Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 259: Dưới Ánh Đèn Đường

Chương 259: Dưới Ánh Đèn Đường

Bởi vì đường mà hắn đi không dựa theo con mắt của hắn, dựa vào mắt quỷ, quỷ vực không thể nào mê hoặc được hắn.

Trừ phi... Đây chỉ là do con quỷ kia thay đổi vị trí và do hắn tình cờ gặp được nó thêm lần nữa mà thôi.

"Hay mình thử đi qua đó xem, thử kiểm tra xem có phải là mình lạc đường hay con quỷ này có điểm gì khác thường."

Dương Gian do dự một chút, hắn không muốn đi vòng nữa, vì quá lãng phí thời gian, vì thế quyết định đạp xe qua đó.

Nếu là quỷ nô thì những thứ nãy giờ chỉ là do hắn sợ bóng sợ gió, có điều vì an toàn, hắn vẫn quyết định nhóm ngọn nến lên. Ngọn lửa xanh lục lại tỏa ra, bao phủ xung quanh người của hắn. Ngay cả quỷ gõ cửa mà nó còn có thể bức lui được, không lý do gì nó lại sợ quỷ nô. Thế là hắn dùng tay cầm quỷ nến, đạp xe đạp về phía con quỷ dưới ngọn đèn đường kia nhưng một chuyện không thể tưởng tượng đã xảy ra.

Quỷ nến đột nhiên thiêu đốt một cách điên cuồng như đổ xăng vậy, ngọn lửa tỏa ra một cách kịch liệt, ánh nến trở chập chờn không gió mà lay lắt.

Ngọn nến tụt đi một cách nhanh chóng, chỉ mấy giây đồng hồ mà quỷ nến đã thiêu đốt mất 5 cm.

- Không thể nào, sao có thể như vậy chứ.

Dương Gian nhanh chóng dừng xe lại, hắn thật sự rất kinh ngạc khi chứng kiến ngọn nến lại thiêu đốt nhanh như vậy, đồng thời hắn lập tức lùi lại phía sau.



Dương Gian hiểu rất rõ tác dụng của quỷ nến. Nó giống như những gì mà Vương Tiểu Minh đã nói, sau khi đốt ngọn nến, ánh nến sẽ tỏa sáng và bao trùm ra xung quanh. Những địa phương có ánh nến chiếu đến lệ quỷ sẽ không thể nào tới gần. Người ở trong phạm vi bao phủ của ngọn nến sẽ được đảm bảo an toàn tuyệt đối.

Nhưng có một điều cần phải chú ý là, nếu con quỷ mà quỷ nến cần đối phó càng khủng bố thì tốc độ thiêu đốt của nó sẽ càng nhanh. Bình thường, khi đốt một cây quỷ nến để đối chọi với những chuyện linh dị, nó có thể cầm cự được vài phút, thậm chí là mấy chục giây. Nếu khu vực đốt quỷ nến càng an toàn thì thời gian cháy sẽ càng lâu.

Lúc trước, khi hắn đối mặt với quỷ gõ cửa, ngọn nến cũng không có cháy nhanh như thế này. Nhưng hiện tại hắn chỉ mới tiếp cận ngọn đèn đường mà ngọn nến đã cháy nhanh hơn so với con quỷ gõ cửa gấp hai lần.

Những dấu hiệu đó cho thấy: đây là một mối nguy hiểm, cực kỳ nguy hiểm.

Dương Gian không thèm do dự chút nào, hắn nhanh chóng lùi ra phía sau.

Theo khoảng cách giữa hắn và ngọn đèn đường càng ngày càng xa, tốc độ cháy của quỷ nến đã bắt đầu giảm xuống dần dần. Ngọn đèn lắt léo không ổn định, lúc nào cũng có thể tắt như lúc nãy đã khôi phục lại bình thường.

Cảm giác nguy hiểm nhanh chóng tiêu tan nhưng trong lòng của Dương Gian lại không hề cảm thấy sự nguy hiểm này bị giảm bớt chút nào.

Lúc nãy hắn cho rằng bóng người đứng dưới ngọn đèn đường là một con quỷ nô ở bên trong quỷ vực. Mặc dù mức độ nguy hiểm của nó vẫn có, nhưng đối với hắn thì cái đó chẳng là gì, không đáng giá nhắc đến.

Nghĩ đến ý định lỗ mãng lúc nãy của Đồng Thiến, hắn âm thầm cảm thấy may mắn vì bản thân đã không dại dột nghe theo cách của cô ta. Nếu không có lẽ hắn đã phải bỏ mạng ở đây luôn rồi.

"Nói theo cách khác, mức độ khủng bố của con quỷ này còn kinh khủng hơn cả quỷ gõ cửa? Nhưng sao có thể xảy ra chuyện như vậy được chứ. Nếu mức độ khủng bố của con quỷ này đã đạt đến một mức độ khủng bố hơn cả quỷ gõ cửa, sao nó lại xuất hiện ở bên trong quỷ vực được chứ.

Ánh mắt Dương Gian biến hóa không ngừng, hắn nhìn chăm chăm vào bóng dáng cứng ngắc, đang đứng ở dưới ngọn đèn đường và quay lưng về phía hắn.

Bất chợt, hắn chú ý đến một chuyện, một chi tiết mà lúc nãy hắn đã bỏ sót, chính là ngọn đèn đường này đang sáng.

Lúc này hắn mới hiểu được thì ra ngọn đèn đường này không nằm trong quỷ vực mà nó đang ở hiện thực. Quỷ vực không thể ảnh hường được đến nó, cho nên nó mới không bị dập tắt, vẫn tiếp tục sáng.

Mà ngược lại, con quỷ kia không tiến vào bên trong quỷ vực nên có thể nói nó không nhìn thấy Dương Gian.

Nói theo cách khác, chính là quỷ vực đang bảo vệ hắn khỏi con quỷ kia, quỷ vực đang bảo về hắn và những người sống sót khỏi tiếp xúc đến con quỷ kia?

Gương mặt Dương Gian càng trở nên trầm trọng hơn:

"Gần đây thành phố Đại Xương bị cái gì thế nhỉ, ngoại trừ con quỷ gõ cửa là do mình dẫn đến ra, còn có thể xuất hiện thêm một con quỷ khủng bố hơn cả quỷ gõ cửa nữa. Cấp bậc của con này cao hơn rất nhiều so với hắn, hiện tại hắn chỉ có thể được xem như là một con Creep, còn nó lại là Boss chính hiệu. Chẳng lẽ thành phố Đại Xương là một địa phương đặc thù gì đó? Hay là mấy thành phố lớn khác cũng xảy ra nhiều chuyện như ở đây? Thôi, trước tiên đừng quan tâm đến chuyện đó nhiều làm gì. Tính toán cho qua chuyện trước mắt đã, còn lại thì tính sau đi. Hiện tại mình nên cách xa nó ngay lập tức, sau này cũng vậy, đừng bao giờ đến gần nó, cũng không cần quan tâm đến những lý do khác. Đây là ưu tiên hàng đầu."

Hắn hít vào một ngụm khí lạnh, cố gắng ổn định lại tâm trạng của bản thân, dù sao hắn cũng đã sợ bóng sợ gió một trận rồi. Con quỷ đứng dưới ngọn đèn đường kia cũng không có hành động nào gây nguy hiểm hết, tạm thời hắn vẫn còn đang an toàn.

Dương Gian đi vòng vào trong một con hẻm khác để vòng qua con quỷ này, sau đó tiếp tục đi về phía trước.

Nếu đi thêm một đoạn nữa mà không có tìm được Giang Diễm, hắn cũng chỉ còn cách từ bỏ.

Cũng ngay lúc này, ở bên trong khu vực mà quỷ vực bất khả xâm phạm, vị trí mà lúc nãy Dương Gian từng đi qua, nằm dưới ngọn đèn đường.

Bởi vì toàn bộ xung quanh khu vực này đều đã bị phong tảo, nên trên đường phố không có một ai qua lại, bốn phía im lặng đến đáng sợ, toàn bộ cửa hàng xung quanh đều đóng cửa.

Lúc này đang có một người ngồi dựa lưng vào ngọn đèn đường, trên mặt của hắn ta bị thương, máu chảy ra, rơi tí tách xuống mặt đường. Nhưng những thương tổn đó chẳng là gì đối với hắn ta, dường như hắn ta đang gặp phải một đả kích nào đó trên tâm lý khiến cho cả người toát ra một cảm giác âm u đầy tử khí.

Người này hơi ngẩng đầu lên, nhìn về phía bên cạnh ngọn đèn đường.

- Hiện tại, ngoài cái mạng quèn này, tao chả không còn thứ gì nữa, vì sao mày vẫn còn quấn lấy tao mà không chịu rời đi chứ?

Ngọn đèn đường đột nhiên lấp lóe, giống như đường truyền điện không được tốt vậy.

Nhưng trong mắt của người kia hắn ta lại có thể thấy được một con quỷ đang đứng dưới ngọn đèn đường.

Một con quỷ luôn luôn đưa lưng về phía hắn ta, từ trước đến nay nó chưa bao giờ để cho hắn ta trông thấy khuôn mặt, người đang ngồi nói chuyện với con quỷ này không ai khác chính là Triệu Khai Minh.

Hắn ta có thể đi ra khỏi quỷ vực, tránh thoát khỏi lượt tập kích của quỷ gõ cửa nhưng cái giá mà hắn ta phải trả để có thể sống sót là cái giá mà hắn ta không muốn tiếp nhận.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch