Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 459: La Tố Nhất

Chương 459: La Tố Nhất

Hiện tại Dương Gian đang ngồi một thân một mình trên tầng năm. Lúc này hắn tỏ ra cực kỳ kiên nhẫn ngồi đọc mấy cuốn sách dày.

Hắn đọc những cuốn sách như giải phẫu học, bản đồ thần kinh trong cơ thể người, cách nhận biết các huyệt vị... Từng cuốn từng cuốn đều nói về những vấn đề rất chuyên sâu và khó hiểu, chúng khác xa với những bộ truyện tranh.

"Nguyên nhân hình thành thi ban là do khi máu trong cơ thể người ngừng vận chuyển, tiếp đến do sự tác động của trọng lúc lên mạch máu, khiến cho máu tích tụ lại với nhau ở bên trong các tĩnh mạch. Dần dần chúng to ra, vì thế khi nhìn từ bên ngoài lớp da tháy được những nốt màu tím đậm, đây chính là thi ban."

"Nói cách khác, nguyên nhân hình thành thi ban là do máu tụ lại ở dưới lớp da, hiện tại việc cần làm chính là loại bỏ những tụ máu kia, như vậy thi ban trên người của mình cũng sẽ biến mất."

Một bên Dương Gian ngồi đọc những cuốn sách khiến bao người phải đau đầu kia, tiếp đó hắn bắt đầu thứ lý giải một số ý đơn giản và tiến hành thử nghiệm.

Hắn không thể nào đi loạn trên đường với thân thể giống như người chết này được. Ngoài ra nếu đi vào ban ngày thì còn đỡ, chứ hắn mà đi vào ban đêm chắc có khối người phải đột tự vì bị hắn dọa mất.

Nhìn lấy một khối thi ban ở trên mu bàn tay, đồng thời hắn bắt đầu khống chế quỷ ảnh.

Rất nhanh đống máu bị tụ lại ở dưới lớp da bị tan chảy.

Thi ban biến mất.

Dương Gian lẩm bẩm:

- Khá đơn giản nha, quả nhiên tri thức cũng chính là một loại sức mạnh.

Sau đó hắn đứng dậy cầm cuốn sách vừa đi vừa đọc. Hắn muốn đi tắm rửa, thuận tiện loại bỏ đống thi ban nằm trên người.

Từng dòng nước ấm chảy xuống, những đốm máu huyết tụ lại ở sau lưng Dương Gian dần dần bị loại bỏ hết. Rất nhanh những chấm thi ban dọa người kia đã biến mất.

Chỉ là hiện tại da thịt của hắn vẫn còn có chút tái nhợt và băng lãnh. Nhưng ngoại trừ cái đó ra, da thịt của hắn không khác gì so với da thịt bình thường.

"Tay chân bị lạnh là do khí huyết trong người không đủ, cần phải tăng cường luyện tập, duy trì thói quen nghỉ ngơi đúng giờ giấc, ừ... Đây có phải là rắm thối không nhỉ? Với bộ dạng hiện tại của mình mà còn cần luyện tập hay sao?"

Dương Gian vừa tắm rửa, vừa đọc sách, nghĩ cách giải quyết tình trạng hiện tại của bản thân.

Bằng không khi mẹ hắn về, để bà nhìn thấy bộ dạng này của hắn chắc phải lo sợ.

"Nếu có thể tăng tốc độ lưu thông máu trong người thì có khả năng cao là sẽ giải quyết được vấn đề thân thể bị lạnh như vậy. Đồng thời cách hiệu quả nhất để tăng tốc độ lưu thông máu chính là tăng nhịp đập của tim."

Dương Gian sờ sờ tay lên tim để cảm nhận nhịp tim.

Nó quá chậm.

Tốc độ hiện tại của hắn chỉ bằng một phần ba so với người bình thường.

Nếu đổi lại là một người bình thường mà có nhịp tim như hắn thì chắc chắn người kia sẽ xảy ra chuyện.

"Việc nhịp tim đập quá nhanh hoặc quá chậm sẽ có ảnh hưởng không tốt đến cơ thể người. Nhưng tình trạng hiện tại của bản thân khá đặc thù, thân thể của mình đã được coi như một con quỷ, gần như không sợ chết nữa. Đã vậy rồi còn để ý gì đến việc tim đập nhanh hay chậm đâu mà đòi ảnh hưởng."

Hắn lập tức khống chế nhịp tim, để cho tốc độ lưu thông máu trong cơ thể nhanh hơn.

Khi tốc độ lưu thông máu trong cơ thẻ gia tăng, thân thể băng lãnh của hắn dần dần ấm lên.

Sau một hồi giày vò thì nghiệm, Dương Gian cảm giác thân thể của hắn đã dần dần khôi phục lại được trạng thái cơ năng bình thường.

Chí ít thì biểu hiện bên ngoài của nó là như thế.

Nhưng thực tế, trong lòng của Dương Gian hiểu, vấn đề lớn nhất đang xảy ra đối với hắn không phải là thân thể, mà là tâm lý. Tại vì sau khi khởi tử hoàn sinh, phần lớn cơ thể đã trở thành quỷ, tâm lý của hắn cũng thay đổi rất lớn.

Thứ duy nhất không bị biến đổi chính là tư tưởng của hắn.

Chỉ là Dương Gian cũng không thể hiểu dược liệu theo thời gian thì tư tưởng của bản thân có bị quỷ ảnh thay đổi hay không, hoặc là có phải hiện tại sự thay đổi này đã bắt đầu diễn ra nhưng hắn còn chưa cảm nhận được.

"Thôi, đi ngủ. Cũng không biết hiện tại có còn ngủ được nữa hay là không đây."

Sau khi loại bỏ hết những chấm thi ban ở trên người, Dương Gian quay trở về phòng để ngủ.

Từ khi hắn bắt đầu treo cổ tự sát đến giờ, bản thân hắn còn chưa ngủ một lần nào. Vậy mà hắn lại không hề cảm thấy mệt mỏi dù chỉ một chút.

Ban đầu là mất ngủ, sau đó là tỉnh giấc thất thường, tiếp đến lại thếu ngủ, rồi đến không ngủ được, đây là những biến hóa mà Dương Gian có thể cảm nhận rõ ràng được.

Nằm ở trên giường.

Dương Gian càng ngủ càng tỉnh, hắn không hề cảm thấy buồn ngủ chút xíu nào.

Lúc này, ở ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa.

- Dương Gian, cậu có ở trong đó không?

Dương Gian nói:

- Có chuyện gì thế?

Cửa phòng được mở ra, hắn lập tức nhìn thấy Trương Lệ Cầm hơi đỏ mặt đi vào. Trên người của cô đang khoác một chiếc khăn tắm, dường như cô cũng vừa tắm xong.

- Tôi thấy đèn bên trong phòng của cậu còn chưa tắt cho nên tôi mới đi lại đây xem có chuyện gì xảy ra hay không.

Dương Gian nói:

- Không có chuyện gì đâu. Sau khi chuyện linh dị của quỷ chết đói kết thúc, toàn bộ mọi thứ lại trở về với sự bình lặng như thường ngày.

Trương Lệ Cầm nói:

- Vậy sao cậu lại luôn luôn ngồi ru rú ở trong phòng vậy. Cậu không chơi game cùng Trương Vĩ, ngay cả có người khác đến tìm mà cậu cũng thoái thác không gặp. Với lại hình như cậu cũng có ý tránh né tôi thì phải?

Dương Gian nói:

- Tránh né cô? Không, không có chuyện đó đâu.

Trương Lệ Cầm lập tức nói với giọng điệu u oán.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch