Loại thần phù này thật ra là loại dùng để truy tung, rất khó né tránh.
"Không phải nói muốn dùng thực lực để chiến thắng à, sao Minh Thần tộc các ngươi lại còn dùng đến loại thần cụ này trên sàn đấu??"
"Mạnh tay đấy nhỉ, một tấm thần phù lại dùng trong một cuộc đấu thế này sao?"
"Đây không phải là chơi xấu sao, từ trước đến nay Minh Thần tộc đều dùng sức mạnh thuần phục lòng người, sao bây giờ lại dùng đến thủ đoạn hạ đẳng này??"
Cả đám người lớn tiếng cười nhạo.
Những thứ như thần phù này hiển nhiên không phải là đồ của Minh Thần tộc, chắc hẳn bọn họ đã phải bỏ ra một khoảng tiền lớn để mua từ các tổ chức hạ thần khác.
Những vật dụng thần như thế này rất hiếm có, thế nên chỉ khi rơi vào những thời điểm mấu chốt thì các tổ chức hạ thần mới nỡ sử dụng mà thôi.
Giá trị của một tấm thần phù không thua gì một tấm Thần Dụ kỳ cả, nó có thể chi phối một cuộc chiến tranh, nhưng để chiến thắng cuộc đọ sức, để đối phó với con Bạch Long của Chúc Minh Lãng mà Minh Thần tộc lại phải lao tâm khổ tứ thế này!
"Haizz, đã nói rồi mà, Minh Thần tộc chúng ta cũng rơi vào tình thế bắt buộc thôi." Minh Luyện Kiệt không hề cảm thấy hành vi của mình có chút vô sỉ nào cả.
Ta dùng phù thần, cũng là một cách để phô diễn thực lực, như vậy thì sao chứ.
"Đạo cấm thuật phù này sẽ khiến cho con Bạch Long này của ngươi không thi triển được bất kỳ loại thương long huyền thuật nào nữa, cho dù là đỉnh vị Long Vương cũng không có cách nào thoát khỏi sự áp chế của đạo phù này." Mật Trọng Quân biết rất rõ về những loại thần cụ này thế nên lập tức lên tiếng nhắc nhở Chúc Minh Lãng.
"Vậy thì sử dụng huyền thuật." Chúc Minh Lãng bĩu môi, hắn còn tưởng rằng đạo thần phù này có thể giết sạch kẻ địch trong nháy mắt chứ, Chúc Minh Lãng lướt mắt qua nhìn Tiểu Bạch Khởi, nói tiếp.
"Bạch Khởi, để cho bọn họ mở mang tầm mắt, để bọn họ biết đến cái gì gọi là ma vũ song tu long đi!"
Bạch Long toàn năng!
Không chiến xưng bá, vật lộn cũng không sợ ai, nếu xét về huyền thuật thì càng thêm cường đại!
Thương nguyệt huyền thuật cường đại mà trước đây Tiểu Bạch Khởi thi triển ra quả thực đã khiến cho rất nhiều thành viên trong các tổ chức hạ thần chấn động không thôi.
Lần này Minh Thần tộc đến đây đã có chuẩn bị từ trước, bọn họ không tiếc giá nào cũng phải đoạt được con đường thuận lợi nhất.
Minh Luyện Kiệt sải bước về trước, nửa thân trên hắn để trần, cơ ngực và da thịt rắn rỏi lộ ra rõ ràng.
Làn da màu đồng tựa như một khối đá rắn chắc, có một vài người theo thể tu thường xuyên ngâm mình trong Cổ long huyết mới có được cơ thể như vậy, nếu như quan sát kỹ càng thì sẽ thấy trên da thịt hắn hiện lên những đường gân đỏ thẫm, nhưng ngay lúc này đây những đường gân ấy lại hóa thành màu đỏ của máu tươi, khung cảnh này khiến cho vị cường giả thể tu của Minh Thần tộc trông chẳng khác gì mới bước ra từ một trận huyết chiến với cổ long cả!
Khí thế bức người, cơ bắp trên người được rèn luyện đến mức đáng sợ, phỏng chừng cho dù là móng vuốt của đám linh thú cũng chưa chắc có thể cào rách lớp da thịt cứng như đá này của hắn!
Hắn đột nhiên sải một bước dài về phía trước, đạp mạnh một cái phóng vút đi, không khí sau lưng hắn như bị xé toạc trong nháy mắt, cường giả thể tu chỉ trong tích tắc đã xuất hiện ngay bên cạnh Tiểu Bạch long!
Hắn giơ nắm tay lên thật cao, cùng lúc đó các đường gân trên thân thể hắn đỏ đến chói mắt, chúng tựa như tách khỏi lớp da hóa thành đường huyết quản riêng biệt sau đó lại nhanh chóng tụ tập trên cánh tay của hắn, sức mạnh được tăng lên nhanh chóng, một quyền hắn đánh ra chẳng hề thua kém Cự Nham ma quyền!!
Cự quyền đánh về phía Bạch Khởi, nguồn sức mạnh dồi dào khiến cho mọi thứ xung quanh đều nát vụn, ngay trong khoảng khắc một quyền này sắp chạm đến người Bạch Khởi, thân ảnh màu trắng đột nhiên trở nên mơ hồ.
Là một tàn ảnh.
Sau khi lực đạo được đánh ra.
Thể tu Minh Luyện Kiệt nghiêng đầu nhìn qua hướng khác, hắn trông thấy con Bạch Long đó đã cách xa hắn cả trăm mét, vì vậy hắn thu hồi sức mạnh tung một quyền khác về phía Tiểu Bạch long.
Gió xoáy rít gào cuốn quanh nắm đấm phóng thẳng về phía vị trí hiện tại của Tiểu Bạch Long.
Tiểu Bạch Long không hề tránh né mà lại nghênh đón luồng gió có tốc độ kinh người mà nắm đấm đó tạo ra, nhanh như điện giật, cắn nuốt hết bão khí mà đối phương đánh ra!
"Bá !!!!"
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi mà vuốt sắc được cất dưới lớp thịt dày của bàn chân được lộ diện ngoài ánh sáng cũng là lúc nó hoàn thành nhiệm vụ quét sạch chướng ngại vật trước mắt.
Khi nó vụt ra phía sau Minh Luyện Kiệt, móng vuốt đã được thu vào trong, sau đó nó ung dung xoay người lại, một đôi mắt mang theo sự nhanh nhẹn và sáng suốt của Bạch Long nhìn chằm chằm về phía đối thủ vẫn còn đang ngẩn người kia.
Tóc tai rơi tán loạn.
Minh Luyện Kiệt dùng đôi song quyên gắt gao bảo vệ vùng mặt, cổ, lồng ngực của chính mình, hắn thật không ngờ tới Tiểu Bạch Long chỉ muốn cạo đầu hắn mà thôi, một cái đầu vốn cũng chẳng có bao nhiêu tóc nhưng sau khi được Tiểu Bạch Long cạo qua một lần thì lập tức trở nên láng bóng, nhẵn nhụi.
Vừa hay bộ y phục mà hắn đang mặc lại là loại áo nửa vai, trông tựa như một cái áo cà sa.
"Ha ha ha, thì ra người Minh Thần tộc các người đều là tăng nhân trọc đầu a!!"
"Tạo hình này vô cùng phù hợp với ngươi đấy Minh Luyện Kiệt, sau này phải cố gắng mà khống chế nhục dục và tính dục của ngươi đi nhé." Một cô nương mặc quần xanh cười đến thập phần xinh đẹp.
Những người khác cũng không nhịn được mà phì cười.
Bản thân Minh Luyệt Kiệt đã là một người trên ba mươi tuổi rồi thế nhưng vẫn lăn lộn trong đám thanh niên trẻ tuổi này thì thực có chút quá đáng, số tóc thưa thớt còn vất vưởng lại trên đầu hắn dù sao cũng có liên quan đến việc hắn ngâm mình trong thuốc tắm nhiều năm, bây giờ thì đám tóc với số lượng ít ỏi tượng trưng cho thanh xuân sắp lụi tàn của hắn cũng bị rồng nhà người ta cạo sạch rồi...
Không chỉ những thành viên thuộc tổ chức hạ thần không quen nhìn Minh Thần tộc mà ngay cả những người trong Minh Thần tộc dù nhìn đã quen nhưng khuôn mặt vẫn đỏ bừng, muốn cười nhưng lại không dám.
"Tiểu Bạch Khởi, ngươi là ma quỷ sao?"
Chúc Minh Lãng dở khóc dở cười, tuổi còn nhỏ nhưng những chiêu trò đả thương lòng tự trọng của người khác này lại dùng vô cùng thành thạo.
"Ta muốn lột sạch da con rồng của ngươi!!!" Minh Luyện Kiệt nổi trận lôi đình rống to về phía Tiểu Bạch Khởi.
Tôn nghiêm!!
Thứ ngươi vừa mới gọt sạch không phải là tóc mà là tôn nghiêm!
Minh Luyện Kiệt gào thét một tiếng dài, nghe như tiếng gầm rú của một con cổ long to lớn, khí tức huyết sắc từ cổ họng hắn phun trào, khí thế trông chẳng thua gì một cơn đại hồng thủy ập tới!
Tiểu Bạch Khởi vẫn giữ nguyên bộ dạng không thèm đếm xỉa như trước.
Nó đập cánh, dùng một tốc độ nhanh đến chóng mặt bay vút lên trời nhưng lại có thể dừng lại ngay lập tức, thậm chí là dựa vào đôi cánh linh hoạt của mình, nó có thể thực hiện được nhiều động tác thay đổi liên tục trong không trung!
Tiểu Bạch Long dùng tốc độ nhanh đến mức khiến người khác hoa mắt chóng mặt lưu lại nhưng đạo tàn ảnh trên bầu trời sàn đấu.
Minh Luyện Kiệt thẹn quá hóa giận không ngừng vung nắm đấm về phía Tiểu Bạch Long, mỗi một quyền đánh ra đều ẩn chứa nguồn sức mạnh cuồn cuộn như sóng biển dâng trào, cú đấm của hắn lưu lại thành từng lỗ hổng trên tầng mây dày đặc trên bầu trời.
Chỉ có điều những thứ mà hắn đánh trúng chỉ là tàn ảnh của tiểu Bạch long mà thôi, đột nhiên tất cả tầng cánh sau lưng tiểu Bạch long đều dựng đứng lên hóa thành một lộ tuyến hoàn mỹ, dưới tình huống này, tốc độ lao xuống của nó đạt đến cực hạn, một vệt trắng xẹt ngang bầu trời đấu trường!
Minh Luyện Kiệt trông thấy Tiểu Bạch Long lao về phía mình thì vẻ mặt lộ ra vài phần bối rối, thân thể hắn trầm xuống, cánh tay mở rộng như kéo căng dây cung!!
"Thiên hổ quyền!!!!"
Toàn thân Minh Luyện Kiệt toát ra nguồn huyết khí kinh người tung ra một quyền đánh thẳng lên trời, trong không khí luồng huyết khí này hóa thành một con thiên hổ màu huyết sắc, vô cùng cuồng bạo cắn xé về phía Tiểu Bạch Long.