Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 670: Nữ mộng sư

Chương 670: Nữ mộng sư




Dịch giả: Thanh Thanh

Edit: Thanh Thanh

Duyệt: Long Hoàng

. . .

Cũng coi như khá may mắn.

Trong Tước Lang Thần Thành này có một vị mộng sư khá nổi danh.

Hơn nữa người ta còn là dạng mở cửa làm ăn, chỉ cần ngươi có thể trả nổi số tiền mà người ta muốn, thì nàng ta sẽ đồng ý đi gặp khách.

Nghe ngóng được chỗ ở của vị Mộng Sư kia, Chúc Minh Lãng dẫn Mật Dung và Bàng Khải trực tiếp đi qua đó.

Chỗ của Mộng Sư ở trong một mảnh rừng linh trúc, trông khá lịch sự tao nhã, tựa như tiểu tiên cảnh ở trong thành.

Nơi này là thần thành, chỗ này có thể có được một chỗ ở có phong cách riêng như vậy, thì cũng không phải là dạng thần dân bình thường.

Trước cửa nhà Mộng Sư có mạng nhện, cũng không phải do làm ăn không được tốt, mà là nàng không mở cửa đã ba năm qua, dạng cửa hàng như thế này, nếu không phải Diêm Vương Long quá cường đại, thì Chúc Minh Lãng cũng rất không muốn tới nơi này làm người tiêu tiền như rác đâu, nếu vị Mộng Sư này muốn thôi miên tẩy não mình, vậy thì không biết hắn có thể chạy ra ngoài được không đây.

"Vị khách này mời vào trong, tiên sư đang ngâm chân ở bên trong." Giọng nói của đồng tử trước cửa nghe qua rất trong trẻo đáng yêu.

Ngâm chân?

Tựa hồ trong thuyền hoa cũng có loại phục vụ này.

Chúc Minh Lãng là người bước vào trước, thứ đầu tiên lọt vào mắt hắn chính là một đôi chân trơn bóng không tì vết, đang yên tĩnh ngâm ở trong hồ đá, chân này thật sự rất thon dài, nhất là chủ nhân của đôi chân này còn bày ra tư thể nửa nằm nửa ngồi thế này. . .

Sau đó, Chúc Minh Lãng mới đánh giá vị nữ Mộng Sư này, thành thục, vũ mị, nhìn qua chính là dạng đại tỷ tỷ tri kỷ, không có dáng vẻ vênh váo hung hăng, nhưng trong vẻ lười biếng dịu dàng cũng lộ ra mấy phần thanh cao khó gần.

"Lại là công tử nhà nào xa hoa như vậy, chỉ vì gặp mặt bổn tiên tử, mà nâng giá cao đến như vậy để bước vào cửa." Nữ Mộng Sư nói với vị đồng tử kia.

"Khụ khụ, tiên sư, người ta đang đứng ở chỗ này." Gã đồng tử nói.

Nữ Mộng Sư lấy khăn mềm đắp trên mặt xuống, lúc này nàng mới phát hiện cách đó không xa có một vị công tử khiêm tốn như ngọc đứng ở đấy, nhìn qua trông thuận mắt hơn nhiều so với những thiếu gia ăn chơi ở thần thành trước đó.

Trên mặt Chúc Minh Lãng cũng không có biểu cảm gì, nhưng trong lòng lại đang suy nghĩ rất nhiều.

Nữ nhân này, cố ý nâng giá cả lên cao như vậy, thì ra chính là lười làm ăn a.

Hơn nữa người tìm đến nàng, dường như đều là một vài lãng tử ăn chơi, đến đây là vì sắc đẹp của người ta, chứ cũng không phải là đến đây để giải mộng.

"Vị công tử tuấn tú này, bị ác mộng quấy nhiễu sao, nếu là tương tư vị giai nhân nào đó, vậy thì rất đơn giản, ngươi đến chỗ này của tỷ tỷ nhiều một chút, ngươi sẽ không còn nhớ đến nàng nữa, trong mộng tất cả đều là tỷ tỷ ta đây!" Trong giọng nói của Nữ Mộng Sư mang theo vài phần đùa giỡn.

"Thứ trong mộng ta tương đối đáng sợ." Chúc Minh Lãng nói.

"Nói đi, ác mộng nào tỷ tỷ cũng đều gặp qua rồi." Nữ Mộng Sư nói.

"Diêm Vương Long." Chúc Minh Lãng nói thẳng.

Nữ Mộng Sư nghe thấy ba chữ này, lập tức ngồi thẳng dậy.

Chậc chậc, dáng vẻ đường cong này… Chúc Minh Lãng nhìn không chớp mắt, cứ thẳng tắp nhìn chằm chằm.

"Có chút ý tứ, mối làm ăn này ta tiếp nhận, về chuyện giá tiền, lát nữa ta sẽ bảo đồng tử trả lại cho ngươi." Nữ Mộng Sư nói.

"Trả lại cho ta?" Chúc Minh Lãng cho rằng mình nghe lầm.

Hiện tại Chúc Minh Lãng còn cho rằng sẽ phải hỏi lại chi phí, muốn chính thức để vị Mộng Sư này giải quyết vấn đề, thì còn phải tốn một khoản tiền thù lao.

"Con người ta làm ăn có một quy củ, đó chính là gặp được công tử mà ta thấy thuận mắt là có thể miễn phí. Huống chi còn là loại sinh linh Diêm Vương Long này, ta cảm thấy rất hứng thú, có thể không thu tiền của ngươi. Lại nói, tu vi của ngươi cũng thường thường không có gì lạ sao lại có thể khiến cho Diêm Vương Long để mắt tới?" Nữ Mộng Sư cười cười, trong đôi mắt toát ra mấy phần quyến rủ bẩm sinh.

"Trung vị Vương cấp cũng là thường thường không có gì lạ sao?" Chúc Minh Lãng có chút ưu tư.

"Ở trong đám thần duệ, thần dân thì ngược lại cũng được xem là xuất chúng, nhưng đối với Diêm Vương Long mà nói thì cũng chỉ là một con chim nho nhỏ mà thôi không có gì khác nhau." Nữ Mộng Sư nói.

"Nguyên nhân ta không tiện lộ ra, ngươi có biện pháp loại trừ ác mộng mà Diêm Vương Long đã nguyền rủa sâu trong nội tâm của ta không?" Chúc Minh Lãng hỏi.

"Diêm Vương Long sẽ thu thập nỗi sợ của mọi người đối với bóng đêm, cho dù là trên đỉnh đầu chúng ta có thần minh tồn tại, thì cũng không thể đảm bảo mình có thể bình yên vô sự ở trong đêm tối."

"Cho nên nỗi sợ hãi bóng đêm của hàng trăm triệu sinh linh trong Thiên Xu Thần Cương này, chính là nguyên do giúp cho Diêm Vương Long lớn mạnh. Mà ngươi bị gieo phần ác mộng này, cũng là bởi vì trong lòng ngươi có gieo nỗi sợ hãi này, có câu nói là ngày nghĩ đêm mơ, nỗi sợ hãi này sẽ đi sâu vào trong giấc mộng của ngươi, mà Diêm Vương Long có thể dựa vào điểm này mà tới tìm ngươi..." Nữ Mộng Sư bắt đầu phân tích chuyên nghiệp.

Nàng cũng đề cập tới đồ vật bị đánh rơi.

Cho dù không cẩn thận để mất một sợi tóc, y phục bị rách rớt xuống một mảnh vải vụn, đều sẽ để lại một chút khí tức của một người, loại vật này nếu như bị Ngọ Dạ Mộng Yêu nhặt lên, thì sẽ bị ác mộng quấn thân.

"Cho ngươi mấy biện pháp giải quyết."

"Thứ nhất, ngươi mua một căn nhà ở Tước Lang Thần Thành, ở chỗ này một năm rưỡi, cho dù là Ngọ Dạ Mộng Yêu hay là Diêm Vương Long, đều khó có thể thông qua mộng trớ mà truy tìm một người đã tiếp xúc qua một năm trước, chờ khí tức trên đồ vật mà người làm mất tản đi, thì nếu chỉ dựa vào phần sợ hãi kia thì Diêm Vương Long sẽ không thể nào tìm được ngươi."

"Ta không thể ở lại toà thần thành này lâu được." Chúc Minh Lãng nói thẳng.

Đây là nguyên nhân chủ yếu.

Nguyên nhân tiếp theo, là không mua nổi.

Giá phòng ở thần thành, có thể mua được một vài quốc gia của Cực Đình.

"Cách thứ hai, ta sẽ dùng một chút dược vật giúp ngươi chìm vào giấc ngủ sinh mộng, để dẫn dụ Ngọ Dạ Mộng Yêu đến đây, lúc đó ta và ngươi giết chết nó, thì bọn chúng sẽ không có cách nào tìm kiếm ra chỗ ở của ngươi." Nữ Mộng Sư nói.

"Ta nghe không hiểu, nếu là mộng cảnh, chúng ta ở trong mơ giết chết Ngọ Dạ Mộng Yêu thì có ý nghĩa gì đâu?" Chúc Minh Lãng không hiểu liền hỏi.

"Những ngày này trong mộng cảnh nhất định sẽ có một dạng đồ vật, ngươi nhìn thấy qua rất nhiều lần, hơn phân nửa chính là Ngọ Dạ Mộng Yêu, nó lẻn vào trong giấc mộng của ngươi, tại trong mộng ngươi nó tìm kiếm một chút manh mối từ đó suy đoán ra vị trí của ngươi."

"Lấy một thí dụ, một người ban ngày đang đi đường, những thứ đã trải qua vào ban ngày của hắn sẽ chiếu vào trong mộng cảnh, thấy được một ngôi miếu hoang, một ngọn núi lớn, hay băng qua con sông nào đó... Ngọ Dạ Mộng Yêu sẽ dựa vào những hình ảnh mảnh vỡ phát ra trong mộng cảnh này mà suy đoán ra được mấy ngày qua ngươi đã đi qua những nơi nào, đã làm những gì, cuối cùng nó sẽ nắm được vị trí của ngươi."

"Tỉ như nói, đêm nay ngươi nằm mộng thấy tỷ tỷ ta, Ngọ Dạ Mộng Yêu liền biết ban ngày ngươi đã tới chỗ ta, thế là có thể khóa chặt ngươi ở trong Tước Lang Thần Thành này."

Nữ Mộng Sư vừa cười vừa nói, trong đôi mắt lộ ra màu sắc rất đặc biệt, có mấy phần mê ly, có mấy phần huyền ảo.

Chúc Minh Lãng dời ánh mắt đi rất nhanh.

Tu vi của Mộng Sư này rất cao, thậm chí vừa rồi trong nháy mắt đó Chúc Minh Lãng cảm giác được nàng đang thi triển thuật thôi miên gì đấy với mình, phảng phất như sau đó nàng có hỏi cái gì, thì mình cũng sẽ thành thật trả lời cái đó.

Cũng may, Chúc Minh Lãng có một trái tim kiên định không thay lòng!

"Ta hiểu rồi, nói cách khác, Ngọ Dạ Mộng Yêu sẽ hoạt động ở trong mộng cảnh của ta, trong mộng ta xử lý nó, cũng sẽ không bị truy lùng nữa?" Chúc Minh Lãng sờ cằm của mình, tỉ mỉ suy nghĩ một chút, sau đó nói tiếp. "Nhưng trong mộng ta, nhiều khi ta cũng giống như một kẻ ngốc, ta làm sao có thể đảm bảo sau khi chìm vào giấc ngủ, trong mộng ta vẫn sẽ kiên định mà chấp hành sứ mệnh này?"

"Cho nên tác dụng của Mộng Sư chính là ở chỗ này, ta sẽ giúp ngươi duy trì vẻ thanh tỉnh khi đi vào trong giấc mộng." Nữ Mộng Sư nói.

"Làm sao để duy trì?"

"Chính là ta cũng đi vào trong mộng cảnh của ngươi, luôn nhắc nhở với ngươi rằng đây là mộng cảnh, ngươi phải đi tìm ra con mộng yêu đã bán mạng cho Diêm Vương Long." Nữ Mộng Sư nói.

Chúc Minh Lãng nhẹ gật đầu.

Thì ra là thế.

"Vậy khi nào chúng ta bắt đầu, chuyện này ta muốn nhanh chóng giải quyết." Chúc Minh Lãng nói.

"Đã bắt đầu rồi nha, chẳng phải vừa rồi ta đã nói cho ngươi biết sao?" Nữ Mộng Sư cười quyến rũ đứng lên.

"? ? ?" Chúc Minh Lãng không hiểu ra sao.

"Ba người các ngươi cùng đi vào trong Mộng Cư Ốc của ta, vậy hai người đồng bạn của ngươi đâu rồi?" Nữ Mộng Sư nói.

Câu nói này, khiến cho cả người Chúc Minh Lãng nổi cả da gà, hắn tỉ mỉ suy nghĩ, Mật Dung và Bàng Khải đi đâu rồi, hình như lúc nãy bọn hắn đi cùng với mình, nhưng sau khi bước vào đây thì lại chỉ còn một mình hắn đi tới đây?

"Ta đã ở trong mơ rồi?" Chúc Minh Lãng giờ mới hiểu được.

"Ừm, vào thời điểm mà một người ý thức được mình đang nằm mơ, thì người đó sẽ lập tức tỉnh lại, nhưng có ta ở đây thì ngươi vẫn có thể duy trì ở trong giấc mộng. Vì làm sâu sắc sứ mệnh của ngươi, để giúp cho ngươi nhận thức được rõ ràng ngươi muốn làm gì, ta đã sao chép lại cảnh ngươi và bạn của ngươi tới tìm ta giải mộng. Lúc chúng ta nói chuyện với nhau trước khi ta tiếp nhận giúp ngươi thì ngươi đã chìm vào giấc ngủ rồi." Nữ Mộng Sư nói.

"Là như vậy a, vậy ta còn có một nghi vấn. . ." Chúc Minh Lãng nói.

"Những gì nên nói với ngươi, ta đã nói hết rồi, ngươi cũng không cần phải hoài nghi nhiều như vậy, vị đồng bạn mặt u tối của ngươi sẽ ở bên ngoài mộng cảnh che chở cho ngươi, đại khái ta có làm chuyện gì đó không tốt với ngươi, thì hắn sẽ giết chết ta trước." Nữ Mộng Sư nói chuyện có mấy phần nghiêm túc.

"Ta muốn hỏi là, chuyện lúc nãy ngươi nói để đồng tử trả tiền lại cho ta, là thật sao?" Chúc Minh Lãng nói.

Vẻ mặt của Nữ Mộng Sư dưới bóng trúc chẳng biết tại sao nhìn qua có chút đen hơn mấy phần.

"Ta ở trong mơ nói đùa với ngươi thôi, sau khi tỉnh lại, một phân tiền cũng không thể thiếu!" Giọng điệu của Nữ Mộng Sư nặng hơn mấy phần!

Quả nhiên trên đời này không có chuyện tốt như vậy mà.

Cuối cùng vẫn là hắn quá tự tin với nhan sắc của mình, ngay lúc người ta nói dựa vào vẻ mặt đẹp trai của mình mà không lấy tiền, thì hắn nên hoài nghi chuyện này không chân thật mới phải!

"Như vậy bây giờ chúng ta ra ngoài tìm Ngọ Dạ Mộng Yêu?" Chúc Minh Lãng hỏi.

"Ừm, ta phải nói trước với ngươi, ta chỉ am hiểu tạo mộng, không am hiểu chém giết, ở trong mộng của người khác cũng thế. Sau khi Ngọ Dạ Mộng Yêu chui vào trong mộng của ngươi, ta sẽ tận lực che giấu mình, quanh quẩn một chỗ ở xung quanh ngươi, lại không làm cho ngươi hoài nghi, nhưng sau khi ngươi vạch trần nó, nó có thể sẽ hóa thân thành một trong những con vật cường đại đáng sợ nhất mà ngươi đã từng gặp, ngươi phải đánh thắng nó." Nữ Mộng Sư nói thêm.

"Ở trong mơ, ta có thể nâng tu vi của mình lên cấp thần minh không, dù sao ở đây cũng là trong mộng của ta, bên tay trái ta là Đại Uy Thiên Long, bên tay phải là Bá Thiên Thần Quyền, Diêm Vương Long cũng phải ngoan ngoãn trước ta?" Chúc Minh Lãng rất nghiêm túc hỏi.

"Không được, ta đã nói cho ngươi biết đây là mộng, ngươi ở trong mơ cũng thanh tỉnh nhận thức, như vậy tu vi trong mộng cảnh cũng chính là tu vi trong hiện thực của ngươi, rất khó để thay đổi. Nếu ngươi cưỡng ép thay đổi, chẳng khác gì là phá hủy sự thanh tỉnh của ngươi, vậy ngươi có thể sẽ trở thành ‘Ngươi đần đồn ở trong mộng’ giống như lời ngươi đã nói, như thế tư duy của ngươi sẽ tan rã, ý nghĩ cổ quái, càng không ý thức được mình muốn làm gì." Nữ Mộng Sư liếc nhìn Chúc Minh Lãng nói.

Tên này, sao lại có nhiều ý nghĩ cổ quái như vậy.

Nếu không tìm ra Ngọ Dạ Mộng Yêu, thì sẽ không thu phí, sớm biết thế thì nàng đã tính theo canh giờ!






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch