Cách đây không lâu, ta vừa mới siêu độ cho chín tên cặn bã theo đạo giống ngươi, lúc làm thịt bọn họ, ta cảm thấy thoải mái dễ chịu vô cùng, tựa như vừa làm được viện thiện tích đức nào đó.
"Đạo mà tại hạ tu chúng là dục vọng chiếm hữu, những thứ thuộc về ta thì ngay cả thứ nhỏ như cánh hoa rơi trong viện hay lớn như quyền thừa kế Hồng Thiên Phong, chỉ cần có ai dám đến cướp thì ta sẽ chém tên đó thành trăm mảnh."
"Mà những thứ mà ta muốn có được thì nhất định phải đoạt được, nếu không trong lòng ta sẽ nảy mầm một hạt giống tâm ma, để trừ bỏ tâm ma này, ta sẽ dùng mọi thủ đoạn để đoạt được thứ mà ta muốn."
Vị tiểu thiên tử này chậm rãi nói với Chúc Minh Lãng, nghe thì chỉ như đang nói chuyện phiếm mà thôi, thế nhưng trong giọng nói lại mang sự uy hiếp nồng đậm.
Dục vọng chiếm hữu, tất cả những thứ hắn muốn đều phải đoạt đến tay bằng không hắn sẽ sinh ra tâm ma.
Ý của hắn đã quá rõ ràng rồi.
Mật Dung chính là một trong những thứ mà hắn muốn đoạt được mà những người không biết từ đâu chui ra như Chúc Minh Lãng thì không nên ngáng đường hắn.
"Cánh tay phải mà cả đêm hôm qua ngươi dựa để ngủ bây giờ vẫn còn tê rần này, vùng đất cốt miếu đó thật là hoang vắng quá, ngay cả một nơi để nghỉ ngơi cũng không có." Chúc Minh Lãng tỏ ra như hoàn toàn không nghe thấy những lời hắn nói mà quay qua nói với Mật Dung đang đứng bên cạnh.
Khuôn mặt Mật Dung nhanh chóng đỏ bừng.
Hoàn cảnh ngày hôm qua quả thực rất đơn sơ, bọn họ dựa vào một mặt tường trong cốt miếu để ngủ, vốn hai người ngủ cách nhau một đoạn thế nhưng sau khi ngủ say thì khó tránh khỏi cảnh biến thân thể ấm áp bên cạnh trở thành gối ôm của mình. Tối qua nàng không cẩn thận đã dựa vào vai đại ca được thần minh tuyển chọn mà ngủ một đêm.
Kỳ thực thì cũng không dựa bao lâu cả, hơn nữa là do lúc ngủ đầu vô tình ngã qua mà thôi.
Nhưng mà những lời này nghe vào tai người khác lại cảm thấy ám muội vô cùng, nhất là với vị tiểu thiên tử kia.
Hắn vừa mới ưu nhã cao ngạo nói cho Chúc Minh Lãng biết đạo tu của hắn, còn nói một cách rõ ràng là Mật Dung chính là người mà hắn muốn, thế nhưng Chúc Minh Lãng lại dám phá hỏng tâm tình của hắn ngay trước mặt mọi người!!
"Chuyện chính quan trọng hơn, chuyện chính quan trọng hơn." Mật Trọng Quân lại lúng túng đứng ra giảng hòa cho mâu thuẫn của hai ngươi thêm lần nữa.
Đạo mà tiểu thiên tử tu không phải là thất tình lục dục mà chỉ đơn thuần là dục vọng chiếm hữu thôi, thế nên biểu tình trên mặt hắn lúc này trông vô cùng phức tạp, hẳn là nếu không có đám người đến từ Huyền Qua thần quốc ở đây thì hắn đã nổi trận lôi đình từ lâu rồi.
Sau khi nuốt xuống cục tức này, ánh mắt của tiểu thiên tử phát sinh biến hóa cực lớn.
Tâm ma đã được gieo xuống hơn nữa nó còn nhanh chóng bám rễ, nảy mầm.
"Tên vô danh tiểu tốt, không biết trời cao đất rộng." Tiểu thiên tử liếc mắt nhìn, trong lòng âm thầm chọn phương thức tử vong cho Chúc Minh Lãng.
…
Dựa theo chỉ dẫn của Mật Dung, nhóm người Huyền Qua thần quốc và Hồng Thiên Phong đi thẳng một đường đến nơi mà những phần nhỏ của Cực Đình đại lục bị rơi xuống.
Dọc trên đường đi, Chúc Minh Lãng trông thấy rất nhiều người đang có gắng nghĩ mọi biện pháp để vào được Cực Đình đại lục.
Cũng là vì thần ban ân điển.
Trên thiên xu thần cương, ân điển vô cùng quý hiếm, ngay cả những người thượng giới cũng khó mà lấy được. Thế nhưng thứ quý giá như vậy lại cứ nhất định phải tồn tại ở vùng đất hạ giới, bọn họ xứng sao???
Có một vài tin tức truyền tới đã cho thấy tu vi bình quân của Cực Đình đại lục thấp hơn thiên xu thần cương nhiều, Chúc Minh Lãng tìm hiểu một vòng thì mới phát hiện người của thiên xu thần cương cũng không phải hoàn toàn không biết gì về Cực Đình đại lục.
"Chắc là những thế lực biết trước việc Cực Đình đại lục sẽ rơi xuống đây thế nên mới phái những tên như Minh Quý, tên nam tử họ Bách cụt tay đó đến tìm hiểu tình hình ở Cực Đình đại lục trước." Chúc Minh Lãng nói thầm trong lòng.
Khi hai nước giao chiến sẽ có sự xuất hiện của gián điệp, không ngờ là giữa lục địa nhân vật này cũng tồn tại.
Vấn đề là, những người này rốt cuộc dùng biện pháp gì để đến Cực Đình trước thời hạn, lẽ nào cũng nhảy vào trong vòng xoáy hư vô giống như mình??
Chắc hẳn phải có một quy luật nào đó!
Xung quanh Cực Đình có rất nhiều thế lực trên thiên xu thần cương, trong đó còn có những thế lực cường đại như Huyền Qua thần quốc, Hồng Thiên Phong, thần tộc, mặc dù ân điển có hạn thế nhưng những thứ mà bọn họ muốn cướp cũng không chỉ có ân điển mà thôi, dù sao ở một mảnh đất còn có nhiều tài nguyên đáng để cướp.
Sương mù hư vô chỉ có thể tồn tại nhiều nhất trong một hai tháng, hơn nữa đã có những tên biết cách vượt qua đám sương mù hư vô rồi, hiện tại Cực Đình đại lục đang trong tình thế tràn ngập nguy cơ.
"Hồng Thiên Phong này cung phụng vị thần minh nào thế?" Chúc Minh Lãng thử dò hỏi từ điển bách khoa kiến thức Mật Dung đang đi bên cạnh.
"Bọn họ là người của Chiêu Dao thiên đô, thờ phụng Chiêu Dao thần minh. Thiên đô do chín tòa thiên phong hợp thành, mỗi một ngọn núi đều có một vị sơn thiên tử." Mật Dung nói với Chúc Minh Lãng.
"Chiêu Dao" thần minh?
Chúc Minh Lãng cảm thấy vô cùng kính phục với mệnh danh của vị thần minh này, cực kỳ giống với lúc bản thân mình vẫn còn đường tương lai rộng mở ngày trước.
"Tên này được gọi là tiểu thiên tử, thế nên hắn là tiểu đại vương của một trong chín ngọn núi đó?" Chúc Minh Lãng nói.
Mật Dung gật đầu, nàng nghĩ có khả năng ngay cả hệ thống các thần minh Chúc Minh Lãng cũng hoàn toàn không nhớ rõ thế nên nàng lại bổ sung thêm: "Trong thế giới chúng ta, bắc đẩu thất tinh là nhóm thần minh sáng nhất bầu trời, lúc trước, bắc đẩu thất tinh có tới chín vì sao, Huyền Qua thần và Chiêu Dao thần của bọn họ cũng nằm trong số chòm sao sáng nhất ấy, được xưng là bắc đẩu cửu tinh, nhưng bởi vì nhiều nguyên nhân mà ánh sáng của Huyền Qua thần minh và Chiêu Dao thần minh dần mờ đi, sau đó thì Tinh lục và Thiên xu thần cương va chạm vào nhau..."
Nói thế có nghĩa là, ngoại trừ bắc đẩu thất tinh ra thì Huyền Qua thần và Chiêu Dao thần là hai đại thần mạnh nhất trong thế giới này.
Thì ra Mật Dung có lai lịch lớn như thế.
Thảo nào lúc mà đám người Huyền Qua ra tay hành hung vị Thượng Trang của Tước Lang thần kia, ngay cả một chút phản kháng Thượng Trang cũng không dám thể hiện, lúc đầu còn tưởng rằng là do thân phận của hắn thấp hơn mới thế, hóa ra là vì địa vị của Huyền Qua thần minh đứng trong chín vị thần minh mạnh nhất.
Đương nhiên, thành viên chín đỉnh núi thuộc về Chiêu Dao thần cũng vô cùng có tiếng trong thiên xu thần cương, chẳng thua gì tứ đại tông lâm, lục đại tộc môn ở Cực Đình đại lục.
Vậy thì thân phận ở thiên xu thần cương của chín tên Hắc Thiên Phong bị mình làm thịt kia xem ra cũng không nhỏ.
Thảo nào chín tên Hắc Thiên Phong đó lại càn rỡ đến thế, lại cảm thấy người Cực Đình hèn mọn đến vậy.
Lúc còn đang nói chuyện, đội ngũ hai bên đột nhiên dừng lại.
Thì ra trên mặt đất nứt toác, tan tành xuất hiện một cái bồn địa to lớn.
Cái bồn địa vốn không tồn tại ở đây mà là nó mới được hình thành. Mặt đất bị xé rách, tầng nham thạch nát vụn, sông suối chảy sai dòng, rừng núi hạ thành bình địa...
Đây có thể là dấu vết do một khối thiên thạch khổng lồ rơi xuống tạo thành, hơn nữa thiên thạch không có sự bảo hộ của biển hư vô dẫn đến nhiệt độ sản sinh ra vô cùng nóng bỏng, cuối cùng đốt nó thành tro bụi.
"Phía trước có người." Tiểu thiên tử Dương Ký của Hồng Thiên Phong nói.
Ỷ vào thực lực không tầm thường của bản thân, bọn họ không hề né tránh mà cứ tiếp tục đi về phía trước.
Những người đó mặc trên người bộ khôi giáp đã bị đốt cháy, trên người là những vết thương do lửa gây ra, từng người như vừa mới trải qua một trận hỏa thanh tẩy, hiện giờ đang bò từ trong quỷ môn quan ra ngoài.
Bọn họ đến gần nơi có dòng sông chảy loạn, điên cuồng ngâm mình trong dòng chảy lạnh lẽo...
Chúc Minh Lãng nhìn những người này, nhíu nhíu mày.
Chẳng lẽ nào bọn họ là người của Thánh Khuyết đại địa?
Đại lục bi thảm bị một cước của Hoa Thù đạp nát địa mạch của toàn bộ lục địa, thế giới đang trong quá trình rơi xuống đột nhiên nát bấy, những mảnh đại lục vỡ nát hóa thành những khối lưu tinh rơi xuống những nơi khác nhau trên thiên xu thần cương.