“Đừng đuổi theo, không nên trêu chọc nữ nhân này.” Lúc này Minh Quý đứng dậy, nói với Triệu Ưng và Chu Hiền.
Triệu Ưng cùng Chu Hiền kỳ thật đều có ý tứ giam giữ tất cả mọi người, bao gồm cả nội ứng của các tổ chức hạ thần khác, chỉ như vậy mới có thể bảo đảm Minh Thần tộc nhất định có thể nắm Ly Xuyên trong tay, đồng thời cũng không cần lo lắng nội ứng của bọn họ tạo phản.
Nhưng mục đích chính yếu nhất của bọn hắn lần này vẫn là bắt sống Chúc Minh Lãng cùng Lê Vân Tư.
Nếu đám người Ôn Lệnh Phi liên hợp cùng Chúc Minh Lãng phá thế cục “Bức thoái vị” của bọn hắn đêm nay thì đúng là được không bù mất!
“Bắt sống ba người Chúc Minh Lãng, Lê Vân Tư, Nam Linh Sa!” Triệu Ưng nhẹ gật đầu, mệnh lệnh các đại thế lực đã âm thầm cấu kết cùng một chỗ trực tiếp động thủ!
Tất cả bố trí, cũng đều là vây quanh ba người Chúc Minh Lãng, Lê Vân Tư, Nam Linh Sa, bọn họ mới là người nắm giữ Tổ Long thành bang này.
Chúc Minh Lãng đã mang theo hai vị mỹ nhân thối lui đến ao hoa sen ngoài tiền viện, mà trên tường viện cao lớn xung quanh lại đứng đầy người, trên người bọn hắn mặc khôi giáp oai hùng, cầm trong tay cung tiễn.
Trên không trung, từng con Hồng Long đang không ngừng gào thét, thân ảnh của bọn nó to lớn đến đáng sợ, từng đôi long đồng màu đỏ tươi đang nhìn xuống đám người trên mặt đất.
Những cao thủ của các đại thế lực cấu kết cùng một chỗ cũng nhao nhao xông tới, bây giờ bọn hắn đều rõ ràng thực lực của Chúc Minh Lãng, cho nên cố ý kéo theo rất nhiều cường giả Vương cấp cảnh, bắt sống ba người bọn họ là đại cục đã định!
“Chúc Minh Lãng, đường sống cho ngươi chọn, ngươi lại không muốn, hiện tại sắp chết đến nơi, hối hận cũng vô ích, ta muốn tự tay làm thịt ngươi!” Tiểu hoàng tử Triệu Dự đi đến đầu tiên, trên mặt của hắn lộ ra mấy phần hung ác.
Chúc Minh Lãng thong dong trấn định, hắn giơ lên một bàn tay, nhàn nhạt nói với bóng đêm nồng đậm một câu: “Bắt hết toàn bộ!!”
Đám người Triệu Ưng, Triệu Dự, Chu Hiền nghe được bốn chữ này, lập tức nhịn không được cười phá lên.
Trong trong ngoài ngoài nơi này, đều là người của bọn hắn.
Mà đại quân cùng cao thủ Ly Xuyên, trên cơ bản đều ở trên tường thành tranh đấu cùng với sinh vật hắc ám, cho dù bên cạnh bọn họ có giấu giếm mấy tên cao thủ thì thế nào, sao có thể chống lại nhiều thế lực liên hợp của bọn hắn như vậy!
“Xoạt xoạt xoạt xoạt!!!!!!”
Bỗng nhiên, mũi tên bay tới, tựa như một trận mưa to tầm tã đột nhiên xuất hiện, cảnh tượng khủng bố mà dọa người.
Đối mặt màn mưa tên dày đặc đáng sợ như vậy, cho dù là người có tu vi cao hơn cũng sẽ thụ thương, dù sao những Tiễn Sư này cũng không phải những tên thợ săn trong rừng, họ đều có được tu vi nhất định, đồng thời được trang bị tinh lương quân để tiến giai!
Chu Hiền tin tưởng, cho dù là Chúc Minh Lãng gọi Thương Loan Thanh Hoàng Long của mình đến, Thanh Long kia cũng sẽ bị bắn thành tổ ong vò vẽ.
Nhưng là, thời điểm những mũi tên kinh khủng bay về phía bọn hắn, sắc mặt đám người Triệu Ưng, Triệu Dự, Chu Hiền, Hà Hư Tử cũng thay đổi, vội vội vàng vàng trốn vào trong phòng!
“Đám nô tài ngu xuẩn, bọn chúng ở trên cầu, bắn chết bọn chúng cho ta!!” Chu Hiền giận dữ nói.
Đầu óc người Vũ Tiễn thành đều bị hư rồi sao, người một nhà cùng địch nhân cũng không phân biệt được!
Qua một đợt mưa tên tẩy lễ này, tường trước yến phủ lâu đã bị xuyên thủng trăm ngàn lỗ, rất nhiều cột trụ cao lớn đều bị phá hủy trực tiếp, tường đá, thạch các, lâu đài càng bị hủy hơn phân nửa!
Người Hồng Long cốc, Nham Tàng tông, Khôi Lỗi phái còn chưa kịp động thủ với ba người Chúc Minh Lãng đã bị bắn giết một bộ phận, có mấy vị trong đó còn là Vương cấp cảnh cũng đều không có may mắn thoát khỏi!
“Ta đã nói với các vị, ở trong thành bang của ta phải an phận thủ thường, vì sao lại cứ thích đi tìm chết?” Chúc Minh Lãng đứng ở trên cầu ao hoa sen, chậm rãi nở nụ cười tươi nói.
Triệu Ưng, Chu Hiền trốn ở phía sau phế tích bức tường bị bắn thủng, bọn hắn nhìn đối phương, trên mặt viết đầy kinh hãi.
“Những Tiễn Sư kia không phải người Đại Chu tộc chúng ta!” Chu Hiền lập tức giải thích.
“Hình như chúng ta bị bao vây, ta cảm giác được khí tức của rất nhiều cao thủ, thực lực lại xa xa ở trên tất cả những người chúng ta.” Trên mặt Hà Hư Tử hiện lên dáng vẻ không dám tin nói.
“Làm sao có thể, Chúc Môn trưởng giả đều đã bị chúng ta giám thị, Kiếm Tôn của Diêu Sơn Kiếm Tông cũng không ở trong thành, cao thủ cùng tinh nhuệ của Ly Xuyên đều đã bị phân tán đến các đại thành trì, thành bang đóng giữ, làm sao Lê Vân Tư cùng Chúc Minh Lãng có thể biến ra nhiều cao thủ như vậy, còn có thể thần không biết quỷ không hay tiêu diệt sạch quân chúng ta đã bố trí!” Triệu Ưng cả giận nói.
Nếu đã muốn động thủ với Chúc Minh Lãng cùng Lê Vân Tư, bọn hắn tự nhiên đã chuẩn bị xong xuôi hoàn toàn.
Cao thủ Chúc Môn cùng Diêu Sơn Kiếm Tông, tự nhiên là trở ngại lớn nhất của bọn hắn, nhưng cũng may lần này các thế lực liên hợp với bọn hắn cũng đủ nhiều, cho dù chém giết ở trong thành, cũng có thể tuyệt đối chiếm thượng phong.
Trừ điều đó ra, Ly Xuyên hiện tại cũng có rất nhiều cường giả hiệu trung, những người này đều đã bị Triệu Dự phái người đến giám thị, mọi động tĩnh của bọn hắn, Triệu Ưng nhất thanh nhị sở.
Dưới loại tình huống này bắt đầu động thủ, tuyệt đối sẽ không có bất kỳ sơ xuất gì, Chúc Minh Lãng đã không có cao thủ có thể điều động, dù là trực tiếp giết tới nơi ở của Lê Vân Tư, cũng tuyệt đối không thành vấn đề gì.
Nhưng sự thật cùng kế hoạch của bọn hắn hoàn toàn không hợp.
Bọn hắn có nhiều thế lực liên hợp như vậy, còn bố trí thêm Tiễn Giai quân, thế mà lại bị người khác bao vây!!
Chẳng lẽ nói, từ lúc vừa mới bắt đầu Chúc Minh Lãng đã biết bọn hắn muốn đoạt thành, thời điểm càng sớm hơn đã giấu giếm một đoàn cao thủ ở trong thành.
Thế nhưng một đoàn cao thủ này từ đâu mà đến???
“Sau lưng của hắn có thể cũng có tổ chức hạ thần hay không??” Lúc này Chu Hiền hỏi thăm lại Minh Quý.
“Cho dù là có, cao thủ của tổ chức hạ thần cũng phải vào ngày mai mới có thể tiến vào trong Cực Đình, những con lừa ngốc dưới hạ giới các ngươi, bên người Chúc Minh Lãng cùng Lê Vân Tư có bao nhiêu cao thủ cũng không có thăm dò cho rõ ràng!” Minh Quý giận dữ nói.
Thành sự không có bại sự có thừa!
Còn đang muốn thay đại quân Minh Thần tộc cảm thán, chính mình đang thay Thần tộc của mình dâng lên một phần đại lễ thật dày, kết quả bị người chế phục!
Chúc Minh Lãng này, thực sự quá âm hiểm!
“Hẳn là do Chúc Thiên Quan xuất thủ. Hừ, Chúc Môn vì thủ tòa thành này, thế mà điều khiển một nhóm lớn trưởng giả cùng phụng dưỡng Chúc Môn như thế đến Tổ Long thành bang, vậy Chúc Môn nội đình của bọn hắn hiện tại không khác gì đang trống rỗng!” Triệu Ưng dùng ngữ khí rất chắc chắn nói ra.
Chỉ có thể là Chúc Môn nội đình.
Mà những cao thủ này khẳng định là do Chúc Thiên Quan bồi dưỡng nhiều năm mà ra!
Nếu là như vậy, thái tử Triệu Ưng cũng không cảm thấy tối nay mình bại mà không phục.
Chúc Môn đã bị buộc phải lộ ra át chủ bài, điều này bằng với lấy kế hoạch của mình đổi lấy toàn bộ lực lượng của môn chủ Chúc Môn!
“Triệu Dự, ngươi tìm cơ hội chạy đi, cấp tốc thông báo tin tức này cho An Vương cùng phụ thân...” Triệu Ưng dừng một chút, lại chưa hề nói ra người phía sau. “Chúc Môn nội đình đã mất cao thủ tọa trấn, cơ hội ngàn năm có một!”
“Được!!” Triệu Dự nhẹ gật đầu, trong mắt cũng lập tức có tia sáng.
Giết một tên Chúc Minh Lãng, nào có làm cho người ta thống khoái bằng diệt một tộc môn bọn hắn.
Sau khi biết những cao thủ xung quanh này đến từ Chúc Môn nội đình, Triệu Ưng cùng Triệu Dự ngược lại càng hưng phấn kích động.
Chúc Thiên Quan là một lão hồ ly.
Hắn xưa nay sẽ không triển lộ lực lượng mình nắm trong tay ở trước mặt bất kỳ người nào.
Bao gồm cả Hoàng Vương hiện tại đều không rõ ràng Chúc Môn nội đình bây giờ đến tột cùng có bao nhiêu cao thủ Vương cấp cảnh, lại có bao nhiêu đội quân đang đóng quân ở quốc gia nào.
Dù An Vương nhiều lần khiêu khích cũng không đạt được một cái kết luận chính xác.
Nhưng tối nay, Chúc Môn đã triệt để bại lộ!
Thế mà lại đem nhiều cao thủ như vậy đến cắm chân ở Tổ Long thành bang, vậy Chúc Môn nội đình lấy cái gì để bảo hộ, thật coi hiện tại vẫn là thời điểm các tộc môn, thế lực giữ thế kiềm chế lẫn nhau sao!
Kẻ thuận hưng thịnh, kẻ nghịch tất vong!
Mặc dù nói cách cục của Cực Đình sẽ phát sinh cải biến triệt để vào ngày mai, nhưng Chúc Môn nhất định sẽ là thế lực đầu tiên biến mất trong cuộc phân tranh hạ thần này!!
“Chúc Minh Lãng, trước hết để cho ngươi càn rỡ mấy ngày, không bao lâu sau ngươi nhất định sẽ phải quỳ bò ở trước mặt ta, vì ngươi cùng những tộc nhân kia của ngươi cầu xin làm nô bộc của chúng ta, ta rất chờ mong nhìn thấy dáng vẻ ngươi kéo dài hơi tàn!!” Triệu Ưng nở nụ cười lạnh.
“Chúc Minh Lãng này, thật sự là một tên ngu ngốc, ngày mai đại quân Minh Thần tộc chúng ta vừa đến, ngày chết của hắn cũng đến!” Minh Quý nghiến răng nghiến lợi nói ra.
“Cái kia... Vậy chúng ta bây giờ đầu hàng trước đi?” Chu Hiền có chút biệt khuất hỏi.
“Ừ, chịu trước một chút khuất nhục, tính không là cái gì. Bên trên đại cục, hắn đã thua!” Triệu Ưng bày ra dáng vẻ nguyện ý nằm gai nếm mật.
Kỳ thật Triệu Ưng nào có cam tâm.
Hắn tỉ mỉ bố trí cục diện, phí không biết bao nhiêu khí lực mới khiến cho các thế lực khác đi theo mình, trở thành tân thần hiệu trung cho hắn, kết quả cuối cùng lại còn bị Chúc Minh Lãng hung hăng vả cho một bạt tai.
Nhưng nghĩ đến, không phải mình bại bởi Chúc Minh Lãng, mà là thua ở trên tay Chúc Thiên Quan, Triệu Ưng lập tức liền thấy thăng bằng trở lại.
Vô luận là tổ chức hạ thần sắp đến, hay là lực lượng Hoàng tộc sau lưng mình đều có thể đem Chúc Minh Lãng cùng Chúc Thiên Quan hung hăng giẫm ở dưới chân dễ như trở bàn tay!
...
Hào khí xông lên trời cao muốn đoạt quyền đoạt thành.
Ở bên trong yến hội càng chịu ngàn người chỉ trỏ, hận không thể nôn nước bọt ở trên mặt Chúc Minh Lãng.
Kết quả là, tất cả mọi người đều từ trong phế tích bò ra, từng kẻ đều quỳ ở trên mặt đất, hai tay ôm đầu, không còn dám có nửa điểm chỉ trích.
“Chúc Minh Lãng, ngươi không nên phạm thêm lỗi lầm nữa, ngoại cương so với ngươi tưởng tượng còn đáng sợ hơn nhiều, ngươi chọc giận bọn hắn, tất bị diệt tộc!” Đại trưởng lão Hồng Long cốc than thở nói.
Vị Đại trưởng lão này cũng coi như là đã cùng Chúc Minh Lãng trãi qua chiến dịch Tuyệt Lĩnh thành bang, mọi người cũng có một chút giao tình.
“Phó trưởng lão, ngươi đã từng tới cương ngoại?” Chúc Minh Lãng hỏi.
Vị trưởng lão Hồng Long cốc này lắc đầu.
“Vậy làm sao ngươi biết là không thể chiến thắng bọn hắn đâu?” Chúc Minh Lãng lại hỏi.
“Cái này... Có một số việc chưa hẳn cần nhìn thấy tận mắt a.” Hồng Long cốc Phó trưởng lão nói ra.
“Nếu bọn hắn thực tình thiện đãi chúng ta, cho dù chúng ta có bày trận địa sẵn sàng đón quân địch, bọn hắn cũng sẽ kiên nhẫn cùng chúng ta thương lượng. Nếu bọn hắn vốn là kẻ hung tàn vô đạo, dù chúng ta ủy khuất cầu toàn đổi lấy cũng chỉ là đãi ngộ không bằng gia súc, lúc nào xâm lược, đều xem tâm tình của bọn hắn.” Chúc Minh Lãng nói với vị trưởng lão tuổi tác đã cao này.
Đối mặt với nguy cơ mới, sẽ có rất nhiều người lâm vào mơ hồ, Chúc Minh Lãng cũng không ghi hận vị trưởng lão Hồng Long cốc này, chỉ là hi vọng hắn hiểu được, vận mệnh của mình phải để chính mình đến khống chế, không phải tùy ý người khác đi xử lý!
“Buồn cười, buồn cười, sự vô tri của Chúc Minh Lãng ngươi sẽ là trò cười khắc sâu ấn tượng nhất đời ta!” Thiếu niên Minh Quý quỳ trên mặt đất, dáng vẻ lại vẫn thanh cao tự ngạo như cũ.
“Ta nói có chỗ nào sai sao, Minh Quý thượng nhân??” Chúc Minh Lãng cười híp mắt tới gần thiếu niên Minh Quý.
Vị thiếu niên này, toàn thân cao thấp đều lộ ra một cỗ khí tức muốn ăn đòn, mỗi lần nhìn thấy khuôn mặt của hắn, Chúc Minh Lãng lại không nhịn được muốn cho hắn một cái bạt tai.
Cỗ khí tức cao cao tại thượng này cùng với khuôn mặt sưng vù mới là phối hợp nhất!