Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 237: Tà giáo!

Chương 237: Tà giáo!




Dịch giả: Vương Linh

Edit: BK

Duyệt: Long Hoàng

Nam Linh Sa lấy ra một quyển tranh cuộn.

Nàng ném cuộn tranh ra giữa không trung, khi cuộn tranh được phóng ra, Chúc Minh Lãng nhìn thấy trong cuộn tranh kia là một bức họa được vẽ cảnh tượng của một trận mưa lớn như thác đổ.

Chỉ thấy cuộn tranh chậm rãi tiêu tán, mà mây đen lại đột nhiên bao phủ cả vùng tế đàn đầy mùi máu tanh này.

Chúc Minh Lãng vốn tưởng đây chỉ là một trận mưa đơn thuần gột rửa mọi thứ, có thể khiến những tội ác và đống hỗn độn này đều được tẩy sạch, nhưng cơn mưa xuất hiện trong đám mây đen ấy, từng giọt mưa lại tựa như cây kim sắc nhọn, từng cây từng cây một đâm thẳng xuống ngọn đồi và cả huyết trì ở phía trong.

Chúng là nước mưa, nhưng có lực công kích lại cực mạnh, mưa châm rơi xuống không ngừng, dường như muốn đánh nát luôn cả ngọn núi này, đồng thời cũng đâm chết mấy đầu Huyết Điệt Linh đang Hóa Long bên trong huyết trì.

Đầu Huyết Điệt Long kia không đơn giản, thực lực phi phàm.

Mới vừa Hóa Long, không ngờ đã hiển hiện ra khí tức của Long thú cấp Long tướng, lúc này bên trong huyết trì đó, thân thể của con Điệt long đỏ tươi màu máu đang giãy giụa, không ngừng đánh nát những tảng nham thạch ở xung quanh, dùng chúng để chống đỡ những mưa châm từ trên trời rơi xuống.

"Thanh Trác, thanh tẩy bọn chúng đi." Chúc Minh Lãng triệu hoán ra Thần Mộc Thanh Thánh long.

Thần Mộc Thanh Thánh Long bay lượn lờ trên không trung, đôi mắt màu xanh nhìn chằm chằm vào phương hướng chạy trốn của Huyết Điệt long, đầu Huyết Điệt long này cũng thật cổ quái kỳ dị, vậy mà có thể hóa thành một dòng huyết mủ dịch, chảy vào khe hở giữa đám nham thạch xung quanh để lẩn trốn.

Long văn trên thân mình Thần Mộc Thanh Thánh Long sáng lên, nó há miệng phun ra một chùm thanh sắc quang huy, mang theo cỗ khí tức hủy thiên diệt địa, lập tức công kích xuyên qua các tầng nham thạch, càng làm cho huyết trì bị nguyền rủa kia sôi trào lên.....

Thánh Long quang huy, đối với loại vật chí tà có tính khắc chế cực cao, dùng để tịnh hóa những thứ đồ vật chí tà như này có hiệu quả rất cao, con Huyết Điệt Long nhìn về hướng phía cơ thể bị phân tách thành vô số con tiểu huyết điệt kia, ôm hy vọng chạy thoát thân, nhưng cuối cùng đều bị long quang của Thần Mộc Thanh Thánh Long một đường diệt sạch sẽ!

Mưa châm tẩy lễ.

Thánh quang tịnh hóa.

Những con Huyết Điệt Long kia cũng bị diệt trừ hoàn toàn.

Chúc Minh Lãng bảo Thần Mộc Thanh Thánh long đem mấy thi thể kia hóa thành chất dinh dưỡng của vùng đất này, coi như là quà tặng cho vùng hoang địa bát ngát cỏ xanh tươi tốt này, cũng là phòng ngừa khí tức tà ác oán hận không thể siêu thoát, cuối cùng lại một lần nữa sản sinh ra những sinh linh cấm kỵ không nên xuất hiện.

Xử lý xong những thứ này, Chúc Minh Lãng như trút được gánh nặng.

Loại Huyết Điệt long này so với mấy đầu ma linh mấy ngàn năm kia còn đáng sợ hơn, chúng nó nếu như đều được sinh ra, liền dựa vào phương thức giống nhau giành lấy thức ăn, một bầy tà long cấp tướng, lại còn giảo hoạt vô cùng, những thành trấn thôn xóm gần đây xem như đều phải gánh chịu tai ương ngập đầu, càng không cần nói đến tu vi của con Huyết Điệt long này không ngừng tăng nhanh, nếu cho nó chút thời gian phát triển, có đến tám chín phần mười đều sẽ biến thành sinh linh cấm kỵ tàn sát vạn người.

"Đây chẳng lẽ lại là nhờ trời xanh thương hại sinh linh, nhưng lại không có cách nào tự mình giải quyết, cho nên mới phải ban cho Tinh Họa cô nương loại năng lực có thể thấy được những cảnh tượng này sao!?" Chúc Minh Lãng nói.

Tà vật nguy hại như vậy, có thể ngay trước khi nó được sinh ra liền tiêu trừ, chính là việc hành thiện lớn nhất rồi.

"Ngươi cũng mau chóng thu số hết oán khí kia lại đi." Nam Linh Sa nói.

Chúc Minh Lãng gật đầu, đưa tay ra bắt đầu thải hồn dưỡng châu.

Hồn linh của Huyết Điệt long, không gì khác hơn chính là một vong hồn bi thảm,

chúng nó sẽ du lãng ở các vùng núi gần đó, rồi lại như cũ hình thành tử khí nồng đậm, hấp dẫn một số ác linh khác.

Có lẽ đây chính là nguyên nhân dẫn đến sự tình Hóa Long ban nãy.

Chúc Minh Lãng thu được một hồn châu phẩm chất vô cùng cao, trên mặt còn xót lại chút linh khí đặc thù lúc hóa long sinh ra, hồn châu bậc này, rất thích hợp cho long thú muốn vượt long môn!

Xem ra tích đức làm việc thiện cũng có thu hoạch không nhỏ.

Chỉ là, long châu này có lệ khí quá nặng, thuộc tính của nó cùng mấy con long thú của mình đều không phải là rất phù hợp...

Nghĩ đến những Mục Long Sư chuyên nuôi dưỡng những loại cốt long, thi long, quỷ long kia hẳn sẽ nguyện ý ra giá cao để mua.

Tạm thời thu vào, Chúc Minh Lãng cũng thở dài một hơi.

Như vậy chắc là không có vấn đề gì.

Không bao lâu nữa, đồi núi này sẽ lại trở thành một mảnh đất cỏ cây tươi tốt xanh thẳm, số vong hồn này cũng không đến mức không có chỗ yên nghỉ.

Rời khỏi núi, về tới đội ngũ, những người khác cũng đang đợi bọn họ, hiển nhiên là đã đợi được một lúc.

"Hai người các ngươi tự ý rời khỏi đoàn, rốt cuộc là đi làm cái gì rồi?" Ôn Mộng Như có chút không hiểu hỏi.

"Ha hả, thanh niên mà, chính là chú trọng hứng thú, mười năm trước ta cùng phu quân cũng rất thích lén lén lút lút đến những nơi có cảnh sắc đẹp đẽ làm chút chuyện điên rồ.. Ài, bây giờ cũng chỉ là những phàm phu bôn ba lao lực khắp nơi." Thê tử của vị mục long sư kia cảm thán một tiếng nói.

Ôn Mộng Như vừa nghe, lập tức hiểu ý tứ trong câu nói đó, cả gương mặt đều đỏ, nhanh chóng cưỡi lên lưng con Giác long, không muốn tiếp tục ở lại.

Hai kiếm cô sư muội đi bên cạnh cũng rất hiếu kỳ, tuổi của các nàng còn nhỏ cũng không hiểu rõ những việc điên cuồng là gì mà nữ nhân kia nói là gì, vì vậy không chút e dè hỏi thăm thử.

Trong lúc nhất thời bầu không khí cũng rất xấu hổ, Chúc Minh Lãng lại không thể nói ra những việc liên quan đến chuyện tiên đoán của Tinh Họa, cho nên chỉ giải thích là đi cùng Nam Linh Sa đến vài nơi vẽ tranh mà thôi.

"Khà khà, tiểu sư đệ à, nhịn thêm chút nữa đi, lập tức sẽ đến Trường Hà thành rồi, chủ yếu là các người hành sự có hơi lâu quá đó, mọi người đều chờ đến có chút sốt ruột rồi." Ngô Phong nhỏ giọng nói với Chúc Minh Lãng.

"Ngô Phong sư huynh, huynh kiến thức rộng rãi, có một số vấn đề ta đang muốn thỉnh giáo huynh, kỳ thực ta và Nam Linh Sa đi về phía xa bên kia, phát hiện ra một ngọn núi tế đàn..." Chúc Minh Lãng thấp giọng nói.

Chúc Minh Lãng đem mọi việc xảy ra ở đó đều nói với Ngô Phong, trên mặt Ngô Phong cũng lộ ra vài phần kinh ngạc.

Hắn suy tư một hồi nói." Có một tòa Ma thành, cung phụng Vô Mục Thần, họ cho rằng tất cả sự bạo ngược, tội ác, xung đột trên thế gian đều bắt nguồn từ đôi mắt, là do con mắt đầu độc tư tưởng con người ta, cũng từng chút từng chút một kéo con người ta vào vực sâu của sự trụy lạc... Đương nhiên, đây chẳng qua chỉ là thuyết pháp lừa người, trên thực tế bọn chúng bình thường sẽ cưỡng chế một số người nhập giáo, sau đó liền móc đi mắt của họ, để họ mất đi năng lực tự lo liệu của bản thân, cuối cùng chỉ có thể nghe theo khống chế của giáo phái, trở thành tông đồ của bọn chúng.

Chúc Minh Lãng nhíu mày.

Cực Đình đại lục tương đối rộng lớn, có một số nơi thậm chí còn rơi vào trạng thái bị phong bế, vùng đất Ly Xuyên xem ra còn có phần văn minh hơn một chút so với những vùng đất không người biết đến kia, đây cũng có thể là lý do có rất nhiều tư tưởng cổ quái xâm nhập vào não của mấy kẻ ngu muội, cuối cùng đã phát triển thành tà giáo.

Mặc dù Mục Long Sư, Thần Phàm Giả bọn hắn ban đầu cũng dựa vào tông môn giáo phái mà trở nên phồn vinh, từng bước trở nên cường đại, nhưng thế giới này luôn có những chuyện lạ lùng như vậy, có vô số giáo phái mượn một ít hiện tượng thần tích để trắng trợn vơ vét của cải, trắng trợn khuếch trương thanh thế.

Vô Mục giáo phái chắc cũng là một trong số đó.

Đáng sợ nhất là, có vài giáo phái thực sự có một chút bí pháp, có thể khiến những người bên trong giáo phái chỉ trong thời gian ngắn trở nên cường đại, hoặc là từ một người bình thường trở thành Mục Long Sư, Thần Phàm Giả.

"Lộ trình của chúng ta vốn dĩ là không có đi vào tòa Bia thành kia, nhưng nếu như sư đệ muốn làm rõ chuyện này, chúng ta có thể thay đổi lộ trình, đến Bia thành nghỉ tạm. Vô Mục giáo phái chắc cũng có một nhánh ở đó." Ngô Phong nói. (Bia trong từ Thạch Bia hoặc Bia Mộ ấy, không phải Bia sài gòn hay bia hơi nhé các đạo hữu!)

Chúc Minh Lãng quay đầu nhìn thoáng qua Lê Tinh Họa, sự bất an trên mặt nàng tựa hồ cũng không tiêu trừ bao nhiêu.

"Tốt, chúng ta đi tới Bia thành."

"Ta sẽ tìm thời cơ thích hợp nói chuyện với mấy vị kiếm cô của Miểu Sơn Kiếm tông một chút, loại chuyện như vậy, các nàng hẳn là cũng nghĩa bất từ dung." Ngô Phong nói rằng.

Kiếm tông là một trong tứ đại Tông lâm ở Cực Đình đại lục, coi trọng nhất là hướng đến chính đạo, làm việc thiện.

Diêu Sơn Kiếm tông quanh năm tranh đấu với các thế lực tà ác.

Miểu Sơn Kiếm tông càng là trong mắt không chứa nổi nửa điểm tà ác, tà phái ma giáo.

. . .






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch