Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 335: Thai Quỷ

Chương 335: Thai Quỷ

Dương Gian nói.

- Như vậy là chậm rồi đó, cô may mắn lắm mới tìm được tôi đó. Nếu cô kéo dài thêm một thời gian nữa, thứ này sẽ ăn hết toàn bộ những thứ có ở trong bụng của cô. Sau khi ăn sạch thì nó sẽ xé nát bụng và chạy ra ngoài. Đến lúc đó thì tôi chỉ có thể chúc mừng cô thôi, cô đã sử dụng mạng sống để sinh ra một con quỷ thật sự rồi đó.

Bên trong điện thoại di động định vị vệ tinh lại vang lên tiếng nói sợ hãi của Lưu Tiểu Vũ.

- Không, chuyện này sao có thể xảy ra được chứ, quỷ anh là của Chu Chính mà. Sao cô gái này lại có được, Dương Gian, có phải cậu nhìn nhầm hay không.

Dương Gian nói:

- Có lẽ là mới có thôi. Trước kia đã từng phát sinh việc này hay chưa. Ngự quỷ nhân quan hệ với người bình thường sẽ thai nghén ra quỷ anh?

Lưu Tiểu Vũ khẳng định một cách chắc nịch.

- Tuyệt đối không thể nào có chuyện như vậy được, cậu cho rằng cậu là thượng đế hay sao mà có thể khiến cho người khác mang thai quỷ anh. Chuyện này tuyệt đối không có liên quan gì đến cậu hết.

Dương Gian nói:

- Tôi cũng nghĩ vậy, bởi vì như thế thì vô nghĩa quá. Nếu nguyên nhân của chuyện này không phải là tôi, chân tướng của nó cũng chỉ có một.



Nhìn lấy chiếc bụng nhỏ đang hơi nhô ra của Trương Lệ Cầm, ai có thể nghĩ ra được trong cái bụng này lại đang có một con quỷ anh trú ẩn. Dương Gian đã từng nghi ngờ việc có phải là do hắn là ngự quỷ nhân, khi làm chuyện đó với người bình thường sẽ sản sinh ra quỷ anh?

Thế nhưng lời nói chắc nịch của Lưu Tiểu Vũ đã đạp đổ suy nghĩ đó của hắn. Chuyện này không có chút xíu quan hệ nào với hắn nhưng nếu không phải do hắn rồi, Dương Gian lại cảm thấy có lẽ là cái thai trong bụng của Trương Lệ Cầm sẽ có liên quan đến chuyện linh dị ngày hôm nay của thành phố Đại Xương. Mặc dù đến ngày hôm nay thì chuyện linh dị mới bắt đầu bạo phát nhưng trước khi chuyện linh dị bạo phát thì nó sẽ phải trải qua một thời kỳ ủ bệnh, trong quá trình này sẽ sinh ra người bị hại. Có lẽ Trương Lệ Cầm cũng là một trong những người bị hại của quá trình này.

Trương Lệ Cầm nghe thấy việc quỷ anh có thể sẽ giết mình, cô hoảng sợ, ngay cả sắc mặt cũng trở nên trắng bệch.

- Dương Gian, làm sao bây giờ, cậu nhanh giúp tôi đi.

Dương Gian nói:

- Không cần khẩn trương, hiện tại quỷ anh vẫn còn nhỏ, còn lâu nữa thì nó mới mở bụng rúc ra ngoài được. Tối hôm qua khi đi ngủ cô có cảm giác được đau đớn đứt từng khúc ruột hay không?

Trương Lệ Cầm nói.

- Không, không có.

Dương Gian nói.

- Nếu vậy thì tốt, con quỷ anh này còn chưa có bắt đầu ăn nội tạng, nếu không cô chết chắc rồi.

Nếu quỷ anh đã bắt đầu ăn nội tạng, điều đó có nghĩa quỷ anh đã hoàn toàn ký sinh trên chủ thể. Đến lúc đó chủ thể sẽ phải nhờ quỷ anh để duy trì sinh mạng. Một khi quỷ anh chết, chủ thể cũng sẽ chết theo. Ngay cả khi không đụng chạm đến quỷ anh thì chủ thể cũng sẽ chết ở thời điểm nó khôi phục hoàn toàn, đây chính là một cái cục diện phải chết.

Dương Gian lại hỏi:

- Hiện tại cô thử khống chế con quỷ anh ở trong bụng của cô xem sao? Nếu có thể khống chế, đó sẽ là một tin tức cực kỳ tốt. Cô không còn là người bình thường nữa, cô đã trở thành loại người như tôi, ngự quỷ nhân.

Trương Lệ Cầm vừa sợ lại vừa gấp:

- Chuyện này, chuyện này sao có thể chứ. Thứ này làm sao mà khống chế được? Sao đứa bé ở trong bụng lại nghe lời của tôi được.

Dương Gian nói:

- Thử một chút đi, có được hay không cũng khôg quan trọng. Ngoài ra cô cần phải giữ được bình tĩnh, tình trạng lúc này của cô cũng không có tệ quá đâu. Cứ tin tưởng ở tôi, ít ra nó còn tốt hơn nhiều so với những gì mà tôi nghĩ.

Trương Lệ Cầm do dự một chút, rồi nói:

- Vậy để tôi thử một chút xem sao.

Thế nhưng kết quả cũng không quá lạc quan, Trương Lệ Cầm và Chu Chính không hề gióng nhau, cô cũng không có cách nào khống chế con quỷ ở trong bụng.

Cho dù là mệnh lệnh đơn giản nhất cũng không được.

Dương Gian nhíu mày.

- Nói như vậy thì cô cũng không phải là ngự quỷ nhân, cô chỉ đơn thuần là bị quỷ anh nhập thân.

Mọi chuyện có chút phức tạp, chuyện này khác xa với những gì mà Chu Chính đã trải qua.

Trương Lệ Cầm có một cảm giác bất an mãnh liệt:

- Vậy tôi phải làm sao đây?

Dương Gian nói.

- Còn làm thế nào được nữa, đương nhiên phải lôi con quỷ ở trong bụng của cô ra ngoài. Chẳng lẽ cô định sinh nó ra?

Trương Lệ Cầm cũng rất ngượng ngùng khi đề cập đến chuyện này nhưng cô vẫn nói:

- Vậy cậu có thể đi đến bệnh viện phá cái thai này cùng tôi không?

Dương Gian nói:

- Cô đang cho rằng đây là cái thai bình thường hay sao mà định phá vậy? Thứ bên trong bụng của cô là quỷ anh đó, cô có biết cái gì là quỷ anh không? Nói đơn giản thì nó cũng là mọt con quỷ. Tôi không nghĩ rằng mấy người bác sĩ bình thường sẽ làm gì được nó đâu. Mấy thủ đoạn phá thai bình thường chắc chắn sẽ không thể nào làm gì được nó. Ngay cả khi có phá toang bụng của cô ra thì cũng chưa chắc tìm ra nó. Sở dĩ chuyện linh dị được gọi là chuyện linh dị bởi vì nó không được suy đoán theo lẽ thường. Không cần phải đi bệnh viên đâu, tôi sẽ nghĩ cách giúp lấy nó ra, ai bảo tôi là cha dượng nó chứ.

Trương Lệ Cầm vội xin lỗi.

- Thật xin lỗi, khiến cậu thêm phiền phức.

Dương Gian nói:

- Cũng không tính là quá phiền phức. So với chuyện của cô thì chuyện sắp xảy ra tiếp theo đây mới gọi là phiền phức. Trước tiên mặc lại quần áo cho tử tế đi, đi ra ngoài ăn uống chút gì đó với tôi đã. Tối hôm nay cô cứ ở lại đây đi, trước khi chưa giải quyết xong cái thứ trong bụng, đừng có đi đâu cả. Nếu không tôi không dám hứa là lần gặp sau cô còn là người sống nữa hay không?

Trương Lệ Cầm nói.

- Được, được.

Hai người quay lại phòng khách ở tầng một. Lúc này Giang Diễm đang mặc một chiếc tạp dề, bưng thứ gì đó đi ra từ phòng bếp.

- Dương Gian, ăn cơm thôi. Tôi đã xào cho cậu món mà cậu thích ăn nhất đây, cơm chiên trứng.

Dương Gian nói:

- Xào thêm một phần đi, Trương Lệ Cầm sẽ ăn cơm ở đây. Tối nay cô ấy sẽ ngủ lại tại đây.

Giang Diễm hơi sững sờ một lát, sau đó dùng ánh mắt cổ quái nhìn lấy Trương Lệ Cầm. Trương Lệ Cầm mỉm cười, bộ dạng cũng không được tự nhiên lắm nhưng cô không có nói câu nào.

Lúc ăn cơm, không biết là vô tình hay cố ý mà thỉnh thoảng Dương Gian lại nhìn cái bụng của Trương Lệ Cầm và tự hỏi.

Cách trực tiếp nhất để lấy con quỷ anh kỉa ra chính là dùng bóng quỷ không đầu chui vào trong bụng của Trương Lệ Cầm, túm và lôi con quỷ anh ra.

Dương Gian chợt lắc đầu.

"Không, không được, quỷ anh đã kết hợp lại cùng thân thể rồi, nếu lấy ra quỷ anh thì có lẽ sẽ kéo luôn đám ruột của Trương Lệ Cầm ra ngoài. Bóng quỷ không đầu không thể nào nhẹ nhàng, cẩn thận. Những thứ tiếp xúc với nó sẽ không có cách nào hoàn chỉnh."






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch