Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ông Xã, Xin Được Chiếu Cố

Chương 61: Đây là kéo anh ta vào sổ đen?

Chương 61: Đây là kéo anh ta vào sổ đen?



Ăn sáng xong, Thẩm Tông Minh và Thẩm Như đến công ty, Thẩm Yên trọ ở trường, tối hôm qua không ở nhà, Dương Lam thì ăn diện một phen rồi ra cửa gặp bạn.

Rất nhanh, trong nhà cũng chỉ có một người rảnh rỗi là Thẩm Loan.

Cô xoay người đi ra ngoài, gặp phải quản gia Chu.

"Cô ba."

Vốn tưởng rằng hai người chỉ đi ngang qua, không nghĩ tới Thẩm Loan sẽ bỗng nhiên mở miệng ---

"Quản gia Chu dừng bước."

“Cô ba có gì dặn dò?” Chu Khánh Phúc hơi hơi khom người tỏ vẻ tôn trọng, mí mắt khép đến vừa đúng, bày tỏ đến hết mức bổn phận của một người hầu.

Thẩm Loan cười khẽ: "Cháu chỉ muốn hỏi một chút, ngày thường chị cả và chị hai sẽ làm thế nào để giết thời gian?"

"Cô cả hầu như đều dùng thời gian nghỉ ngơi cho công việc, rất ít khi rảnh rỗi, cô hai thì khá tự do, thỉnh thoảng gặp bạn bè hoặc mời bạn bè đến nhà mở party, đôi khi lại hẹn mấy thiên kim thế gia có quan hệ tốt ra ngoài dạo phố..."

Chu Khánh Phúc nói đến một nửa, chợt im lặng, mở mắt vừa lúc thấy được hai mắt thất thần của Thẩm Loan.

"Sao lại không nói nữa?" Cô gái hơi hơi mỉm cười.

Đồng cảm với cô? Hay là vẫn âm thầm cảm thán tuy cô là tiểu thư nhà họ Thẩm nhưng ngay cả vòng xã giao cơ bản nhất cũng không có.

Mà nguyên nhân tạo thành tất cả là vì cô từ trước đến nay chưa được nhà họ Thẩm công khai chính thức với bên ngoài.

Nói cách khác, bây giờ Thẩm Loan tuy vào ở nhà họ Thẩm, nhưng sự tồn tại của cô cũng không khác gì một con mèo một con chó, người làm xưng cô một tiếng "cô ba , nhưng nói đến toàn bộ vòng giao thiệp hào môn của Ninh Thành xem, có ai biết?

"Nếu cô cảm thấy chán, có thể cho tài xế lái xe đưa cô ra ngoài hóng gió một chút." Chu Khánh Phúc thu lại cảm xúc, đề nghị.

"Không cần, cháu có nơi đi rồi." Cô mỉm cười, không nhận ra có chút bị bạc đãi oan ức nào.

Nói xong, cô xoay người đi đến vườn hoa.

Chu Khánh Phúc đứng tại chỗ, nhìn cô chào hỏi với chú Đinh, không có một chút miễn cưỡng, hoặc giả vờ vui vẻ.

Thật lâu sau, hạ giọng thở dài.

Nếu muốn dừng chân trong ngôi nhà này, ba phần xem vận may, bảy phần xem thủ đoạn.

Chỉ mong, cô là một người rõ ràng...

Mười giờ sáng, Thẩm Khiêm về nhà.

Lúc đi ngang qua vườn hoa, thấy bóng dáng mảnh khảnh của cô gái ở xa xa.

“Cậu cả?”

"Quản gia Chu, phiền chú xách hành lý lên hộ cháu."

"Vâng."

Thẩm Khiêm cũng không biết vì sao cả người mình mệt mỏi mà vẫn còn chưa về phòng nghỉ ngơi, ngược lại đi đến vườn hoa.

"Chú Đinh, hình dạng của cây xương rồng bà này thật kì lạ, giống như đóa hoa."

"Đặc biệt làm thành như vậy, cô ba thích à?"

"Vâng."

"Vậy lấy nuôi đi."

Thẩm Loan đang chuẩn bị nói được, thình lình truyền đến một giọng nói quen thuộc ---

“Không phải đã có một chậu, còn muốn thêm một chậu?"

Thân hình Thẩm Loan cứng đờ, chậm rãi xoay người, khuôn mặt mỉm cười của người đàn ông đập và đôi mắt, dịu dàng sạch sẽ.

Cô không nói chuyện.

Thẩm Khiêm cũng chỉ cười nhạt.

Chú Đinh thức thời rời đi, trong chốc lát, trong vườn lớn như vậy chỉ còn hai người, bình tĩnh đối mặt nhau.

C64 -








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch