Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 191: Mời các vị mau cút! (1)

Chương 191: Mời các vị mau cút! (1)




Dịch giả: Mi An

Edit: BK

Duyệt: Long Hoàng

Rốt cuộc là thứ gì đã chém đứt tứ chi của Độc Cưu khôi lỗi cường đại kia chỉ trong nháy mắt?

Đến ngay cả những cường giả lão niên uy tín đang đứng trên công thành cũng không thấy rõ ràng đó là cái gì, huống hồ là những người dân phổ thông trên mê tường!

"Hình như Chúc Minh Lãng hắn sở hữu một long thú khác còn cường đại hơn nữa." Vân Trung Hà trầm giọng nói.

Ngô Phong của Diêu Sơn Kiếm Tông đã cẩn thận quan sát tỉ mỉ, nhưng khoảng cách thật sự quá xa, ông ta căn bản không thể nào nhìn thấy được chùm ánh sáng đó rốt cuộc là thứ gì.

Trái lại là thực lực mà Chúc Minh Lãng đã bày ra dưới thân phận Mục Long sư quả thực khiến người xem quá bất ngờ.

. . .

Cuối cùng, Cửu Quân Mộ Sơn dừng lại ở trên cao, Tướng Quân Lăng Mộ Sơn kia đứng sừng sững, bao quanh là các đồi núi san sát nhau, rõ ràng khoảng cách giữa các Mộ Sơn đã lớn hơn không ít.

Tuyệt đại đa số cường giả đều e ngại những bức tượng tướng quân khổng lồ trên Tướng Quân Lăng Mộ Sơn, cho nên không ai dám tùy tiện xuất thủ.

Thế nhưng lúc này, Chúc Minh Lãng lại đang chạy về nơi đó.

Đồng thiết khôi lỗi kia như đang quay cuồng lăn lộn dưới đất, Chúc Minh Lãng cũng lười cho hắn một cái liếc mắt, như trong mắt hắn đó chẳng khác gì là một đống đồng nát sắt vụn.

Tiếp tục đi lên chỗ cao nhất, đệ tử các đại thế lực trên Cửu Quân Mộ và các cường giả đến từ các quốc gia khác nhau đều chú ý thấy một chùm hồng quang phi toa đang bay tới với tốc độ cực nhanh bên cạnh Chúc Minh Lãng.

Tốc độ của đoàn hồng quang kia thật sự quá nhanh, đến mức họ không thể thấy rõ rốt cuộc đó là gì, nhưng có một điều có thể chắc chắn, đó chính là thứ đồ vật tỏa ra hồng quang này chính là nguyên nhân chặt đứt tứ chi của đồng thiết khôi lỗi!

Đồng thiết khôi lỗi có thực lực mạnh hơn cả những long thú thượng vị Chủ Cấp, thân thể của nó thậm chí có phần vượt trội hơn cả thân thể Cổ Long, thế mà lại bị dễ dàng chém phăng như vậy....

Trong lúc nhất thời, mấy tên đệ tử Quân Cấp đều bắt đầu xem xét lại thực lực của Chúc Minh Lãng!

Chúc Minh Lãng đã bước lên vị trí cao nhất trên đỉnh núi, xung quanh hắn có chừng khoảng mấy tòa tướng quân cự tượng, hơn nữa trong tay chúng đều cầm hộp gấm màu đỏ tím.

Ngay khi mọi người cho rằng hắn muốn trở thành người đầu tiên gỡ hộp gấm màu đỏ tím xuống, hắn lại chậm rãi xoay người lại, đồng thời nhảy lên trên vị trí cao nhất, dường như muốn bảo đảm tất cả mọi đệ tử đang ở trong Cửu Quân Mộ Sơn đều có thể nhìn thấy mình.

"Các vị, những ai đang nằm trong tầm mắt của ta, bây giờ có thể lập tức cút hết được rồi."

"Tất cả hộp gấm trên Cửu Quân Mộ Sơn này đều thuộc về Chúc Minh Lãng ta!"

Chúc Minh Lãng mở miệng nói.

Một câu của hắn rất phong khinh vân đạm, nhưng bất cứ ai nghe thấy đều ngây ra như phỗng!

Trên thành tưởng nối tiếp nhau của Cơ Quan thành có hàng vạn người đang đứng, bên trong thành lâu phú quý cũng có không biết bao nhiêu người thuộc các đại thế lực quyền quý đang tọa trấn.

Chúc Minh Lãng đứng ở chỗ cao nhất, hơn nữa hắn còn vận dụng linh lực để nói ra hai câu vừa rồi, cố tình để những người trên Cửu Quân Mộ Sơn có thể nghe thấy, thậm chí ngay cả những phàm nhân xem cuộc thi đấu trên mê tường cũng có thể nghe thấy!

Nơi Hoắc Thượng Quân của Tử Tông Lâm đang đứng, bên trái hắn có một đầu Tử Vân Long, bên phải có một Kim Khung Long. Khoan nói đến bản thân Hoắc Thượng Quân nghe cũng ngạc nhiên vô cùng, đến cả hai đầu long thú có thực lực Quân Cấp bên cạnh cũng há cả long chủy ra, mãi không khép lại được, như thực sự nghe hiểu lời nói đầy ngông cuồng của nhân loại này...

Đây rốt cuộc là đang làm gì!

Hai đại Long Quân chúng nó còn đang đứng tọa trấn ở đây, vậy mà thực sự coi chúng thành đồ vô hình rồi sao?

Một người thanh niên đầu trọc mặc tăng bào của Hạo Khí Võ Tông đang leo lên Cửu Quân Mộ Sơn, vừa ngẩng đầu đã thấy Chúc Minh Lãng, còn nghe thấy lời Chúc Minh Lãng nói, không khỏi sờ cái đầu bóng lưỡng của mình, vẻ mặt cổ quái, lắc đầu khó hiểu.

Ôn Mộng Như của Miểu Sơn Kiếm Tông cau mày, hai mắt nhìn chằm chằm Chúc Minh Lãng không rời.

Trong trí nhớ của nàng, thiếu niên đã xông vào Miểu Sơn Kiếm Tông, cũng mang bộ dáng cuồng vọng đến mức khiến người ta chỉ muốn bắt hắn lại để hành hung mấy chục lần cho hả dạ như thế này!

Không phải kiếm tu đã bị phế rồi sao?

Vì sao bản tính vẫn không đổi!

Trong tầm mắt...

Nàng cũng đang ở trong tầm mắt hắn, chẳng lẽ hắn cũng yêu cầu nàng phải cút luôn sao, bây giờ Chúc Minh Lãng hắn thực sự có bản lĩnh này không?

"Hay cho một Chúc Minh Lãng, trước đã được nghe nói hắn làm người cực kỳ kiêu ngạo, không coi ai ra gì rồi!" Triệu Thần của hoàng tộc cười khẩy một tiếng.

Triệu Ngọ cũng cười, nhưng trong nụ cười mang theo mấy phần trào phúng như nhìn một tên hề đang làm trò đùa.

Bọn hắn còn đang suy nghĩ nên dùng cái cớ gì để âm thầm giết chết Chúc Minh Lãng. Không làm thịt được hắn, ít nhất cũng phải khiến hắn bi thảm hơn Triệu Doãn Các một ít, nếu không thì làm sao có thể thật sự chọc giận Chúc Thiên Quan Chúc môn?

Giờ thì không cần bọn hắn phải vắt óc suy nghĩ nữa.

Chúc Minh Lãng làm ra hành động như vậy, ắt sẽ có thiên tài của các đại thế lực ra tay giải quyết, bọn hắn sẽ tuyệt đối không để mặc Chúc Minh Lãng coi thường mình như vậy, nhất định sẽ hạ độc thủ!

Phó Tu Mi của Thương Long điện đang từng bước đi lên đỉnh núi cao nhất, lúc này, hắn đột nhiên dừng bước, trong lúc nhất thời suy nghĩ không biết có nên tiếp tục đi lên không.

Chúc Minh Lãng...

Cũng xem như là người quen.

Lúc ấy mọi người đều là thiếu niên ngạo khí ngút trời, cuối cùng Phó Tu Mi lại thất bại thảm bại. Hắn cũng giống như Ôn Mộng Như, đã từng là bại tướng dưới tay Chúc Minh Lãng.

Nhưng bây giờ Chúc Minh Lãng là Mục Long sư!

Nếu tu vi kiếm tu của hắn vẫn còn, Phó Tu Mi sẽ là người cút đầu tiên khi nghe những lời tuyên bố đầy hùng hồn này!

Huống chi, qua một thời gian thực lực của mỗi người đều sẽ tăng lên.

Bản thân hắn tự thừa nhận thực lực và thiên phú của mình quả thực không bằng kiếm tu Chúc Minh Lãng của khi đó, nhưng cũng không đồng nghĩa với việc trên thế giới này chỉ có một thiên tài như Chúc Minh Lãng duy ngã độc tôn. Hoắc Thượng Quân của Tử Tông Lâm, Giác Tăng của Hạo Khí Võ Tông, hai huynh đệ hoàng tộc, Ôn Mộng Như của Kiếm Tông, Bồ Hàn Dung của Bồ tộc, Diệp Quảng của Thần Phàm học viện cùng với tuyệt thế thiên tài Hà Thanh Thiển tới từ một tiểu thế gia...

E rằng thực lực của bọn hắn cũng không kém hơn mình, thậm chí có người gần như siêu việt.

Trong số những người này cũng có những người có thanh danh rất cao, thực lực nghiền ép mọi đệ tử, cơ bản đều đã nằm ngoài phạm vi đệ tử thông thường. Tu vi hôm nay của bọn hắn, có khả năng đã bắt kịp kiếm tu Chúc Minh Lãng chói mắt của ngày đó!

. . .






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch