Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Thiên Hạ Đệ Cửu

Chương 76: Luyện Hóa

Chương 76: Luyện Hóa





Nơi ở của lớp tinh anh không tồi chút nào, tuy diện tích không quá lớn nhưng mỗi người lại có một căn phòng riêng vô cùng rộng rãi.

Căn phòng Địch Cửu ở ngay sát bên phòng của Bàng Phàm, con hàng này đoán chừng lúc trước không có một đứa bạn nào, sau khi làm quen với Địch Cửu xong thì chưa từng ngậm miệng lại.

Từ lời nói của Bàng Phàm, Địch Cửu biết muốn vào lớp tinh anh của học viện võ thuật thì không nhất thiết phải học ở lớp phổ thông, chỉ cần ngươi có đủ thực lực nhất định thì hoàn toàn có thể vào học lớp này. Trừ những việc đó ra thì học sinh lớp tinh anh trong lúc đi thí luyện nếu như tìm được đồ tốt thì có thể giữ lại cho mình. Còn nếu như muốn nộp lên thì Liên Minh sẽ trả thù lao tương xứng.

Chờ đến lúc Bàng Phàm miệng đắng lưỡi khô chuẩn bị đi uống nước thì Địch Cửu nhanh chóng trở về phòng mình. Lúc này Địch Cửu đang muốn luyện hóa thanh dao phay mới lấy được kia. Vì phòng ngừa Bàng Phàm đến quấy rầy, hắn còn cố ý treo tấm bảng miễn làm phiền ở trước cửa.

Thời điểm bắt đầu luyện hóa thanh dao phay Địch Cửu mới thấy được cái gọi là cấm chế. Sau khi thần niệm của hắn tiền vào dao phay thì thứ đầu tiên hắn thấy đó chính là trận văn cấm chế.

Muốn luyện hóa dao phay thì nhất định phải luyện hóa đám trận văn cấm chế này trước đã. Từ trước đến nay Địch Cửu chưa từng luyện hóa qua một kiện pháp bảo nào, sở dĩ hắn biết được thông tin ấy chẳng qua là nhờ ba chiếc ngọc giản kia. Trên ngọc giản có hướng dẫn cách làm thế nào để luyện hóa pháp bảo, thế nhưng nội dung lại sơ lượt, không rõ ràng.

Địch Cửu chỉ có thể dựa vào biện pháp của mình không ngừng thử nghiệm, thời gian qua hơn nửa ngày mà Địch Cửu mới chỉ thành công xóa đi tầng cấm chế thứ nhất. Thế nhưng, ít nhất Địch Cửu đã bắt đầu hiểu được cách thức vận hành, tốc độ luyện hóa nhờ vậy mà cũng tăng nhanh hơn rất nhiều.

. . .

Học viện võ thuật Tiên Nữ Tinh lớp phổ thông số 11, tất cả học sinh đang yên tĩnh ngồi tại chỗ chờ giáo viên đến.

Học sinh lớp 11 đều là những tân binh mới tiến vào Tiên Nữ Tinh, nếu như dựa vào điều kiện tuyển sinh của học viện lúc trước thì phần lớn bọn họ đều không đủ tư cách ngồi ở trong lớp này. Bởi vì điều kiện tuyển sinh đặc biệt của học viện hạ xuống nên bọn họ mới có thể ở đây.

Cho nên đối với những người mới đến như họ thì đây quả thật là một cơ hội hiếm có.

Số lượng học sinh trong lớp tinh anh khoảng chừng ba mươi người, mà lớp học phổ thông bọn họ lại đến cả trăm người. Thẩm Tử Ngữ ngồi ở trong đám đông có chút trầm mặc, chuyện thứ nhất cô làm khi đến đây chính là đi hỏi giáo viên của mình việc bệnh tim của cô liệu có thể luyện võ được hay không.

Lúc ấy giáo viên có chút ngạc nhiên nhìn cô, người đó cho cô biết đừng nói tim có vấn đề, mà bất kỳ thứ nào trong lục phủ ngũ tạng có vấn đề thì đã không thể nào tu luyện võ thuật được rồi. Công pháp của Tiên Nữ Tinh khác với công pháp võ học bình thường, nó chú trọng phát triển từ trong ra ngoài. Nếu muốn luyện võ được thì đầu tiên thân thể phải khỏe mạnh, về phần bị bệnh tim, sống còn khó huống chi nói đến luyện võ.

Lời của giáo viên làm cho Thẩm Tử Ngữ tự hỏi liệu có phải bệnh của mình đã tự khỏi hay không, bất quá chính cô cũng cho rằng chuyện này hoàn toàn không thể xảy ra.

Một ông lão tóc hoa râm đang xách cái hộp lớn đi đến, tất cả học sinh đều đứng dậy chào thầy giáo.

Dựa theo thời khóa biểu của bọn họ, tháng đầu tiên đều sẽ học lý thuyết, một tháng sau mới có thể bắt đầu lớp tu luyện. Thầy giáo phụ trách môn này tên là Đào Tu Phúc, nghe nói thầy chính là học giả có kiến thức sâu nhất về các loại vật liệu trong học viện võ thuật Tiên Nữ Tinh.

Đào Tu Phúc đặt chiếc rương trong tay lên bàn, sau khi ra hiệu cho mọi người ngồi xuống mới nói:

- Tất cả mọi người đều là người nổi bật ở học viện võ thuật trên địa cầu, rất nhiều người nghĩ đến nơi này là để học bản lĩnh. Nếu đã thế vậy thì các bạn nên đi tu luyện mới đúng, tại sao phải tốn thời gian một tháng đi học các loại khoáng vật và dược liệu ở đây chứ?

Đào Tu Phúc dừng lại một chút mới tiếp tục nói:

- Đây chính là việc tôi muốn nói cho các trò, theo quan điểm của tôi thứ đáng quý trên Tiên Nữ Tinh không chỉ là những công pháp võ học kia mà còn có những khoáng vật dược liệu này. Nếu như mọi người thắc mắc tại sao vậy tôi sẽ nói cho các trò biết.

Lời dạo đầu đơn giản như thế đã hấp dẫn được sự chú ý của tất cả học sinh.

- Trên Tiên Nữ Tinh này không chỉ có công pháp võ đạo mà còn có cả công pháp tiên đạo. Không những thế mà còn có những đan dược và pháp bảo tàn phiến. Làm thế nào để có đan dược? Đương nhiên là phải dùng dược liệu luyện ra. Vậy còn pháp bảo? Tương tự cũng phải dùng khoáng vật để luyện.

- Tương lai mấy trò bước vào võ đạo hoặc tiên đạo, có đôi khi muốn đột phá không chỉ dựa vào nỗ lực bản thân là đủ, ngoại lực cũng có thể giúp các trò một phần. Những ngoại vật mà thầy vừa nói chính là dược liệu và khoáng thạch này.

Nói đến đây, Đào Tu Phúc đi đến rìa tấm bảng đen ấn một cái nút:

- Những tri thức mà thầy sắp dạy cho các trò có lẽ chỉ là giọt nước trong biển cả. Mấy trò phải nhớ kỹ kiến thức là do bản thân tích lũy mà thành, những kiến thức mà thầy biết đều là do dùng mạng để đổi lấy, thầy hy vọng các trò có thể thuận lợi trên con đường sau này của mình. Hôm nay thầy sẽ giới thiệu cho các trò 60 loại vật liệu, trong 60 loại này có loại thầy biết công dụng, có loại thậm chí thầy cũng chưa nắm rõ.

Trên bảng đen lớn lập tức xuất hiện 60 loại dược liệu vô cùng sinh động, rực rỡ. Mỗi một loại dược liệu đều có hình ảnh và chú thích công dụng rất chi tiết đi kèm.

Thẩm Tử Ngữ đột nhiên đứng lên, cô chăm chú nhìn chằm chằm loại dược liệu thứ 28, đó chính là Hồng Mộc Huyết Hoa.

Cô biết Hồng Mộc Huyết Hoa là gì, lúc ở Vong Xuyên Tự, hòa thượng Hồng Trần đã nói chỉ có Hồng Mộc Huyết Hoa mới có thể chữa bệnh của cô, nhưng trên địa cầu đã sớm không còn đóa Hồng Mộc Huyết Hoa nào nữa.

Cho nên cô từng nghe qua rất nhiều về loài hoa này nhưng lại chưa từng chính mắt nhìn thấy.

Hôm nay cô nhìn thấy Hồng Mộc Huyết Hoa vậy mà lại có chút quen mắt, cô có thể khẳng định mình chưa từng nhìn thấy nó bao giờ. Lúc cô biết trên địa cầu không còn Hồng Mộc Huyết Hoa thì cô đã từ bỏ hy vọng tìm kiếm nó rồi.

Thẩm Tử Ngữ cuối cùng nhớ ra mình đã nhìn thấy loại dược liệu này ở bệnh viện Lạc Khang. Lúc ấy có một gốc hoa bị vứt trên mặt đất, dì Phương còn đi hỏi y tá tại sao trong phòng VIP lại có rác. Rác mà dì Phương nói không ngờ lại chính là Hồng Mộc Huyết Hoa trên bảng kia, khác biệt duy nhất là một cái đã héo, một cái còn sinh cơ thôi.

Bệnh của mình được chữa khỏi nhờ Hồng Mộc Huyết Hoa ư?

- Mời em kia ngồi xuống.

Đào Tu Phúc nhíu mày một cái nói với Thẩm Tử Ngữ.

Thẩm Tử Ngữ còn đang thất thần thì một cô bạn học ngồi kế đã kéo cô xuống.

Suy nghĩ của Thẩm Tử Ngữ lại trở về lúc ở trong phòng bệnh kia, ai sẽ dùng Hồng Mộc Huyết Hoa để cứu cô chứ? Có ai biết công dụng của Hồng Mộc Huyết Hoa?

Ngày ấy...

Đúng rồi, là Địch Tử Mặc, ngày đó chỉ có Địch Tử Mặc mới đến phòng bệnh thăm mình, mình còn cho Địch Tử Mặc một tấm thẻ ngân hàng.

Thế nhưng, Địch Tử Mặc làm sao tìm được Hồng Mộc Huyết Hoa?

Dù rất khó tin nhưng Thẩm Tử Ngữ chỉ đành kết luận, cũng chỉ có Địch Tử Mặc mới có Hồng Mộc Huyết Hoa. Sự tình Hồng Mộc Huyết Hoa có thể chữa bệnh cho cô không có mấy người biết, nhưng không ngờ Địch Tử Mặc lại biết.

Không phải trụ trì Hồng Trần đã nói trên địa cầu không còn Hồng Mộc Huyết Hoa nữa ư? Địch Tử Mặc làm sao có thể tìm được nhỉ? Chẳng lẽ hắn đã đi đến Tiên Nữ Tinh để tìm sao?

- Xin lỗi thầy Đào, em có một vấn đề thắc mắc. Hồng Mộc Huyết Hoa số 28 có ở trên Tiên Nữ Tinh đúng không ạ?

Thẩm Tử Ngữ lần nữa đứng lên.

Học sinh thỉnh giáo vấn đề học vấn, Đào Tu Phúc lại không cảm thấy phiền. Ông dời thước chỉ đến Hồng Mộc Huyết Hoa rồi đáp:

- Loại dược liệu này là do trụ trì Hồng Trần Vong Xuyên Tự nói cho thầy biết, ông ấy hy vọng có thể tìm được Hồng Mộc Huyết Hoa trên Tiên Nữ Tinh, còn về việc trên Tiên Nữ Tinh có Hồng Mộc Huyết Hoa hay không thì thầy không rõ. Tương lai mấy trò tiến vào lớp tinh anh sẽ có cơ hội đi thí luyện, đến lúc đó trò có thể tự tìm hiểu.

Thì ra là thế, Thẩm Tử Ngữ ngồi xuống, cô vẫn không cách nào biết được Địch Cửu từ đâu tìm được Hồng Mộc Huyết Hoa. Giờ phút này trong nội tâm cô rất áy náy, Địch Cửu đã chữa khỏi bệnh cho cô, ấy vậy mà cô lại chưa từng có suy nghĩ sẽ đi tìm hắn.

Thẩm Tử Ngữ cuối cùng hiểu ra vì sao lúc trước Địch Tử Mặc lại muốn ly hôn, hẳn sau khi biết Hồng Mộc Huyết Hoa có thể chữa bệnh cho cô thì hắn đã chủ động ly hôn để đi tìm nó. Chắc chắn Địch Tử Mặc đã từng tìm đến trụ trì Hồng Trần.

Thẩm Tử Ngữ à, nguyên lai mày là con người vô tình như vậy sao? Cô biết Địch Tử Mặc rất thích cô, thế nhưng từ đầu đến cuối cô chưa từng động lòng với Địch Tử Mặc.

Sau khi hai người kết hôn, thậm chí đến tay cũng chưa từng nắm một lần.

Nếu như không phải hôm nay ngẫu nhiên nhìn thấy hình dáng Hồng Mộc Huyết Hoa và biết Địch Tử Mặc cứu mình, có lẽ đời này cô cũng không nhớ đến con người ấy.

Hắn đã bị Địch gia đuổi đi rồi, không biết hiện tại giờ này đang ở đâu nhỉ?

. . .

"Ông!" Một tiếng rung động nhẹ truyền đến, Địch Cửu buông tay, thanh dao phay được luyện hóa đang bay vòng vòng trên đầu hắn.

Pháp khí quả nhiên là không tầm thường, trong lòng Địch Cửu kích động không thôi. Đây chẳng những là một kiện pháp khí mà còn là một kiện pháp khí thượng phẩm. Tâm niệm Địch Cửu động, thanh dao phay bắt đầu lớn lên.

Địch Cửu nhịn không được, thần niệm lần nữa khẽ động, thanh dao phay bay xuống dưới chân hắn. Sau một khắc hắn thử ngự dao phay phi hành, bay chầm chậm ở trong phòng.

Sau khi nhảy xuống, Địch Cửu khẽ vươn tay, thanh dao phay lại quay trở về trong tay hắn.

Địch Cửu cực kỳ hài lòng với thanh dao phay này.

Sau khi cầm dao phay trong tay, Địch Cửu còn nhìn thấy trên thân dao phay có một dòng chữ nhỏ, Trọng Tinh Tông - Thiên Trù Phong.

Xem ra đây quả thật là một thanh dao phay, là pháp khí của Thiên Trù Phong Trọng Tinh Tông. Nghe cái tên Thiên Trù Phong liền biết đây là địa phương cung cấp đồ ăn trong tông môn rồi.

-------

Nhóm dịch: Thiên Đình








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch