Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 120: Chúc Tuyết Ngân (1)

Chương 120: Chúc Tuyết Ngân (1)




Dịch giả: BK

Edit: Long Hoàng

Duyệt: Long Hoàng

“Là cường giả tới từ phiến đại lục thần bí kia?” Vị phụ nhân trong bảo khố nói.

Phó viện trưởng Bạch Hoành Bác gật gật đầu.

“Bọn họ rốt cuộc là tộc phái gì, có tất cả bao nhiêu cường giả chủ cấp trở lên?” Ngô lão tiên sinh hít một hơi thật sâu, cuối cùng cũng hỏi câu mấu chốt này.

Bạch Hoành Bác không trả lời ngay, mà liếc mắt nhìn sang Nam Linh Sa.

“Một người, là một vị Mục Long sư.” Nam Linh Sa mở miệng chậm rãi nói, ngay lúc nói ra câu này, ngữ khí của Nam Linh Sang tựa hồ như ngay cả nàng cũng không dám tin vào bản thân.

“Là một tên Mục Long Sư không chế một đầu Tử Long.” Bạch Hoành Bác nói bổ sung vào.

Chỉ là một câu bổ sung này, lại khiến cho tất cả mấy vị cường giả Chủ cấp ngồi đây đều cảm thấy rung động tột cùng.

Một người một rồng diệt Tông Cung! !

Chẳng lẽ vị Mục Long Sư này lại là Thần Linh sao!!!

Hắn làm sao có thể chỉ dựa vào một người mà san bằng diệt sạch một Tông Cung uy quyền sừng sững bao năm nay? ?

Điều quan trọng là, Tông Cung dù sao đi nữa cùng tồn tại một vị Cung Chủ là cường giả Quân cấp, chính vì có hắn ta nên Tông cung mới có thể sừng sừng đứng trên đầu các đại thành bang mà không ngã.

Một vị cường giả đi ra từ một phiến đại lục thần bí, liền một thân một mình diệt Tông cung, cái này chẳng phải mang hàm ý nói Tổ Long thành, không, là cả Ly Xuyên đại địa này căn bản nhỏ bé không đáng kể so với phiến đại lục kia, tất cả chỉ là gà đất chó sành thôi sao!!

“Tòa thành này, do ai chưởng quản!”

“Tòa thành này, do ai chưởng quản!”

Đột nhiên, một giọng nói văng vẳng vang lên bên ngoài Thuần Long học viện.

Giọng nói này không to lớn vang dội, hơn nữa cũng có vẻ cách khá xa, những mỗi người ở đầy đều có thể nghe rõ ràng từng chữ một nàng nói ra.

Mọi người lập tức theo nhau đi ra khỏi Trúc Lâm các, Nam Linh Sa lại đưa tay vẽ một chiếc phi thuyền, đem mọi người chở ra khỏi rừng trúc.

Không phải ở trong Thuần Long học viện.

Là ở phía trên Tổ Long thành, tựa hồ như ở ngay trên tường thành, từ nơi này nhìn đi có thể thấy rõ ràng một thân ảnh ngạo nghễ đứng ngự không lơ lửng trên trời!

“Chúng ta đi qua xem một chút.” Bạch Hoành Bác trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.

Thuyền vẽ phi hành, bay về phía vị trí tường thành của Tổ Long thành, mỗi một người ở đây đều trở nên thần sắc nghiêm trọng, nét mặt lo lắng, bởi vị bọn họ càng tới gần, càng có thể thấy rõ ràng, ở phía trên không trung Tổ Long thành bang, là một đầu Thánh Sư Tử Long cường đại nguy nga chiếm cứ phía trên cổng thành…

Dáng vẻ uy vũ thần tuấn kia như không thuộc về sinh linh của thế giới này, lại càng giống như Tiên Long thời Viễn Cổ Thần Thoại giáng thế quan sát toàn bộ tòa Tổ Long thành màu xám bạc này, quan sát toàn bộ phàm linh trong thành!!

Là vị Mục Long Sư một mình diệt Tông Cung kia! !

Bên cạnh hắn còn có một nữ tử kiêu ngạo mặc đạo bào, người phát ra chất vấn chính là nữ tử này, giọng nói của nàng có thể truyền đến hằng trăm cây số, bảo đảm mỗi một phàm linh trong Tổ Long thành đều có thể nghe rõ ràng.

Tử Long sừng sững giữa trời, rực rỡ huy hoàng lóa mắt như một vị Thần Linh, trên mỗi phiến vảy của nó đều tỏa ra ánh hoàng kim sáng chói như châu báu, càng không cần phải nói đến vị nam tử khống chế đầu Tử Long này, giữa lông mày hắn liền lộ ra một cỗ khí thế uy nghiêm áp đảo hết thảy, chẳng khác gì hung thần ác sát, oai vệ vô cùng, dù hắn vẫn luôn duy trì vẻ bình thản, nhưng khí thế ấy vẫn khiến người khác không tự chủ được mà run rẩy! !

Họa Chu bay đi …

Bạch viện trưởng, Ngô lão tiên sinh cùng vị phụ nhân trông coi bảo khố kia, bọn hắn đều không khỏi hoảng hốt.

Hai người kia thế nhưng chính đầu sỏ diệt Tông cung hôm qua!

Chẳng lẽ đối với bọn họ mà nói, diệt Tông cung căn bản không cần tốn nhiều sức, qua ngày thứ hai liền xử lý xong xuôi rồi bay qua Tổ Long thành sao!

“Ta sẽ thử qua giao thiệp với bọn họ, nếu tình huống trở nên bất lợi, tuyệt đối không được xúc động!” Lúc này, Nam Linh Sa mở miệng nói.

Nàng đưa những người khác xuống, hiển nhiên vì muốn một mình đối mặt với vị cường giả bí ẩn kia.

“Ta và đi cùng với ngươi." Chúc Minh Lãng không có xuống khỏi họa chu.

Vị cường giả cưỡi Tử Long kia nét mắt có vẻ ôn hòa, nhưng toàn thân trên dưới lại tràn ngập một cỗ khí tức nguy hiểm sát phạt, hắn giết nhiều người của Tông cung như vậy, trên thân lại không lộ ra nửa tia lệ khí nào, có lẽ đối với hắn mà nói, những sinh linh của Ly Xuyên đại địa này căn bản cũng chẳng khác gì con sâu cái kiến.

Chúc Minh Lãng làm sao có thể để Nam Linh Sa một mình đi thương lượng cùng kẻ nguy hiểm như vậy.

Nam Linh Sa cũng không định để Chúc Minh Lãng cuốn vào, nhưng thấy Chúc Minh Lãng khăng khăng một mực không rời đi, nàng cũng không có cách nào khác.



Nam tử cưỡi Tử Long lười biếng ngồi phía trên cổng thành, ánh mắt quét qua một vòng nhìn đám phàm dân trong thành.

Trên đường phố, chỗ phòng cửa sổ, vô số người từ khắp mọi nơi nhìn lên hắn, trên mặt mỗi người đều mang một vẻ hoang mang lo lắng.

Năm tháng dài lâu, có quá nhiều người như ếch ngồi đáy giếng, chỉ thấy một mảnh bầu trời nhỏ bé, lại không hề hay biết rằng thế giới thực sự còn rộng lớn hơn so với tưởng tượng của bọn họ vô số lần, lại càng không nhận thức được những tồn tại cường đại kinh khủng vượt xa cả hiểu biết của bọn họ đang ở trong thế giới này…

A, cũng phải thôi, đối với những người phàm tục như bọn họ mà nói, chính mình cũng không còn thuộc phạm vi là người nữa.

Mình chính là trời xanh, là thượng thương, là thần linh ! !

Một chiếc họa thuyền tiến gần, nam tử cưỡi Tử Long quay đầu, liếc mắt nhìn thấy một đôi nam nữ ở trên thuyền.

Nữ tử có vẻ như là một vị Thần Phàm Họa Sư, có thể thao tác bút mực, dùng mực họa ra những vật bất phàm, lại sống động như thật, còn vị nam tử kia …

“Đây chính là Tổ Long thành, còn ta là Nam Linh Sa, chính là chấp chưởng giả của thành này.” Nam Linh Sa đứng ở trên thuyền, mở miệng nói.

“Đây là tông môn sao?”

“Không phải, là thành bang của phàm nhân.” Nam Linh Sa trả lời.

“Nếu đã không phải là tông môn, vậy các ngươi tự giải quyết cho tốt.” Tử Long nam tử nói.

Nam Linh Sa lộ ra vài phần khó hiểu.

Chẳng lẽ mục đích của bọn họ đến đây là để diệt môn ?

Trên mảnh Ly Xuyên đại địa này, về cơ bản có rất ít tông môn, nếu xét cũng chỉ có một hai tông môn mà thôi, nếu nhất định phải xét thì có Tông cung có thể xem là một tông môn, những Mục Long Sư hay Thần Phàm giả khác trên cơ bản đều tụ tập ở các thành bang.

. . .






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch