩnh nói:

- Đương nhiên là tôi biết thời gian của hai vị là rất quý giá. Nhưng nó có quý đến mức nào đi nữa thì nó cũng sẽ kém hơn tính mạng của hai vị chứ.

Mặt của Tiền tổng tối sầm lại, ông ta nhìn về phía Trương Hiển Quý và nói:

- Tiểu tử, cậu vừa nói cái gì vậy? Trương Tổng, ông định mặc kệ cậu ta, ông không định nói gì sao?

Trương Hiển Quý cười ha ha:

- Dương Gian do tôi mới đến giúp đỡ, chuyện trên công trường có chút phức tạp, nó không đơn giản như hai vị tưởng tượng.

Đương nhiên Trương Hiển Quý sẽ không quản việc xung đột của Dương Gian và hai người kia, ngược lại ông ta còn muốn nhìn xem thằng nhóc con này có bản lĩnh khác thường gì.

Nếu hắn không có bản lĩnh gì thì vụ hợp tác giữa hai người cũng chỉ là lời nói suông, không được tính. Hơn nữa ông ta cũng cảm thấy nếu không có bản lĩnh thì hắn sẽ không có tự tin để mở miệng ra đòi 4 phần lợi nhuận.

Dương Gian nói:

- Ông nói không sai, chuyện ở công trường cũng không có đơn giản như những gì hai vị nghĩ. Chắc là hai vị vẫn còn chưa biết được việc công nhân bị mất tích ở công trường, đó không phải là chuyện ngoài ý muốn đâu, nguyên nhân thật sự là trong công trường đã xuất hiện quỷ.

Có quỷ?

Nhất thời hai người Tần tổng cùng Tiền tổng bật cười ha hả.

- Được, được rồi, mấy cái thủ đoạn của những tên giang hồ lừa đảo cậu cũng không cần phải giở ra nữa đâu, chúng tôi không có thời gian để coi đâu. Trương Tổng, ông bảo bọn họ ra ngoài đi, chúng ta tiếp tục thương lượng về chuyện buôn bán nhà cửa. Tôi cảm thấy chúng ta nên triển khai chương trình khuyến mãi gì đó, mỗi người chúng ta sẽ chi ra thêm một ngàn vạn để quảng cáo, còn mọi việc thì cứ tiếp tục vận hành như cũ, ông thấy vậy có được không?

Tần tổng không để ý tới Dương Gian, nhìn về phía Trương Hiển Quý.

Loại giang hồ bịp bợm này bọn họ không thấy mười người thì cũng đã thấy một tá, không cần thiết phải cho bọn chúng mặt mũi.

Nếu không, một khi dính vào sẽ bị những thủ đoạn lừa đảo của bọn chúng khiến cho tin tưởng ngay, tiếp đó sẽ không thể nào thoát ra được.

Trương Hiển Quý vẫn không lên tiếng, ông ta định giao chuyện này cho Dương Gian xử lý. Dù sao ông ta đã chính mắt nhìn thấy có một con quỷ đi theo bên người, ông ta vẫn rất chờ mong vào biểu hiện của Dương Gian.

Dương Gian nói chuyện một cách chậm rãi:

- Hai vị không tin, điều này thì tôi có thể hiểu được. Loại chuyện như thế này đúng là không thể nào tin tưởng một cách dễ dàng được, nếu không tận mắt nhìn thấy, tự mình gặp được thì sẽ thật khó để mà tin tưởng rằng trên thế giới này sẽ tồn tại quỷ. Cho nên tôi vẫn nên làm chút gì đó thực tế một chút, nhanh gọn một chút, để cho hai vị nhìn rõ ràng chân tướng của sự việc.

Tần tổng hỏi với giọng điệu châm chọc:

- Hả, chân tướng gì vậy? Chẳng lẽ cậu muốn biểu diễn trò ảo thuật nào đó hay sao?

Dương Gian nói:

- Không phải là trò ảo thuật đâu, bởi vì cái này chính là chân tướng của công ty này. Vì hiện tại đang có một con quỷ thật sự ở đây.

Nói xong, trên trán hắn lập tức xuất hiện một con mắt màu đỏ, sau đó nó chậm rãi mở ra.

Toàn bộ không gian xung quanh đều bị bao trùm lại bởi ánh sáng màu đỏ.

Vụ làm ăn trị giá vài tỷ, đáng cho Dương Gian tiêu phí đi một lần sử dụng quỷ vực, dùng cái này để thuyết phục hai vị lão tổng này.

Khi nhìn thấy con mắt màu đỏ ở trên trán của Dương Gian, khuôn mặt châm chọc, cười cợt của Tiền tổng ngay lập tức biến đổi, dần dần chuyển thành cứng đờ, nụ cười của ông ta cũng tắt hẳn.

Sự thật chính là lời lẽ có sức thuyết phục nhất.

Mắt quỷ hiện ra trên trán của Dương Gian chính là chứng cứ tốt nhất cho chuyện này.

Lúc trước Tần tổng còn khinh miệt hắn, hiện tại khuôn mặt ông ta đã cứng đờ, hai mắt nhìn chằm chằm vào con mắt trên trán của Dương Gian, Tiền tổng đang ngồi xem phim ở bên cạnh cũng phải há hốc mồm, trợn tròn hai mắt.

Rõ ràng Trương Hiển Quý cũng giật mình:

- Đây là?

Trương Vĩ bĩu môi, nói nhỏ:

- Đại ca nổi giận rồi. Hai lão bất tử này lại dám xem thường hắn, mức độ kinh khủng của thứ kia không phải thứ con người có thể tưởng tượng ra được. Con chính là một trong những người đàn ông sống sót qua chuyện ở trường học, cha à, có một số chuyện cha cần phải xem lại cho thật kỹ một chút.

Xem cho thật kỹ một chút để chứng kiến được sự khủng bố, kinh khủng của lệ quỷ sẽ khiến cho người ta sợ hãi và tuyệt vọng đến mức nào.

Trương Hiển Quý thầm nghĩ trong lòng, đồng thời cũng có một ít chờ mong:

- Xem ra cậu ta đúng là có chút bản lĩnh.

Tần tổng chỉ chỉ con mắt quỷ trên trán của hắn, nghiêm túc hỏi:

- Con mắt này của cậu là thật? Không phải đính lên đó chứ.

Dương Gian chỉ chỉ tay vào chiếc ghế sopha ông ta đang ngồi:

- Thay vì tổng giám đốc Tần tiêu tốn thời gian vào việc kiểm chứng con mắt của tôi là thật hay giả, tôi nghĩ ông nên bớt chút thời gian để ý hoàn cảnh xung quanh thì hơn. Ông thử nhìn xem cạnh mình có gì thay đổi không, hiện tại tôi chỉ cho mấy vị trước giờ quan sát được chân tướng của công tymà thôi. Thật sự ở chỗ này đã có quỷ xuất hiện rồi, chỉ là mấy người không có phát hiện ra mà thôi.

Tổng giám đốc Tần bất chợt dùng tay sờ sờ lên ghế sopha, ông ta cảm giác được bàn tay của ông ta sờ trúng phải thứ gì đó sền sệt.

Ông là hơi kinh hãi, vội vàng quay người nhìn lại.

Không biết từ lúc nào, trên chiếc ghế mà ông ta đang ngồi đã bị dính đầy máu tươi.

Hắn kinh hãi đứng lên:

- Chết tiệt, chuyện gì đang xảy ra thế này?






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch