Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 447: Đại hắc kén

Chương 447: Đại hắc kén




Dịch giả: Quăn Quăn

Edit: Thanh Thanh

Duyệt: Long Hoàng

Hàn Quán tương đối hiểu chuyện, cũng biết Chúc Minh Lãng là một người ngoài, mọi việc hắn làm đã coi như có tình có nghĩa, cái Trấn Hải Linh ba màu này đúng là bảo vật, cho dù nàng phải dùng nó để đối phó với Nghiêm Trinh, cũng không thể chiếm nó thành của mình.

"Cầm lấy đi, loại người tàn bạo này, nhất định không thể để hắn ung dung ngoài vòng pháp luật." Chúc Minh Lãng gật đầu nói.

Luôn bơi ra rất xa, Nghiêm Trinh kia cho dù có bản lĩnh thông thiên cũng không có khả năng giữa đêm khuya thăm dò đến nơi sâu dưới đáy biển.

Chúc Minh Lãng và Hàn Quán đi theo Hải Nữ Yêu Long, không ngừng lặn xuống, cho dù đã thoát khỏi ma đảo, nhưng bọn họ vẫn luôn dùng hết khả năng để kiên trì ở dưới nước.

Mãi cho đến khi năng lượng của Hải Nữ Yêu Long hao hết, bọn họ mới nổi lên mặt nước.

Màn đêm đen nhánh, ngay cả ánh sao cũng không nhìn thấy, bầu trời và đại dương là một mảnh mờ tối dường như liền kề với nhau.

Sau khi Chúc Minh Lãng chui ra khỏi mặt nước, hắn lập tức cảm nhận được một cỗ khí tức vô cùng mát mẻ xông vào mũi, cả người lập tức cảm thấy tinh thần thoải mái, giống như cảm giác mệt mỏi, đau nhức cả người đều lập tức tiêu trừ.

Bình thường không có cảm giác gì, chỉ là ở trong hòn đảo kia một thời gian dài, suýt chút nữa đã quen thuộc với loại mùi vị khác thường kia, đến lúc này mới có thể chân chính cảm nhận được cái gì gọi là không khí biển cả thơm ngọt!

Rời đi Tuyệt Hải, hai người không hề ngừng lại, chỉ đến khi về tới Mạn thành mới có thể thả lỏng thở ra một hơi dài.

"Chúc các hạ, rất xin lỗi đã khiến ngươi cuốn vào bên trong mớ rắc rối này, Nghiêm tộc thực lực hùng hậu, ở cửu tộc trong Nghê Hải chính là loại người phi thường ngang ngược lại hung ác, ta và Đại giáo vụ đều không muốn liên luỵ đến ngài. Lữ viện tuần đã chết, hẳn là hắn cũng không hiểu biết quá nhiều về thân phận của ngài, cho nên ngài có thể tiếp tục an tâm ở bên trong Thuần Long cao viện, chuyện liên quan đến Nghiêm Trinh ta sẽ xử lý thỏa đáng." Hàn Quán nói.

Phía sau Hàn Quán là Hàn tộc, cũng là một trong cửu tộc ở Nghê Hải.

Lần này nàng còn có thể sống sót trở về, nhất định sẽ phản kích lại Nghiêm tộc!

Chúc Minh Lãng gật đầu.

Cũng không phải Chúc Minh Lãng sợ phiền phức, chỉ là không phải lần nào Thiên Sát Long cũng nguyện ý phối hợp, vào thời điểm những con rồng khác còn chưa hoàn toàn thức tỉnh, còn chưa bồi dưỡng thành công, có thể che giấu thân phận thì vẫn nên che giấu.

Làm một học viên của Thuần Long cao viện, đương nhiên là ổn thỏa nhất.

Chỉ cần Hàn Quán không nói, thì sẽ không tồn tại người gọi là "Cao nhân".

"Nếu như có gì cần trợ giúp, cũng có thể tới tìm ta." Chúc Minh Lãng lịch sự nói.

"Ngài đã trợ giúp chúng ta rất nhiều, không dám quấy rầy thêm. Đại giáo vụ Lâm Chiêu sẽ không chết oan uổng, Hàn tộc chúng ta cùng với Thuần Long cao viện nhất định sẽ xử lý Nghiêm tộc lấy lại công đạo!" Hàn Quán vô cùng kiên định nói.

Chúc Minh Lãng cũng không nói thêm lời nào, nhìn ra được Hàn Quán thật lòng kính trọng và khâm phục Đại giáo vụ, ông ta chết, cũng là đả kích rất nặng nề đối với Hàn Quán.

. . .

Về tới chỗ ở của mình, Chúc Minh Lãng cũng nặng nề đi ngủ.

Những ngày này xác thực mệt muốn chết rồi, cũng không phải là chuyện khó đến mức không thể ứng phó, mà chủ yếu nhất vẫn là do hoàn cảnh của ma đảo kia.

Cũng không biết đã ngủ bao lâu, khi Chúc Minh Lãng mở mắt ra, chân trời vừa vặn xuất hiện ánh sáng rạng đông, từ một dãy núi liên miên bên bờ biển Mạn thành chiếu rọi tới.

Chúc Minh Lãng tỉnh, đầu óc rất tỉnh táo.

Hắn bỗng nhiên nhớ đến cái hộp mà Đại giáo vụ Lâm Chiêu đưa cho mình.

Lấy hộp ra, đặt trên đầu gối, Chúc Minh Lãng phát hiện cái hộp này quả thật có chút đặc biệt, tinh xảo, cứng rắn, mà không gian bên trong lại còn lớn hơn rất nhiều so với trong tưởng tượng, hẳn là do nhóm thợ khéo léo đã tạo ra thuật pháp gì đó, mới có thể làm cho hộp dung nạp được nhiều đồ vật.

Chúc Minh Lãng lấy ra vật bên trong hộp.

Là một phần Hoàng Oa!

Mà nhìn số năm so với lần thu thập được ở Nhuận Vũ thành còn cao hơn, nhẹ nhàng đặt ở lòng bàn tay liền có thể cảm giác được có một cỗ năng lượng giống như tinh linh sinh động muốn nhảy ra từ bên trong.

Đại giáo vụ Lâm Chiêu đã sớm chuẩn bị tốt đồ vật đã đáp ứng với mình.

Cũng không biết là do cách xử sự làm người của ông vốn đã chân thành như vậy, hay là ông dự cảm được mình sẽ gặp bất trắc.

Có phần Hoàng Oa này, lại có một con rồng có thể phá kén rồi!

Chúc Minh Lãng lập tức dùng linh thức cảm nhận, muốn biết năng lượng ẩn chứa trong này có thuộc tính gì.

"Kỳ quái, Hoàng Oa này giống như không có thuộc tính gì đặc biệt, chỉ là một phần Hoàng Oa thuần chất, nếu nhất định phải đánh giá, thì bên trong nó ẩn chứa một loại khí tức sinh mệnh cổ xưa."

Lúc đầu Chúc Minh Lãng muốn tìm Cẩm Lý tiên sinh hỏi thăm cụ thể, dù sao hắn cũng không thể phán đoán chính xác được Hoàng Oa này sẽ có lợi với Long Sủng nào.

Nhưng trong lúc Chúc Minh Lãng đang cảm nhận Hoàng Oa này, thì bên trong linh vực, cái kén đen sì của Đại Long đột nhiên nhúc nhích một chút.

Chúc Minh Lãng còn cho là mình bị ảo giác, kết quả không bao lâu sau, kén rồng lớn màu đen lại nhúc nhích một lần nữa, giống như đại gia hỏa bên trong muốn phá kén ra ngoài!

Là Đại Hắc Nha.

Gia hỏa này hình như đã hoàn thành thoái hóa kỳ.

Sau khi nó thoái hóa tựa hồ không giống lắm với mấy con long sủng khác, nó tỏa ra lực sinh mệnh hừng hực, lại giống như không kịp chờ đợi muốn từ bên trong phá kén ra ngoài!

"Được được được, cái này để cho ngươi sử dụng." Chúc Minh Lãng cười khổ.

Không hổ là Đại Hắc Nha, Tiểu Bạch Khởi và Kiếm Linh Long một chút động tĩnh cũng không có, tựa hồ còn cần phải qua một đoạn thời gian thoái hóa và chập biến, nhất là Tiểu Bạch Khởi, đoán chừng sẽ suy nhược đến mức không khác gì với Hải Nga nho nhỏ kia, mà Đại Hắc Nha lại sinh khí dồi dào ở bên trong kén rồng!

Phần Hoàng Oa này số năm mặc dù cao, nhưng lấy cấp bậc huyết thống sắp chập biến của Tiểu Bạch Khởi, đoán chừng có dùng đến Hoàng Oa thì cũng không nhất định có thể phá kén ra ngoài, huống chi về mặt thuộc tính hình như cũng không quá thích hợp với Tiểu Bạch Khởi có tới ba loại thuộc tính.

Về phần Kiếm Linh Long đã biến thành một bao kiếm kim loại kia, Chúc Minh Lãng rất hoài nghi Hoàng Oa này càng không có bất kỳ tác dụng gì với nó. . .

Huyết mạch trước đó của Đại Hắc Nha không cao, làm cho thời gian thoái hóa của nó ngắn hơn, lại có phần Hoàng Oa tinh khiết này, tin tưởng nó có thể lập tức phá kén ra ngoài!

Nhiều thêm một con rồng, sẽ nhiều thêm một phần bảo hộ, Chúc Minh Lãng cũng không nghĩ nhiều nữa, đem phần Hoàng Oa này nuốt xuống, sau đó bắt đầu dẫn đạo năng lượng của Hoàng Oa đến bên trong kén rồng màu đen của Đại Hắc Nha.

Trong suốt quá trình này, Chúc Minh Lãng hết sức chăm chú, đồng thời cũng tiến hành theo tuần tự, Đại Hắc Nha cường tráng thì cường tráng, nhưng cuối cùng trong vỏ trứng cũng chỉ là tiểu ấu long, vẫn phải kiên nhẫn đối xử ôn hòa.

"Được rồi, cho ngươi ăn toàn bộ, lại kiên nhẫn chờ thêm mấy ngày, ngươi có thể ra ngoài."

Hoàn thành dẫn đạo, Chúc Minh Lãng cũng thở dài một hơi, cũng không biết sau khi phá kén, Đại Hắc Nha sẽ biến thành bộ dáng gì. . .

Thời điểm ban đầu, nó chỉ là một Tiểu Ngạc Linh, ở bên trong Trữ Long Điện của Thuần Long cao viện, hay những thứ được bán trong Bạch Thiên Nhai đều chỉ là những ấu linh cực kỳ phổ thông, khởi bước cũng không cao lắm.

Nhưng sau khi trải qua lần Luân Hồi Chập Biến này, tin rằng nó cũng sẽ bắt đầu đi lên con đường phi phàm, sẽ không cần phải giãy giụa ở bên dưới Long Môn nữa, vừa sinh ra nó đã là ấu long.

Đại Hắc Nha ở bên trong kén rồng vô cùng sinh động.

Cảm giác như nó sắp ra khỏi cái kén rồng này ngay lập tức.

Mà nó lại càng không kịp chờ đợi muốn biểu hiện ra dáng vẻ của nó sau Luân Hồi Chập Biến cho Chúc Minh Lãng nhìn, giống như chắc chắn có thể cho Chúc Minh Lãng một chuyện kinh hỉ.

Chúc Minh Lãng đã có thể cảm nhận được một chút tâm tình của Đại Hắc Nha, trong lòng không khỏi có chút mong đợi!

Có lẽ, Đại Hắc Nha cũng sẽ trở thành một sinh vật không giống với những con rồng khác!






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch