Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Mục Long Sư

Chương 680: Minh thần tộc khiêu chiến

Chương 680: Minh thần tộc khiêu chiến




Dịch giả: Vương Linh

Edit: Thanh Thanh

Duyệt: Long Hoàng

Mật Dung đứng bên cạnh lẳng lặng nhìn hai người không nói câu gì.

Đối với đại ca Mật Trọng Quân của mình, Mật Dung đương nhiên hiểu rõ huynh ấy, thứ huynh ấy am hiểu nhất là đưa ra một món hời béo bở cho đối phương.

Sau đó để đối phương vì mình mà xông pha chiến đấu, còn bản thân thì ngồi không hưởng lợi.

Hiện tại Mật Dung vô cùng ghét bỏ vị đại ca này của mình.

Còn Chúc ca ca, huynh ấy không chỉ thiện lương mà còn toát ra vẻ trí thức, huynh ấy bày ra vẻ mặt hời hợt của một người đã bị cám dỗ, tin tưởng nghe theo Mật Trọng Quân, nhưng kỳ thực trong lòng Chúc ca ca đã có dự tính sẵn rồi.

Hai vị ca ca, xét về nhân phẩm và thủ đoạn vừa nhìn đã biết ai cao ai thấp.

Mời cao thủ??

Việc này không phải là chuyện dễ như trở bàn tay sao.

Vừa hay trong tay Chúc Minh Lãng bây giờ đang có một đội quân toàn cao thủ chưa dùng đến đang đóng quân ở Tuyệt Lĩnh thành bang, hơn nữa nhóm người này vì giành lấy một nơi có thể yên ổn sinh sống cho đồng bào người thân của mình nên nhất định sẽ ra tay!

"Bàng Khải, qua mấy ngày nữa chúng ta quay về thành bang một chuyến, điều những người trước kia đi cùng ngươi đến đây, số tiền mà Mật Trọng Quân trả để thuê quân ta sẽ đưa cho các ngươi, để Đổng phu nhân đặt mua ít đồ cải thiện điều kiện sinh hoạt của mọi người." Chúc Minh Lãng nói với Bàng Khải.

"Ha ha, công tử anh minh!" Bàng Khải không nhịn được mà bật cười.

Thì ra nhóm người toàn cao thủ mà Chúc Minh Lãng nói đến lại chính là nhóm người dân của Thánh Khuyết đại lục.

Dựa danh người Huyền Qua quốc đi chinh phạt Ly Xuyên nhưng lại dùng người đóng trong Ly Xuyên làm lính, Bàng Khải thật sự khâm phục khả năng đảo lộn thật giả này của Chúc Minh Lãng.

Đương nhiên là trong lòng Mật Trọng Quân cũng có tính toán của riêng mình thế nhưng hắn không thể nào ngờ được người mà Chúc Minh Lãng mời tới lại là người của Ly Xuyên.

Không những tạo được một thân phận hợp lý cho đám người nạn dân Thánh Khuyết đại lục còn kiếm được một món lời lớn, sau đó có thể danh chính ngôn thuận biến cả đám người Huyền Qua Thần Quốc trong nháy mắt biến thành quân mình!

Mặc dù trong lòng Bàng Khải còn có chút phẫn nộ đối với Mật Trọng Quân, chính bọn họ là người đã dẫn Diêm Vương Long tới nơi trú chân của bọn họ, nhưng bây giờ cũng coi như là trong họa được phúc rồi.

Qua vài ngày, Chúc Minh Lãng và Bàng Khải đã triệu tập được một nhóm người tương đối đáng tin đến.

Đương nhiên, Chúc Minh Lãng cũng không đưa hết quân từ Ly Xuyên qua đây, dù sao bây giờ Ly Xuyên đã trở thành miếng mồi ngon cho các thế lực khác dòm ngó, hơn nữa các tổ chức của thượng thần và Thiên Xu Thần Cương vẫn đang lăm le không rời mắt thế nên để lại cao thủ để bảo vệ là điều hết sức quan trọng.

Chúc Minh Lãng cũng gửi thư nói rõ những sắp xếp của mình cho Lê Vân Tư biết để Lê Vân Tư có thể tùy thời mà hành động.

"Nhận được sự phù hộ của thần minh là vấn đề mấu chốt, đợi đến khi sương mù tan ra, chúng ta cứ dựa danh chiếm lĩnh Ly Xuyên của Huyền Qua Thần Quốc mà thẳng tay chém giết những tổ chức hạ thần hay thế lực của Thiên Xu Thần Cương, hiểu rõ chưa?" Sau khi triệu tập mọi người lại, Chúc Minh Lãng dõng dạc phát biểu.

Vốn đều là một đám người đã từng bước đến tuyệt lộ nay lại được Chúc Minh Lãng kéo ra khỏi vũng bùn, tạo dựng nên một tương lai sáng lạn hơn, thế nên bọn họ đều nguyện ý hy sinh cả tính mạng để hoàn thành những nhiệm vụ được giao.

"Ta vốn tưởng rằng trốn tới Ly Xuyên chỉ là cách trốn tránh tạm thời mà thôi thật không ngờ Chúc công tử lại có thủ đoạn cao thâm khó lường đến vậy, tìm đường sống trong hiểm cảnh, đến lúc đó xin công tử cứ việc giao phó, bọn ta đương nhiên sẽ dốc hết sức mình, tuyệt không thể để các tổ chức hạ thần và các thế lực khác đặt được chân vào gia viên nhà chúng ta!!" Một tên mục long sư của Thánh Khuyết đại lục có tu vi đạt Vương cấp nói.

Với cục diện trước mắt thì có một thân phận hợp lý là một điều rất quan trọng, ở trên Thiên Xu Thần Cương, Huyền Qua Thần Quốc có một địa vị vô cùng tôn quý, đến lúc đó bọn họ chỉ cần phô bày thực lực và thái độ cứng rắn thôi cũng đủ để các tổ chức hạ thần và các thế lực khác biết khó mà lui.

Nếu không, cho dù một khối lục địa có nhiều cường giả đến thế nào nhưng khi đối mặt với sự xâm lấn từ bên ngoài, bị đám yêu ma quỷ quái về đêm quấy phá, hơn nữa Thiên Xu Thần Cương rộng lớn như vậy, những cường giả cao cấp chưa lộ diện hẳn còn rất nhiều, với tình thế đó, Ly Xuyên rất khó có thể chống đỡ được.

Một chiêu này của Chúc Minh Lãng xem như biến mối nguy hại hàng đầu của Ly Xuyên trở thành một con đường để tiếp tục tồn tại.

Đương nhiên, cho dù không muốn hợp tác với Mật Trọng Quân nhưng Mật Dung cũng cảm thấy Chúc Minh Lãng nên dựa vào cờ hiệu của Huyền Qua thần minh để bảo hộ cho Ly Xuyên.

Nhưng Mật Dung lại không có Thần Dụ kỳ, càng không có bất cứ công cụ thần cường đại nào trong tay, đến lúc đó một vài tổ chức nghấp nghé Ly Xuyên sẽ không tiếc giá gì mà cùng bọn họ chém giết, muốn trụ vũng được là một chuyện rất khó khăn.

"Chúc huynh đệ, đây chính là những cao thủ mà ngươi mời tới sao, ta chỉ mới đứng ở ngoài viện thôi cũng cảm nhận được nguồn linh khí dồi dào của những người này rồi, vô cùng tốt, vô cùng tốt, có bọn họ, chúng ta nhất định có thể tranh đoạt được càng nhiều đồ tốt hơn những thế lực, tổ chức khác, nếu có thể truyền bá được lòng tin của Huyền Qua thần vào Cực Đình, thuần hóa được đám hạ dân đó thì xem như đã lập được đại công!" Mật Trọng Quân đi từ ngoài viện vào, trên khuôn mặt hiện lên vẻ mừng rỡ.

Trong một thời gian ngắn mà có thể tu tập được nhiều cường giả đến thế!

Hắn vốn tưởng rằng nhiều nhất Chúc Minh Lãng cũng chỉ mời được mấy tên thuộc chuẩn vị, hạ vị hay cao nhất là trung vị mà thôi, nhưng ai mà ngờ được, ở đây lại có trên bốn gã là thượng vị Vương cấp!

Đám người thần duệ vẫn luôn coi thường những người tu hành khác nhưng đến khi đánh nhau thì tu vi vẫn là thứ thực dụng nhất!

"Khoản tiền mà ngươi đưa ra thực không đủ, dù sao thì ngươi cũng thấy đấy, tu vi của bọn họ..." Chúc Minh Lãng mặt không đổi sắc nói.

"Là do lúc đầu ta xuất phát không mang nhiều ngân lượng bên người, hay là như vậy đi, những người này cứ để họ theo chúng ta trước, chờ đến khi chúng ta vào được Cực Đình, chiếm được gì đó rồi thì sẽ chia cho bọn họ. Dù sao những thứ có thể lọt vào mắt xanh của người thuộc thần duệ như bọn ta cũng rất ít." Mật Trọng Quân nói.

"Để ta thử thương lượng với họ xem, nhưng xem ra là có chút khó nhằn đấy." Chúc Minh Lãng nói.

"Làm phiền, làm phiền rồi." Trong giọng nói của Mật Trọng Quân lộ ra vẻ khiêm tốn, không hề giống với dáng vẻ chẳng thèm để ai vào mắt như lúc đầu.

Không còn cách nào khác cả, bây giờ mọi chuyện chỉ có thể trông cậy vào vị Chúc huynh đệ này mà thôi, bằng không bây giờ đã chết nhiều người thế rồi lại không thu hoạch được chiến lợi phẩm gì, nếu trở về Huyền Qua thần quốc thì chỉ sợ hắn sẽ bị cách chức rồi đày đến một vùng đất nhỏ nào đó, đến lúc đó hắn cũng chẳng còn cơ hội mà tranh giành ân điển nữa.

Ở Huyền Qua thần quốc, người có được ân điển được xác định từ đầu.

Thánh quân và quốc chủ sẽ chọn ra những người trong đám thần duệ, thần dân có biểu hiện xuất sắc trong những năm gần đây sau đó giao phó nhiệm vụ cho bọn họ hoàn thành, nếu làm tốt thì vị trí cách với thần minh ngày càng gần, trở thành thần tuyển trù bị, nếu như có thể thể hiện được sự vượt trội hơn người trong từng nhiệm vụ thì chứng tỏ khoảng cách đến khi nhận được ân điển đã không còn xa nữa.

Mật Trọng Quân cần có được sự nhìn nhận cao hơn nữa, thế nên hắn không thể đưa đoàn người bị tổn thất nặng nề này trở về, hắn chỉ có thể liều một phen, tạo nên sự nghiệp lừng lẫy ở Cực Đình!

"Đúng rồi, ta đến tìm ngươi là vì một việc, người của Minh thần tộc đang muốn giao đấu với ngươi, bọn họ cũng là người trong tổ thắng cuộc, bọn họ cũng giống như chúng ta, nhìn trúng cánh cửa vào nằm gần Tước Lang thần bang này." Mật Trọng Quân mở miệng nói.

"Minh thần tộc?" Chúc Minh Lãng nhíu mày.

Tên tiểu tử Minh Quý kia quả nhiên là một tên gián điệp.

Hẳn là hắn đã sớm truyền tất cả thông tin về Cực Đình đại lục cho thế lực thần tộc đứng sau lưng hắn rồi.

Lúc này chắc hẳn người của Minh thần tộc đều rất kiên định với việc chiếm khối đại địa Ly Xuyên này!

Sau khi đã an bài xong cho đám cao thủ đến từ Tuyệt Lĩnh thành bang, Chúc Minh Lãng liền đi đến đấu trường.

Trước khi Minh thần tộc khiêu chiến, Chúc Minh Lãng cũng có đánh qua một trận nữa, nhưng vẫn dễ dàng hạ gục đối phương như cũ, thực lực bây giờ của Tiểu Bạch Khởi đã mạnh đến mức thái quá, hơn nữa dường như nó còn nắm giữ một loại sức mạnh nào đó khiến nó có thể nghiền ép những đối thủ cùng bậc hay thậm chí là mạnh hơn nó mấy bậc.

Minh thần tộc, đây là một trong số những tổ chức hạ thần tương đối mạnh ở Thiên thần cương.

Thần minh mà bọn họ cung phụng là - Minh Mạnh.

Trong ba mươi ba vị chính thần ở Thiên Xu Thần Cương, không phải chính thần nào cũng có thể đánh nhau được.

Trong số đó có một số chính thần chú trọng đến tín ngưỡng và giáo hóa, bọn họ mượn sự tín ngưỡng của con dân để củng cố vị trí chính thần của mình, thần lực của những vị thần này cũng không giống với những người khác.

Hoa Thù là thần minh của sức mạnh và sự hủy diệt, nếu bàn về khả năng đánh nhau thì hắn là hoàn toàn xứng đáng với vị trí đứng đầu.

Thần minh xuất chúng trên phương diện vũ lực này, ngoại trừ Hoa Thù ra còn có Minh Mạnh thần.

Chỉ có điều, cho dù có vũ lực cường hãn thì cũng không có nghĩa là làm chủ được một phương, không có nghĩa là con dân nguyện ý thành kính nghe theo, càng không có nghĩa là tộc nhân trong tộc đều sẽ trung thành, ưu tú, thế nên thần huy đương nhiên cũng sẽ kém hơn các thần minh khác.

"Minh thần tộc chúng ta chưa từng nếm mùi thất bại trên phương diện tỷ đấu này, đừng nói đến việc bị áp chế tu vi, hạn chế rồng mà Mục Long sư các ngươi có thể triệu hoán để tỷ thí, cho dù các ngươi có dốc toàn lực chống đỡ cũng đừng mơ tưởng giành được chút cơ hội thắng!" Đại biểu của Minh tộc, Minh Luyện Kiệt nói.

Chúc Minh Lãng đứng giữa sân đấu nhìn vị nam tử để trần nửa người trên của Minh Thần tộc.

Nửa người để trần, cái loại trang phục này thực sự rất giống với đám người hắc sát khi trước của Tuyệt Lĩnh thành bang, thật không hổ là người cùng một dòng họ, toàn thân trên dưới đều hiện ra hai chữ "Mãng phu"

Bất quá Hắc sát cũng không được tính là mãng phu, hắn lợi dụng Địa Ma Hoàng thực sự suýt chút nữa đã gây dựng được một đời huy hoàng.

"Ngươi muốn tranh cửa vào từ phía tây với chúng ta?" Chúc Minh Lãng hỏi.

"Không sai, ta cũng không ngại nói cho ngươi biết, khối đại lục này Minh Thần tộc chúng ta nhất quyết chiếm cho bằng được, thế nên mặc kệ là có bao nhiêu tổ chức muốn cạnh tranh với chúng ta thì chúng ta cũng quyết không buông tay!!" Minh Luyện Kiệt nói.

"Vậy phải xem bản lĩnh của ngươi đến đâu rồi." Chúc Minh Lãng nói.

"Gọi con Bạch Long của ngươi ra đây đi, haizz, mấy ngày nay nghe nói ngươi và con Bạch Long của ngươi chiếm hết uy phong, vừa hay gọi ra cho Minh Luyện Kiệt ta làm nóng cơ thể chút nào!" Minh Luyện Kiệt nói.

Tiểu Bạch Khởi đang nằm trên vai Chúc Minh Lãng ngáp một cái, miễn cưỡng di chuyển thân thể về phía trung tâm đấu trường.

Minh Thần tộc thực sự muốn chiếm được Ly Xuyên, lần này quân đội của Minh Thần tộc đã đóng trại xung quanh Tước Lang thành cả rồi, thực lực đông đảo, ý chí chiến đấu cao ngất trời.

Nếu là như vậy, Chúc Minh Lãng càng không để cho bọn họ có cơ hội tiến vào bên trong nửa bước!

Lúc tiểu Bạch Khởi bước tới giữa sân đấu thì nó đã huyễn hóa thành hình thái chiến đấu, thân hình của nó mặc dù không được tính là quá vĩ đại thế nhưng với đôi cánh màu trắng to lớn trên lưng, nó lại trông vô cùng mạnh mẽ.

"Cấm thuật thần phù!"

Đột nhiên, Minh Luyện Kiệt của Minh Thần tộc lại ném một đạo thần phù màu tím đen về phía Tiểu Bạch Khởi, thần phù lơ lửng ngay trên đầu của Thương Nguyệt Tiểu Bạch Long, ngay sau đó một luồng ảnh màu đen đổ xuống rồi nhanh chóng chui vào thân thể Bạch Long.

Bạch Khởi ngẩng đầu lên, híp mắt nhìn thần phù đó, nó chỉ đứng yên không hề có ý định né tránh sự tiếp cận của đạo ảnh cấm thuật quái dị đó.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch