Tất cả thế tấn công đều đột ngột dừng lại, móng vuốt của Bạch Long đã hóa giải hết mấy đòn tấn công màu mè của hắn.
Tiểu Bạch Khởi vỗ cánh bay về phía những ngọn núi cao xung quanh, mỗi khi bay qua một ngọn núi thì nó đều đập Minh Luyện Kiệt vào ngọn núi một lần!
Từng ngọn núi sụp đổ sau khi Tiểu Bạch Khởi bay qua, Minh Luyện Kiệt vốn tưởng rằng lần này hắn sẽ không bị con Bạch Long này kéo lê trên đất nữa nhưng lại không ngờ được con Bạch Long này lại dùng đầu hắn đập bể mất ngọn núi khác!!
Tính chất vẫn là ma sát như nhau nhưng lần này thì địa điểm thực hiện lại ở trên trời, trong vùng núi hoang tàn này chỉ cần có một đỉnh núi cao hơn những đỉnh còn lại thôi thì sẽ bị đập rớt xuống!
Lúc Minh Luyện Kiệt bị ném xuống núi lần nữa thì mọi người đã thấy xương cốt của hắn không còn hình người nữa rồi, một người bình thường cường tráng như trâu nhưng bây giờ xương cốt lại gãy đến mức độ này.
Minh Luyện Kiệt máu me đầy mặt, mặc dù khuôn mặt đã hoàn toàn biến dạng thế nhưng từ khuôn mặt của hắn vẫn có thể đọc được ý nghĩ nội tâm của hắn trong lúc này, tổng kết lại chỉ có năm chữ: Ngươi giết ta đi!
Tiểu Bạch Khởi thật sự nhận được chân truyền của Chúc Minh Lãng.
Nếu nói muốn được sống thì nhất định là chưa đến mức chết!
Trên thực tế thì bây giờ Chúc Minh Lãng căn bản không quan tâm đến Minh Luyện Kiệt.
Nói thật thì, nội tâm của hắn cũng vô cùng kinh ngạc như tên Minh Luyện Kiệt bị đánh tơi bời kia: hóa ra tu vi của tiểu Bạch long bị áp chế!!
Đạo áp chế phù này được dán lên khi chiến đấu với Thượng Trang của Tước Lang thần, mà tờ áp chế phù đầu tiên này vẫn chưa hề bị lấy xuống??
"Thượng vị Long Vương!"
Bản thân Chúc Minh Lãng cũng cảm thấy bối rối.
Rõ ràng mới vào kỳ trưởng thành thôi đấy!!
Lúc trước Chúc Minh Lãng cũng đoán là khi Tiểu Bạch Khởi đến kỳ hoàn toàn thì tu vi hẳn sẽ đạt đỉnh vị Vương cấp, nhưng hắn thật không ngờ được rằng nó chưa trải qua trưởng thành cuối cùng mà tu vi của nó đã đạt thượng vị Vương cấp rồi!
Hơn nữa nó vẫn còn đang tiếp tục phát triển, dựa theo tình trạng trưởng thành của thân thể thì cho dù không cần tiến giai nó cũng có khả năng đạt đến đỉnh vị Vương cấp rất cao!
Dựa theo tình thế này mà đoán thì.
Đến kỳ trưởng thành nó có thể đạt được đỉnh vị Long Vương.
Đến hoàn toàn kỳ thì có thể dễ dàng được phong Long Thần!
Hơn nữa còn là một hiện tượng kiệt xuất trong giới Long Thần!
"Du~~~~~"
Móng vuốt của Tiểu Bạch Khởi ấn đầu Minh Luyện Kiệt xuống đất, cái đầu Bạch Long tuấn dật thanh nhã ngẩng lên như thể đang đợi ai đó dùng những từ ngữ hoa lệ nhất khen nó!
Nhưng lúc này đây Chúc Minh Lãng lại nhanh chóng cầm tấm áp chế phù vẫn chưa kịp vứt đi kia dán lại lên người Tiểu Bạch Khởi, áp chế tu vi của Tiểu Bạch Khởi từ thượng vị Long Vương xuống còn hạ vị Long Vương.
Khiêm tốn.
Nhất định phải khiêm tốn!
Nếu để cho mấy người giám định rồng phát hiện việc Tiểu Bạch Khởi còn đang ở kỳ trưởng thành đã đạt đến thượng vị Long Vương thì hẳn những tên có đầu óc bình thường nhất định có thể đoán được đây là Long Thần tương lai!
Ngay cả thần minh cũng sẽ kiêng kỵ, đố kị đôi phần!
Cho nên trước khi chính thức được phong thần, Chúc Minh Lãng kiên quyết không để cho người khác nhận ra thực lực thực sự của Tiểu Bạch Khởi!!
"Du~~~~"
Tiểu Bạch Khởi lập tức u oán kêu lên một tiếng, bộ lông vũ tinh tế mềm mại cũng lập tức rũ xuống.
Nó lại huyễn hóa về hình dạng của một con Tiểu Bạch long nhỏ bé, Tiểu Bạch Khởi mềm mại như một con tiểu hồ ly có cánh, nó nhảy lên vai Chúc Minh Lãng.
Ở ngoài mặt thì Chúc Minh Lãng giả vờ như thể bản Mục long sư đã sớm biết ngươi đang che dấu thực lực thực sự rồi nhưng trong nội tâm lại vô cùng hưng phấn như thể một con quay đang xoay tròn với tốc độ cao, suýt chút nữa thì bay thẳng lên trời.
Diêm Vương Long, ngươi chờ đấy cho lão tử, thời điểm ngươi làm hộ viện trông nhà cho ta không còn xa nữa đâu!
Tước Lang thần, ngươi cũng ở đó chờ chết đi, dám bảo người của An Vương phủ đến hỏi thăm lão tử thì há chỉ phải trả giá bằng một cánh tay thôi, ta nhất định phải khiến ngươi bị ngũ mã phanh thây!!
Mà trong tương lai không xa, vô số thiếu nữ trên Cực Đình đại lục sẽ mang theo vẻ mặt sùng bái nhìn về phía một ngôi sao sáng trên bầu trời đêm, mỗi đêm trước khi đi ngủ đều thẹn thùng mà nhủ thầm trong lòng rằng: "Mong được Chúc Minh Lãng thượng thần phù hộ"!!
Cho dù sau này thần binh thần tướng của các bờ cõi khác đến xâm phạm thì Chúc Minh Lãng cũng có thể đứng trước vạn quân mênh mông như biển cả, dùng ngón tay cái chỉ vào lồng ngực mình, tóc tung bay, nghênh ngang ngạo nghễ mà tuyên bố rằng: Cực Đình này do ta bảo hộ!
Mặc dù có sự góp sức của Tiểu Bạch Khởi thì cuộc chiến này sẽ nhanh chóng kết thúc hơn, nhưng dù sao nhóm thần minh cũng chẳng phải thánh nhân gì hơn nữa họ còn có chút hung ác thế nên Chúc Minh Lãng cũng không muốn gây nên bất kỳ sự cố nào cả.
Bảo toàn thực lực, từ từ trưởng thành, mọi chuyện cứ đợi đến khi được phong thần rồi hẵng nói!
"Nể mặt ngươi làm việc cho thần minh thế nên ta sẽ không lấy mạng của ngươi nhưng ta hy vọng ngươi hiểu một điều, Ly Xuyên là của ta, con dân Ly Xuyên cũng là của ta, Minh Thần quân các người muốn đến đây giở thói ngang ngược thì ta tuyệt đối sẽ không nương tay!" Chúc Minh Lãng nói với Minh Luyện Kiệt.
"Muốn chém muốn giết gì thì cứ việc làm đi!" Nhưng Minh Luyện Kiệt lại là một tên cứng đầu, ngay cả dưới tình huống thế này hắn vẫn không chịu khuất phục.
"Được thôi, nếu ngươi đã muốn chết thì ta sẽ thành toàn cho ngươi, vừa hay mấy con rồng của thủ hạ ta cũng ăn thịt người, long thú sẽ tiêu hóa ngươi biến ngươi thành phân rồng sau đó đem đi chăm sóc mấy cây thiết mộc lan, sau này mỗi khi ta thấy mấy cây thiết mộc lan khỏe mạnh trưởng thành thì ta sẽ nhớ tới một nam tử hán cương nghị, thẳng thắn là Minh Luyện Kiệt ngươi!" Chúc Minh Lãng giơ ngón cái lên với Minh Luyện Kiệt.
Hắn khẽ vẫy tay gọi mấy con Cổ long hung thần ác sát đến gần, mấy con Cổ long này vừa nhìn thấy một tên thần duệ từng rèn luyện thân thể thì đôi con ngươi đều tỏa sáng rực rỡ.
Ăn được một người thế này rồi thì cho dù là yêu linh, ma linh sau khi nhận được tu vi bổ sung từ đợt Tuế Nguyệt sóng tiếp theo đều có thể tăng lên thành vạn năm!
"Ngươi muốn làm gì!" Minh Luyện Kiệt trông thấy mấy con Cổ Long hung ác, sắc mặt cũng nhanh chóng thay đổi.
"Không phải ngươi nói ngươi không sợ chết sao, sống chết có số, đó là do ngươi nói!" Chúc Minh Lãng nói.
"Ngươi không thể gọi một con rồng thôi sao, ngươi tính xem ta như đồ ăn ngoài chợ mà phân phát cho bọn chúng sao!" Minh Luyện Kiệt tức giận nói.
"Dù sao cũng là chết, ngươi để ý mấy cái tiểu tiết này làm gì."
"Ta...ta." Nhất thời Minh Luyện Kiệt cũng không biết nên nói gì để đòi lại quyền được chết tử tế của mình nữa.
"Không muốn chết đúng không?" Chúc Minh Lãng híp mắt cười, khuôn mặt hắn lúc này trông tựa như một lão cáo già.
"Được rồi, ngươi muốn gì?" Minh Luyện Kiệt rốt cuộc không kiên trì nổi nữa.
Tốt xấu gì cũng là một gã thần duệ, miễn là còn sống thì vẫn là người của Thiên Xu Thần Cương, Chúc Minh Lãng không tin người như vậy lại không sợ chết!
"Minh Thần tộc các ngươi dùng cách gì để đưa tên tiểu tử Minh Quý kia vào Cực Đình?" Chúc Minh Lãng hỏi.
"Cái này ta không biết, chỉ có nguyên lão ở Minh Thần sơn biết rõ điều này." Minh Luyện Kiệt nói.
"Vì sao các ngươi cứ nhắm vào Ly Xuyên không buông, ở Ly Xuyên có thứ gì mà các ngươi muốn lấy sao?" Chúc Minh Lãng lại hỏi thêm lần nữa.
"Giới long môn sinh ra ở đây chứng tỏ ở đây có điểm đặc biệt."
"Người đâu, dẫn mấy con rồng ăn thịt người đến đây, dẫn nhiều thêm vài con, thứ tốt thì phải cùng nhau chia sẻ chứ, cứ ăn trước phần cánh tay và nửa thân người đi, lúc ăn nhớ đừng cắn vào mấy bộ phận yếu hại, người còn sống thì mới có cảm giác thích thú." Chúc Minh Lãng cao giọng hô.
"Đừng đừng đừng, Chúc huynh đệ, chúng ta nói chuyện đàng hoàng không được sao?" Minh Luyện Kiệt sợ đến mức toàn thân co quắp lại, nếu không phải xương cốt toàn thân hắn đã bị gãy nát hết thì suýt chút nữa hắn đã định quỳ lạy Chúc Minh Lãng rồi.
Chúc Minh Lãng hừ lạnh một tiếng.
Không biết điều!
Nói chuyện đàng hoàng với ngươi thì ngươi lại nói lấy lệ với ta??
"Minh Quý đến Cực Đình bằng cách nào, ta thật sự không biết. Còn về lý do vì sao lại chọn Ly Xuyên thì ta cũng chỉ nghe thúc thúc ta nói, Ly Xuyên có khả năng là một phần của thần vẫn thạch, những thần minh chết trong trận tranh đoạt thăng cấp trong giới long môn có khả năng sẽ bị thả xuống nơi xuất hiện giới long môn trên Ly Xuyên này hoặc là những tinh lục gần đây." Minh Luyện Kiệt nói.
. . .
Ps: Số chương bị nhảy nên chương tiếp theo dịch thiếu, ngày mai sẽ đăng bù thêm, mọi người thông cảm ạ!