Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Quan Cư Nhất Phẩm

Chương 939: Cơ Hội (2)

Chương 939: Cơ Hội (2)




Dịch: lanhdiendiemla.

- Đúng thế.

Tiểu thái giám đó bảo một thái giám khác:

- Nước sạch, khăn lông, dầu thơm đã chuẩn bị xong, xin hỏi ngài muốn tắm trong lêu hay ngoài trời?

Thôi Duyên nói:

- Bản quan muốn tắm trong lều.

Thôi Duyên đi vào lều, nhưng phát hiện ra thái giám kia cũng đi theo, ông ta quay đầu lại hỏi:

- Ngươi theo vào làm gì?

- Đương nhiên là tắm cho ngài rồi.

Thái giám kia vẫn cúi đầu.

- Không cần, không cần.

Thôi Duyên vội lắc đầu:

- Ta quen tắm một mình.

Tấm vải kia chưa có chỗ đề ném đi, ông ta vẫn phải buộc trên người, cho nên không thể để người khác phát hiện.

- Vậy nô tài cầm y phục cho ngài.

Thái giám kia vẫn kiên nhẫn nói.

Thấy hắn sắp đi vào trong lều rồi, Thôi Duyên ngăn lại:

- Đứng im, ta hay xấu hổ, lão bà cũng không được nhìn thấy cơ thể.

Thái giám kia đành đứng lại.

- Đứng im đó không nhúc nhích.

Thôi Duyên lại lệnh lần nữa, thấy hắn thành thực đứng đó mới yên tâm vào trong lều, hạ rèm xuống, không thấy có ai liền bắt đầu cởi y phục.

Cởi áo xong, tấm vải liền lộ ra, ông ta định cởi bỏ nó, nhưng phát hiện hôm qua vì luống cuống thắt nút quá chặt, loay hay mãi không cởi nổi.

- Cần giúp không?

Lúc này có người hỏi.

- Cám ơn..

Thôi Duyên thuận miệng đáp, tiếp đó bừng tỉnh, thấy thái giám kia không ngờ đã vào lều, mặt tái dại, ôm chặt lấy ngực, muốn thét lên "cút ra"

- Xuỵt..

Thái giám kia ra hiệu im lặng, nói nhỏ:

- Ta là Thẩm Mặc:

- Ngươi ngươi ngươi...

Thôi Duyên mắt trố ra nhìn tên thái giám mắt tam giác, mũi vẹo, cằm trống trơn, làm gì có chút tuấn lãng nào của Trạng Nguyên lang, nhưng giọng nói kia đúng là của Thẩm Mặc.

- Ta dịch dung đấy.

Thẩm Mặc chỉ vào ngực ông ta:

- Không cần che, ta thấy cả rồi, tấm vải đó chưa giao cho hoàng thượng.

Vừa nghe câu này, Thôi Duyên tin ngay, vội giải thích:

- Không còn cách nào khác, có tình huống đặc thù...

- Xuỵt.

Thẩm Mặc lại ra hiệu im lặng, nói:

- Tắm rửa đi.

Rồi lấy gáo nước dội lên người Thôi Duyên, còn khoe khoang:

- Thế nào, ngón này ta chuyên môn luyện hai ngày đấy.

- Ta còn chưa cởi quần mà...

Thôi Duyên buồn bực nói.

- Không nhìn thấy.

Thẩm Mặc xấu hổ:

- Thôi, cứ để thế mà tắm.

Thôi Duyên quả thật rất xấu hổ, không muốn cởi sạch trước mặt Thẩm Mặc, liền bảo y tiếp tục dội nước, báo cho y biết tình hình hai ngày qua.

Nghe ông ta nói xong, Thẩm Mặc yên tâm hơn:

- Như vậy Trần Hồng hẳn là cũng rất mâu thuẫn, hắn chưa dám hại hoàng đế.

Thôi Duyên như trút được gánh nặng:

- Đại nhân tới thì tốt rồi, có thể quyết định thay ta, đại nhân không biết mấy ngày qua ta sợ chết đi được.

- Mới hai ngày thôi mà.

- Ta thấy như hai năm rồi.

Thôi Duyên cầm khăn lông lau người, mặt mày nhăn nhó:

- Nhưng bệnh của hoàng thượng khó trị lắm.. Ta và lão kim không phải chuyên khoa này, người thường thì chúng tôi còn dám dùng thuốc, nhưng với sức khỏe của hoàng thượng, thuốc hơi mày một chút là không xong, làm người ta bó tay.

- Yên tâm, ta có cách.

- Sao, đại nhân cũng biết y thuật à?

Thôi Duyên há hốc mồm.

- Chút công phu mèo ba cẳng thôi, làm học đồ cho ông cũng không xứng.

Thẩm Mặc lấy ra bọc giấy dầu mỏng trong lòng:

- Ta có cuốn bí tịch, ông xem sao.

Nghe nói là "bí tịch", Thôi Duyên mất hẳn hứng thú:

- Thứ nguồn gốc không rõ ràng, sao có thể cho hoàng thượng dùng.

- Thứ này nguồn gốc đàng hoàng ấy chứ.

Thẩm Mặc cười:

- Tác giả của nó là Lý Thời Trân.

- Lý sư phụ?

Hai mặt Thôi Duyên tức thì sáng lên:

- Đúng là do Lý sư phụ viết sao?

- Đương nhiên, ta và ông ấy có chút quan hệ, ông ấy nói, hiện giờ kẻ hành nghề y trên đời tốt xấu, lương y ít, lang băm giết người nhiều. Tránh cho ta khỏi chết oan, liền viết cách chữa trị một số chứng bệnh thượng thấy.

Thẩm Mặc vung vẩy quyển sách:

- Ta nghe nói hoàng thượng bị ngược tật, liền về giở sách ra xem, kết quả thấy trong này có ghi chép, liền xé phần đó mang tới đây, ông xem có dùng được không?

- Đương nhiên là dùng được rồi.

Thôi Duyên giật ngay lấy, bất kể trên người ướt nhẹp, mang ra trước đèn xem.

Thẩm Mặc thấy ông ta xem chăm chú, liền thu dọn đồ tắm, nói:

- Ngày mai ta lại tới.

Chẳng biết ông ta có nghe thấy không.

Ra ngoài lều, Thẩm Mặc giao hết đồ cho thái giám kia, hai người rời đi, dọc đường gặp đội tuần tra, nhưng nhìn trang phục cùng thứ trong tay họ liền không tới tra hỏi nữa.

Tuy đã rời xa khỏi khu trung tâm, nhưng hai người cũng không dám lỗ mãng, nhỉ nói chuyện rất nhỏ:

- Đại nhân, thuộc hạ có câu hỏi.

Tên "thái giám" cao lớn hơn lên tiếng, không ngờ là giọng của Tam Xích, tên này bẩm xích da mặt dày, râu không mọc nổi, hơn nữa người chắc gọn, không cởi đồ ra ngươi không thể thấy được cơ bắp của hắn, đóng giả thái giám còn giống hơn cả Thẩm Mặc.

- Đừng gọi ta là đại nhân, gọi là huynh đệ.

Thẩm Mặc đính chính.

- Thế nào cũng được.

Tam Xích sốt ruột nói:

- Huynh đệ bảo thái giám đái đứng hay đái ngồi, ta sợ lộ, tới giờ không dám đái, sắp són ra rồi.

- Hắc, ngươi hỏi đúng người rồi đấy.

Thẩm Mặc làm ra vẻ nghiêm trang:

- Theo quan sát tỉ mỉ của ta, cùng thỉnh giáo tiền bối, phát hiện thái giám không đứng cũng đái được.

- Ta cũng đoán thế.

Tam Xích liền chạy sang đường, trốn vào bóng râm ngồi xuống đái ồ ồ.

Thẩm Mặc dũng đi theo, nhưng lại đứng đái.

Tam Xích thiếu chút nữa ngã lăn ra đất, u oán nói:

- Đại nhân huynh đệ, ngươi lừa ta.

- Lừa đâu, ta nói không đứng cũng đái được, chỉ là trần thuật một sự thật, đồng thời thừa nhận thái giám đứng cũng đái được.

Thẩm Mặc cười khẽ:

- Có điều trong 100 thái giám, có 99 tên đứng đái.

- Tên còn lại thì sao?

- Tên còn lại ngồi đây này.

Thẩm Mặc cười hăng hắc.

Tiếng cười tuy không lớn, nhưng vì trải qua huấn luyện thái giám, cho nên dài mà sức xuyên thấu, làm đội tuần tra đằng xa nghe thấy, một kẻ quát:

- Con mẹ nó, không đi ngủ ở đó cười cái gì?

- Đi ngủ đây, đi ngủ đây.

Thẩm Mặc vội theo Tam Xích chạy về Hỗn đường ti.

Thời gian tiếp theo đó, hai người họ sống với thân phận thái giám, hành động cử chỉ đều phải tận lực mô phỏng thật giống, chẳng biết sau này có di chứng gì không.

-o0o-


















trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch