Phật gia dạy: “Sắc tức thị không, không tức thị sắc.” Tu tâm dưỡng tính, ngộ hạnh vô thường, thoát khỏi hồng trần ngập tràn tham – sân – si. Nhưng lại có một kẻ đi ngược hẳn với lời Phật dạy —— Lý Hổ.
Lý Hổ tuy miệng niệm phật hiệu cao thâm, nhưng bản chất lại là một tên hoa hoa hòa thượng, xuất thân từ một ngôi miếu đổ nát. Không chỉ là kẻ phong lưu phóng đãng, hắn còn dám ở ngay chùa chiền, trên có tượng Phật Như Lai, dưới có sư trụ trì, mà vẫn sát sinh ăn mặn. Không những ngày ngày ăn thịt, hắn còn thường xuyên uống rượu đến say túy lúy.
Thế nhưng, hắn tuyệt không phải kẻ thùng rỗng kêu to, chỉ biết nhất thời làm càn. Lý Hổ có đủ thực lực để cuồng vọng. Hắn tinh thông Hình Ý quyền, lại tùy duyên dung hợp cùng Thiếu Lâm Kim Chung Tráo và Cổ Mộ khinh công. Một bước từ đó, vô địch thiên hạ. Và cũng từ đó, giang hồ lưu truyền danh hiệu —— tà phật tử.
Từ đây, một hồi phong ba dậy sóng, giang hồ tranh đấu không ngừng. Những nhân vật thần điêu hiệp lữ lần lượt xuất hiện: Ngưu Ma Vương, Tiểu Long Nữ, Lý Mạc Sầu, Thiết Phiến công chúa… đều tụ hội trong một trường giang hồ đầy phân tranh, đao quang kiếm ảnh, phong vân biến sắc…