Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 202: Sống tiếp không phải tốt sao?

Chương 202: Sống tiếp không phải tốt sao?




DG: Vương Linh

Edit: BK

Duyệt: Long Hoàng

Đó chính là Võ Tông chính khí, tương tự như Kiếm Hồng, là một loại thần uy vượt qua khỏi năng lực cực hạn của thể xác phàm tục.

Chính khí hùng hồn, thoạt nhìn thì có cảm giác giống như quyền cước thông thường đánh tới, nhưng thực chất khí thế lại bàng bạc kinh khủng đến trời long đất lở, khiến Chúc Minh Lãng cảm giác như bản thân đang phải giương kiếm chống lại thiên tai khốc liệt chứ không phải là một tên tăng nhân.

Mỗi quyền của hắn đều có thể trực tiếp giao phong với Kiếm Linh Long, cứng rắn như sắt.

Cánh tay của hắn thậm chí có thể dễ dàng đánh văng cả mũi kiếm, khiến cho mỗi một kiếm đánh tới đều bị chậm đi.

Một cước hắn đá tới uy lực kinh khủng, tựa như một đầu mãnh thú thời hoang cổ đang trực vồ tới.

Chúc Minh Lãng lui lại mấy bước, cũng không phải vì hắn e sợ bị tên hòa thượng này trấn áp, mà là bên kia có mấy tờ Minh Hỏa hỏa phù lăng không đánh tới, hắn không thể không tránh né, loại hỏa diễm này có thể đốt cháy linh hồn con người này, một khi trúng chiêu sẽ mang lại nỗi thống khổ vô cùng.

Vừa mới tránh được Minh hỏa hỏa phù, một đoàn phong yêu lại xếp thành một bức tường xanh đen to lớn, mãnh liệt ép xuống dưới.

Chúc Minh Lãng đứa tay rạch một kiếm ngang bức tường được tạo bởi mấy con Dung Phong yêu này, rồi thân thể xoay tròn tại chỗ, dùng mũi kiếm rạch một đường trên đất, liền thấy trên thân Kiếm Linh Long bùng lên một ngọn hỏa diễm nóng bỏng.

Ngọn hỏa diễm này ánh lên quang mang thanh hồng, bám vào trên thanh kiếm, mà lại không có chút dấu hiệu tan biến nào.

Chúc Minh Lãng vận sức tích tụ toàn bộ sức mạnh của bản thân, hoa lệ huy động thanh bích huyết kiếm đang cầm trong tay, liền nhìn thấy vệt ảnh màu xanh đỏ của ngọn lửa mạnh liệt từ thanh kiếm của hắn bay lên!!

"Thương Long Kiếm!"

Chúc Minh Lãng đang đánh ra một điệu kiếm vũ, ngay sau đó là một đầu Hỏa Diễm Thương Long xuất hiện, Hỏa Diễm Thương Long nương theo từng động tác kiếm vũ Chúc Minh Lãng xuất ra, không ngừng bay lượn uốn quanh trong khoảng không trên đầu Chúc Minh Lãng, thân rồng to lớn mà dài, hỏa diễm nóng rực chói mắt...

Đoàn quân Dung Phong yêu tập hợp lại thành một vòng xoáy quỷ dị đáng sợ, chướng khí mù mịt, mà lúc một kiếm này của Chúc Minh Lãng chém xuống ra, Hỏa Diễm Thương Long cũng ở trên không trung quẫy mạnh đuôi, Chúc Minh Lãng vừa nhấc tay lên, Hỏa Diễm Thương Long liền lập tức nhào tới cắn xé, Chúc Minh Lãng lại chuyển động thân kiếm, Hỏa Diễm thương Long liền bay lên giảo sát vòng quét sạch!

Đầu Bích Huyết Hỏa Diễm Thương Long này không biết đã tiêu diệt biết bao nhiêu con Dung Phong yêu, trực tiếp đánh tan luôn cả tầng mây mù, đến cuối cùng Chúc Minh Lãng cầm thanh kiếm nóng rực chĩa thẳng mũi kiếm vào chính khí Võ Tông Dương Hoa.

Hỏa Diễm Thương Long bay đi, ngay khoảnh khắc lúc sắp biến mất, nó vận toàn bộ năng lượng còn lại, dùng ngọn lửa toàn thân đánh tới chỗ Võ tăng Dương Hoa.

Dương Hoa đứng thế trung bình tấn, song chưởng đánh ra ngoài, một cỗ chính khí lẫm liệt màu nâu hóa thành một chiếc chuông cổ, gia trì lên trên thân của vị Võ tăng kia, Hỏa Diễm Thương Long hóa thành từng đợt hỏa lãng (lãng: sóng) nóng rực hầm hập, làm bùng lên cả một vùng biển lửa, thế nhưng tên Võ tăng này tựa như căn bản không cảm thấy chút e ngại gì với ngọn hỏa diễm mãnh liệt này cả, quần áo trên người không có bất kỳ dấu hiệu bị cháy qua.

Chỉ là, Chúc Minh Lãng đạp lên hỏa diễm mà tiến lên, thanh Bích Huyết kiếm trong tay hắn lại trở về trạng thái nóng bỏng như trước, minh văn in hằn trên da thịt hắn, khiến cho toàn thân hắn như được trang bị Hỏa Diễm Kim Thân!

"Hòa thượng thối, ngươi còn kém xa, sau này đừng ấp ủ mấy cái tâm địa âm mưu xấu xa, gian xảo này nữa, dụng tâm tu hành nhiều chút!" Chúc Minh Lãng xuất hiện trước mặt Võ tăng Dương Hoa.

"Ta xem ngươi làm sao phá được Chính khí Hoàng Chung này của ta!" Võ Tăng Dương Hoa nhấc một chân lên, sải ra càng rộng, một cước giẫm mạnh xuống mặt đất, cảm giác như cả đại địa đều bị lực lượng của hắn ép lún xuống vài phần.

Cùng lúc đó, chính khí trên người hắn càng thêm cường đại, đại chung quanh thân hắn trở nên càng chân thật hơn!

"Vậy nhìn cho kỹ đây, làm một lần thôi đấy." Chúc Minh Lãng nói.

Đột nhiên, Chúc Minh Lãng xuất kiếm, kiếm mang nhanh đến mức chỉ lưu lại vệt ảnh, làm cho Võ tăng Dương Hoa theo bản năng lui về phía sau một cái, nhưng khi hắn phát hiện kiếm này của Chúc Minh Lãng kỳ thực cũng không phá hỏng được Chính khí Hoàng Chung của mình, Dương Hoa không khỏi hiện lên nụ cười.

"Bá !!!!"

Lại thêm một kiếm được chém xuống, ảnh kiếm lưu lại càng sâu, hiện lên ngay trước mặt Dương Hoa, chỉ trong chớp mắt, Dương Hoa liền tưởng ràng một kiếm kia đã Xuyên thủng Hoàng Chung của mình, làm cho hắn không khỏi lạnh cả người..

"Bá ! Bá ! Bá !"

Tốc độ của Chúc Minh Lãng đột nhiên trở nên nhanh gấp mấy lần, đến mức khiến người khác nhìn thấy liền có cảm giác như đang có đến bảy tám kiếm sư đang đồng thời công kích Dương Hoa.

Mà kiếm của Chúc Minh Lãng càng lúc càng nhanh, Kiếm Linh Long vẫn còn đang lơ lửng trên không, mà sau vài kiếm của hắn chém xuống, dần dần, tàn ảnh của Kiếm Linh Long xuất hiện càng ngày càng dày đặc xung quanh Hoàng Chung của Dương Hoa, nhiều đến mức bên ngoài chiếc chuông chi chít hiện đầy những vết tích do thanh kiếm ấy gây ra!!

Cuối cùng, thân thể Chúc Minh Lãng như hợp nhất với kiếm ảnh, trực tiếp đánh nát phòng tuyến của Hoàng Chung, từ trước người Dương Hoa bay xẹt qua, tàn ảnh của Chúc Minh Lãng và kiếm ảnh cũng chậm rãi tiêu tán....

"Vèo vèo vèo ~~~~~!"

Chính khí Hoàng Chung bị hóa giải, Võ tăng Dương Hoa ở bên trong giống như vừa trải qua tra tấn, chịu đựng cả mấy trăm thanh kiếm cùng đâm trúng thân thể rồi lại cùng lúc rút ra toàn bộ!

Tất cả kinh mạch trên cơ thể hắn đều trở nên tán loạn, từ đầu, lồng ngực, cho đến tứ chi và cả sau lưng...

Họa nhiên Chính Khí cường đại của Võ Tông cường giả bây giờ đây lại như một bịch máu bị kim đâm chi chít những lỗ thủng,

Hắn từ từ gục xuống, đè lên chính bức huyết hoa được tạo nên từ những vũng máu tươi của bản thân!

Hà Thanh Thiển đứng bên cạnh, còn đang muốn đem số độc dược nắm trong tay ném ra, chứng kiến một màn như vậy, bàn tay nhỏ bé cũng không khỏi run lên một hồi.

Chúc Minh Lãng xoay người lại, nở một nụ cười kinh dị rợn tóc gáy với Hà Thanh Thiển, lạnh lùng nói:"Ngươi cũng muốn được trải nghiệm ám sát thuật của ta sao, yên tâm, ta đảm bảo không đánh vào những điểm yếu hại."

"Ngươi đúng là yêu nghiệt mà, ta quả thật cam bái hạ phong!" Khuôn mặt nhỏ bé của Hà Thanh Thiển trắng bệch, vội vội vàng vàn thu lại độc phù.

Nằng chẳng qua chỉ là một Phù sư mới đạt đến Quân cấp, chính diện đối kháng với Võ tăng Dương Hoa còn không lại, vậy càng khỏi phải so sánh với việc trực tiếp đối diện với kiếm thuật khủng bố của Chúc Minh Lãng.

Các cao thủ đều đã bại, một tiểu Phù sư chuyên gây náo loạn từ xa như nàng, vẫn là không nên tự tìm lấy nhục.

"Vậy thôi, giao nộp hộp gấm cho ta, ngươi liền có thể đi." Chúc Minh Lãng nói.

"Trước khi ta tới đây đã châm khói đưa cho trọng tài....Ai nha, cẩn thận!" Hà Thanh Thiển đột nhiên lên tiếng nhắc nhở Chúc Minh Lãng một câu.

Chúc Minh Lãng cũng nhận ra sau lưng có một luồng sát khí đang kéo tới, khi hắn xoay người tránh đi chỗ khác, lại nhìn thấy một đầu Quỷ long chẳng biết từ lúc nào đã lao đến trước mặt mình, quỷ trảo của con Quỷ long kia khủng bố vô cùng, nhắm thẳng đến vị trí trái tim của hắn đánh tới!

Chúc Minh Lãng bây giờ đã không kịp né tránh, nhưng may mắn vẫn kịp đưa mũi kiếm lên đỡ.

Quỷ trảo dẫn tâm, đây là một kích trí mạng, tên chủ nhân của đầu Quỷ long này hẳn là muốn một chiêu đoạt đi tính mạng của Chúc Minh lãng!

Nhưng ngay khi móng vuốt của nó sắp đâm xuyên qua lồng ngực của Chúc Minh Lãng, trên người Chúc Minh Lãng đột nhiên nổi lên một tràng quang huy dung hỏa lấp lánh, luông ánh sáng này đan vào nhau tạo thành một kiện khải ảnh, cản lại quỷ trảo bảo vệ ngực Chúc Minh Lãng.

Một trảo này của Quỷ Long thất bại, nó lập tức muốn quay đầu bỏ chạy, nhưng trong lòng Chúc Minh Lãng đã dâng lên sát ý nồng đậm, hắn liếc nhìn về phương hướng của Quỷ Long, nhìn thấy tên hoàng tộc Triệu thần mang một thân quỷ khí âm u bao trùm, đôi mắt toát lên sát ý ác độc!

Tên này trước kia vẫn luôn giả bộ yếu ớt trốn trốn tránh tránh, vẫn luốn chỉ để một con Cốt Long xuất thủ chống đỡ.

Vậy mà lại lợi dụng lúc mình không chú ý, triệu hồi một đầu Quỷ Long còn đáng sợ hơn gấp bội, vọng tưởng muốn cướp đi tính mạng Chúc Minh Lãng!

Đối đãi với loại người như thế, Chúc Minh Lãng sẽ không có nửa điểm nhân từ, cho dù hắn có là đệ tử của hoàng tộc!

"Cứ chui lủi mà sống tiếp không tốt sao?"

Chúc Minh Lãng lạnh lùng nói.

Hắn từ từ nâng lên Bích Huyết Kiếm, hướng mũi kiếm chỉ thẳng trời cao.

Thở ra một hơi, lại hít sâu vào, Chúc Minh Lãng tạm thời nhắm hai mắt lại, khi hắn lại lần nữa mở mắt ra, ánh mắt hắn liền lộ ra khí thế kinh người!

. . .






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch